Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 205
Cập nhật lúc: 2025-04-21 23:35:13
Lượt xem: 171
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Vân Sương vẻ mặt khát vọng, “Ta nhất định dưỡng cho mới , mới thể ăn cái gì thì ăn cái đó.” Nàng dám thường xuyên ngoài, từ nhỏ cha nương quản nàng nghiêm ngặt, sinh bệnh mặc dù trách Thẩm gia, nhưng mà cha nương đối với quán ăn Thẩm gia vẫn oán hận.
Không là thức ăn lành gì, cho phép nàng ăn nữa.
Đạo lý trong đó Lục Vân Sương đều rõ, nhưng mà nàng thích ăn mấy thứ như thế , mùi vị ngon. Chờ thể nàng hơn , thì chắc là cha nương sẽ gì nữa.
Hai trong cửa hàng cả một buổi trưa, tới gần chạng vạng mới về nhà.
Buổi trưa là thời điểm nóng nhất, buổi tối ngược chút gió nhẹ, Cố Tiêu tới hậu viện , kem và bánh kem vẫn còn một ít, cô để một ít cho Linh Đang, còn dư thì đều mang về nhà.
Đi một đường, kem tan một chút, nhưng mà vẫn còn lạnh, tam nha chạy ôm lấy đùi Cố Tiêu, “Tiểu thẩm, thẩm về , con nhớ thẩm nha!”
Cố Tiêu khom lưng xuống vuốt nhẹ cái mũi nó, “Là nhớ , là nhớ đồ ăn đây.”
Tam nha vẻ mặt ngây thơ, nó nhớ tiểu thẩm,cũng nhớ đồ ăn ngon, thật sự khó thể lựa chọn, nó mím môi rối rắm hơn nửa ngày, mới : “Nhớ tiểu thẩm hơn.”
Cố Tiêu mỉm , đưa hộp cơm bằng gỗ cho nó, “Không thể ăn quá nhiều đấy, buổi tối còn ăn cơm nữa.”
Tam nha ôm hộp cơm, hai mắt sáng lên, “Con sẽ ăn nhiều lắm ,chỉ ăn một miếng nhỏ thôi.”
Trẻ con bụng yếu, thể ăn quá nhiều đồ lạnh, tam nha mấy ngày mới thể ăn một .
Cố Tiêu rửa sạch tay, đó chuẩn cơm tối.
Trời nóng quán ăn ít khách, thực đơn cũng đổi, hàu nướng bởi vì đường xá xa xôi, trời nóng, nên ba ngày mới đưa tới một , đưa tới đây thì bỏ trong nước nuôi , cũng thể nuôi hai ngày.
Buôn bán nhưng Trần thị các nàng cũng quá lo lắng, dù thì mỗi năm đều thời gian , chờ thời tiết mát mẻ hơn thì .
Quán ăn ba phụ nhân hỗ trợ, nên Trần thị các nàng cũng thể thoải mái hơn chút, thông thường buổi chiều bận xong là thể về nhà, việc còn thì giao cho ba bà tử là .
Cố Tiêu chuẩn cơm tối, mùa hè thích ăn đồ nóng, nên cô ít rau trộn.
Dưa chuột trộn, bên trong cho thêm tương mè, tỏi băm,dấm và sa tế, mùi siêu thơm.
Thịt giò kho và chân giò kho chặt khúc nhỏ, bên cạnh một dĩa tỏi băm và dấm.
Khoai tây bào sợi, đậu đũa luộc, tất cả đều trộn với tương mè, mặc dù là đồ chay, nhưng mà cũng thơm.
Món chính là bánh rán hành và cháo gạo tẻ đậu xanh, còn hột vịt muối cắt đôi nữa.
Trần thị các nàng trở về khi trời tối, mang về nhà mười mấy con hàu nướng, chỉ cần hâm nóng lên là thể ăn .
Trịnh thị rửa tay xong liền phòng bếp hỗ trợ, qua mấy ngày nữa là Thẩm Đại Oa sẽ về, ý ở trong mắt Trịnh thị giấu thế nào cũng giấu .
Cắt bánh, múc cháo, chờ Thẩm Hi Hòa về, Thẩm gia liền bắt đầu ăn cơm.
Bàn ăn đặt gốc cây liễu, gió đêm thổi qua, cũng cảm thấy nóng như ban ngày nữa.
Cháo vẫn còn ấm, gạo và đậu xanh ở bên trong nấu đến chín nhừ, hạt nở to.
Dùng muỗng múc một miếng, bỏ thêm lòng đỏ trứng muối lên, ăn một ngụm đặc biệt thỏa mãn.
Mỗi nửa cái, Cố Tiêu nhanh ăn xong hột vịt muối.
Cô trộn lòng trắng trứng với cháo, lúc ngẩng đầu lên thì phát hiện trong vỏ trứng vẫn còn lòng đỏ trứng muối.
Cô qua Thẩm Hi Hòa, chỉ thấy Thẩm Hi Hòa đang thẳng tắp, tay chỉ còn vỏ trứng.
“Mau ăn .”
Cố Tiêu bỏ lòng đỏ trứng trong cháo, đó gắp dưa chuột, đậu que trộn, trời nóng cô thích ăn thịt,chỉ ăn rau nhiều.
Món nào cũng ngon, đặc biệt là món cháo đậu xanh trộn lòng đỏ trứng.
Ăn cơm xong, Trần thị và Trịnh thị thu dọn chén đũa, mấy còn thì ở trong sân hóng gió, chỉ tam nha nóng mệt, chạy tới chạy lui.
