Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 25
Cập nhật lúc: 2025-04-03 00:36:57
Lượt xem: 384
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu cô tiểu thẩm cũng chỉ là cái xưng hô, nhưng Thẩm Hi Hòa cảm thấy quá mức chói tai.
Hắn cũng từng nghĩ , nếu ngày Cố Tiêu mở miệng , đối mặt với Trần Ninh Viễn, Thẩm Hi Hòa cũng sẽ —— đây là gia .
Cố Tiêu thích như , trong lòng chắc là ủy khuất khó chịu.
Giống như bây giờ , Cố Tiêu là cũng nên mở miệng thế nào.
Đại oa : “Tiểu cô giữa trưa tới đây, quá vất vả .”
Sắc mặt Thẩm Hi Hòa lạnh như băng, mím môi, cho biểu tình của nhu hòa chút.
Cố Tiêu : “Muội tới đây đưa chút đồ ăn, một lát liền .”
“Tiểu Tiểu.” Thẩm Hi Hòa kêu tên Cố Tiêu, “Ta lời với .”
Thẩm Hi Hòa mắt Cố Tiêu, nhưng lời là với Trần Ninh Viễn , “Ninh Viễn , nếu ăn xong thì về , đại oa, bánh cuốn đưa cho , cháu cũng trở về .”
Đại oa nghĩ, Cố Tiêu tới đây một chuyến, nóng mệt, chừng bây giờ còn ăn cơm, thể cứ như a.
Thẩm Đại Oa: “Cháu vội, cháu sẽ chờ tiểu cô.”
Thẩm Hi Hòa: “……Được, cháu chờ . Tiểu Tiểu, cùng đây.”
Thẩm Hi Hòa kéo Cố Tiêu tới góc tường tàng cây, nên mở miệng như thế nào, thấy Cố Tiêu nhíu mày, : “Huynh cần , hôm nay là bởi vì đại oa ở nhà, cho nên mới đến.”
Cố Tiêu Thẩm Hi Hòa thích cô, thậm chí là chán ghét cô.
Thẩm Hi Hòa tiền đồ sáng lạn, thầy bói tính căn bản chính xác, dù cô, Thẩm Hi Hòa cũng sẽ phong hầu bái tướng.
Cố Tiêu nghĩ đến nữ chính, cô nhớ rõ đó là một vị tiểu thư quan gia, ôn nhu lương thiện. Trong sách miêu tả tuyến cảm tình quá ít, hai bọn họ tôn trọng như khách cử án tề mi.
Cô sẽ thích Thẩm Hi Hòa, chờ bạc tích góp đủ , liền lấy giấy bán về rời khỏi nơi .
Thẩm Hi Hòa hoảng loạn : “Ta cái ! Muội thể tới……”
Cố Tiêu thể tới, Thẩm Hi Hòa là cao hứng.
Hắn sợ càng càng sai, chỉ ảo não : “Ta tới, kêu là hỏi đem quầy bánh đặt cửa thư viện .”
Cố Tiêu đúng là quyết định , Thẩm Hi Hòa thế nhưng suy nghĩ giống như cô.
Thẩm Hi Hòa : “Giữa trưa học sinh đều ở cửa thư viện ăn cơm, đưa cơm chiếm đa , cách khá xa, cơm mang tới đây cơ hồ nguội lạnh. Có ba nhà bán đồ ăn, mì chay bánh hấp bánh nướng, cảm thấy bánh cuốn…… .”
Thẩm Hi Hòa khụ một tiếng, “Nếu bày ở cửa thư viện, cũng thể hỗ trợ.”
Thẩm Hi Hòa chép sách kiếm tiền ăn mặc cần kiệm.
Thẩm Hi Hòa lặp một , “Ta tan học sẽ tới hỗ trợ, Tiểu Tiểu……”
Thẩm Hi Hòa chút tự nhiên, chắp tay lưng, siết chặt ngón trỏ, tay lập tức hằn lên một vết trắng, “Được ?”
Cố Tiêu : “Huynh cứ an tâm sách, việc kiếm tiền cần nhọc lòng.”
Thẩm Hi Hòa thể nghĩ đến việc chia sẻ gánh nặng trong nhà thì , chứng tỏ Chu thị nuôi dạy một nhi tử . Nếu thể, Cố Tiêu nhận Chu thị mẫu , Thẩm Hi Hòa chính là ca ca của cô .
Cố Tiêu: “Tam ca, cũng việc để kiếm tiền, quầy bánh một ngày thể kiếm ba bốn mươi văn đấy, bạc để thi nhanh là thể tích góp đủ .”
Thẩm Hi Hòa trong lòng cảm xúc lẫn lộn, nhưng mà lời chỉ một câu khô cằn, “Ta chỉ là giúp một tay.”