Lý thị dùng quạt đuổi muỗi, thỉnh thoảng vài câu với Cố Tiêu, “Tam nha hiếu động, tỷ tỷ nó khi còn nhỏ trầm tính.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-205.html.]
Tên của Đại nha cũng một chữ “tĩnh” , từ nhỏ lớn lên ở trong thôn, cha nương đều bận rộn, nhà đông con, Chu thị cũng thể trông nom nhiều , nên từ nhỏ lời hiểu chuyện.
Bây giờ thì tính tình vẫn như , thể cùng cha nương ngoài bày quán buôn bán, chủ động chia sẻ việc nhà, lúc ở nhà thêu của hồi môn cũng sẽ dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ.
Cố Tiêu : “Hôn sự của đại nha vẫn quyết định xong ?”
Lý thị lắc đầu, năm nay mười sáu , mặc dù là vội,nhưng mà chỉ sợ cứ giữ tới giữ lui thì thành gái lỡ thì.
Cứ chọn như , Lý thị tìm một nhà bình thường gả Đại nha qua đó, nhưng mà Chu thị hài lòng.
Nàng ghé lỗ tai Cố Tiêu , “Nương gả Đại Nha cho Trương công tử.”
Cố Tiêu nghĩ xem là vị Trương công tử nào, “Trương Tự?”
Lý thị chần chờ gật đầu.
Bởi vì nguyên nhân Cố Tiêu,nên Trương Tự tới Thẩm gia ăn cơm mấy , sang sảng hào phóng, , bộ dạng cũng đoan chính, quê quán ở ngay Quảng Ninh.
Chỗ nào cũng kém.
Chỉ sợ Trương gia ý .
Lý thị thở dài, để Cố Tiêu hỏi thì cũng thích hợp, thật là sầu mà.
Cố Tiêu : “Trương Tự tệ, mấy năm nay Đa Bảo Các vẫn do quản lý, việc trật tự, chỉ là rõ Trương gia lắm, Trương Tự vẫn luôn theo bá phụ việc……”
Những cái khác thì Cố Tiêu cũng .
Lý thị: “Vậy thì nhờ hỏi thăm xem , hỏi thăm cho rõ ràng.”
Kết là kết thù, cứ từ từ mà tính.
Nói xong chuyện , Lý thị bèn chuyển sang chuyện khác, : “Thời gian quán ăn buôn bán lắm.”
Vào tháng ba tháng bốn, một ngày thể kiếm một trăm lượng bạc, bây giờ trời nóng lên , khách nhân đều thích ở trong phòng, thức ăn Thẩm gia đều là đồ cay nóng, ai cũng sợ ăn nhiều sẽ nóng trong , nên khách nhân càng ngày càng ít.
Bây giờ một ngày nhiều lắm là kiếm hai đến ba mươi lượng bạc, là ít, nhưng mà nếu so với đây, thì cảm thấy ít.
Từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu về nghèo khó.
Ngoài miệng Trần thị ít khách thì sẽ nhàn hơn, thể trở về nghỉ ngơi sớm một chút, nhưng mà thấy Thẩm Đại Lang càng ngày càng kiếm nhiều tiền, thì trong lòng cũng phục.
Thẩm Đại Lang một kiện lớn thể kiếm mấy chục lượng, lẽ là xương cứng cáp hơn , bây giờ còn dám lý luận với nàng nữa.
Cố Tiêu cũng nghĩ biện pháp giải quyết , trời nóng thì đặt bồn băng, nhưng mà mùa đông chỉ dự trữ một ít băng, Đa Bảo Các, cửa hàng thủ công trong nhà dùng nữa, chỉ còn dư một ít.
Hơn nữa nhiều, thì sẽ dùng băng nhanh, quán ăn còn là tiệm cơm nhỏ ở trong ngõ nhỏ nữa , nhiều hơn thì sẽ nhiều hơn, bây giờ vẫn còn tới, đó là dựa món thịt nướng và bia ướp lạnh.
Cố Tiêu : “Nếu thì bán rau trộn ? Bên trong cho thêm tương mè, sa tế, dấm, ăn thấy ngán, còn ăn khá ngon nữa.”
Ánh mắt Lý thị sáng lên, “Vậy thì quá , bây giờ vẫn còn nhiều rau, chỉ cần luộc chín trộn lên là .”
Cố Tiêu gật đầu một cái, mùa hè, ai sẽ cự tuyệt món rau trộn chứ.
Mùa hè ở Thịnh Kinh nóng kéo dài, cũng khẩu vị gì, gia đình giàu thì còn đầu bếp biến đổi thức ăn đa dạng, những khác thì thật đúng là cái gì cũng ăn.
Năm nay bọn họ cuối cùng cũng tìm chỗ để .
Phu nhân tiểu thư thì cửa hàng thủ công, chuyên môn chọn đồ lạnh mà ăn, nam nhân già trẻ trong thành Thịnh Kinh thì mặc trời nắng nóng, tay cầm chén sứ, xếp hàng mua rau trộn.
Người tới mua rau trộn gọi là một chữ nhiều, đại sảnh cầm thẻ bài chờ, cũng chờ, mỗi một cái mộc bài, kêu đến tên thì qua lấy.
Rau trộn chia hai loại chay và mặn, chay 50 văn một cân, mặn thì một trăm văn một cân.
Món mặn thịt ba chỉ kho, cắt thành từng lát mỏng, hai lớp mỡ và hai lớp nạc, bên còn nước sốt màu nhạt nữa.
Ngoài thịt ba chỉ ,thì còn giò heo kho, trứng cút kho, cánh vịt, chân gà, tất cả đều đồng giá.