Cố Tiêu nghĩ đến chuyện sách của , nghĩ đến nhớ đến , cho dù lời dễ những lời nên , Cố Tiêu cũng sẽ quên nó .
Thấy cửa thư viện càng ngày càng ít , Cố Tiêu cũng , “Bánh cuốn ăn lúc còn nóng, nếu thiếu cái gì thì cho , bút mực nếu còn sẽ mua.”
Thẩm Hi Hòa trong lòng nỡ, “Phải …… , ngày mai còn tới ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-25.html.]
Cố Tiêu : “Ngày mai nghỉ tắm gội ?”
Thẩm Hi Hòa vỗ đầu một cái, “ ! Ngày mai nghỉ tắm gội, sẽ trở về sớm một chút.”
Cố Tiêu gật đầu một cái, qua gọi đại oa: “Đi thôi.”
Đại oa tàng cây, “Tiểu cô, với tiểu thúc chuyện xong ?”
Thẩm Hi Hòa lên hai bước, cũng Cố Tiêu gì với đại oa , chỉ nếu đại oa còn kêu tiểu thẩm, Trần Ninh Viễn sẽ Cố Tiêu là .
Cố Tiêu: “Nói xong , chúng thôi.”
Thẩm Hi Hòa nga một tiếng, “Vậy …… đường cẩn thận.”
Cố Tiêu vẫn ăn cơm, quầy hàng ăn một cái bánh cuốn, Lý thị việc nhanh nhẹn, bánh nướng bánh cuốn đấy, Thẩm Nhị Lang thì ở một bên nhóm lửa thu tiền.
Cố Tiêu thấy chỗ nào cần cô phụ giúp,cho nên liền tới hiệu sách.
Trương chưởng quầy là phóng khoáng, cái giá đưa cũng chân thực, nên Cố Tiêu tiếp tục công việc kinh doanh . Chỉ là hiệu sách thu ô giấy dầu .
“Ô giấy dầu?” Trương chưởng quầy sửng sốt một lúc, “Ta quả thật bán qua ô giấy dầu bao giờ.”
Trước đây bán qua, nghĩa là cũng bán.
Trương chưởng quầy : “Cố cô nương còn ô?”
Làm ô cũng đơn giản như quạt, mài cán quạt mặt quạt đều là những việc nhẹ nhàng, còn xuất sắc thì xem kỹ thuật đôi tay, còn thì dựa sự khéo léo.
Cố Tiêu đều , điêu khắc cán quạt, vẽ quạt cũng .
còn ô…… Trương chưởng quầy hiểu, nhà ô giấy dầu, mặt ô màu vàng, cán ô bên trong tinh tế, thể đóng mở.
Một cái ô bình thường nhất cũng 60 văn tiền, những nhà bình thường đúng thật là .
Cố Tiêu gật đầu, “Ngày thường cũng thích mày mò những thứ , thể .”
Trương chưởng quầy nghĩ những cây quạt mà Cố Tiêu , hỏi: “Vậy ô chỗ nào đặc biệt ?”
Chỗ đặc biệt? Che mưa chắn gió tất nhiên là điều cơ bản nhất, chỗ nào đặc biệt đó chính là cơ chế tinh xảo, tay nghề thủ công hiện đại kết hợp với các kỹ năng cổ xưa, đóng mở độc nhất vô nhị.
Một điểm khác đó là , trong một chiếc ô bảy mươi hai xương sườn, mỗi sườn đều dẻo dai và thông thấu, ô mở rộng hết cỡ đóng nhỏ, tuyệt đối quá cồng kềnh.
Cán ô điêu khắc, mặt ô rắn chắc chống mưa , tích hợp vẽ sông núi bằng mực.
Cố Tiêu : “Tất nhiên là .”
Chưởng quầy trong lòng ngứa ngáy, “Vậy……cô nương cứ , sẽ đưa Thịnh Kinh, khi bán sẽ thảo luận về giá cả.”
Trương chưởng quầy thưởng thức Cố Tiêu, một nữ tử, tài khéo léo như , kỹ năng vẽ tranh tuy cao thâm gì, nhưng cái khó chính là linh khí, từng cành lá đều vẽ sống động.
“Nếu như cô nương cần dùng tiền gấp, thì thể lấy từ chỗ của .” Trương chưởng quầy quần áo Cố Tiêu, thì gia cảnh của cô thế nào, từ Quảng Ninh đến Thịnh Kinh, cũng mất một thời gian, chừng cũng mất ít nhất một tháng.
Nếu chờ đến khi bán hết ô mới tính chuyện tiền nong, thực sự là chút chậm.
Cố Tiêu chút kinh ngạc, Trương chưởng quầy thế nhưng đồng ý như .
Phải rằng bán quạt chính là trực tiếp đưa tiền, hai ba trăm văn một cây, nhiều thêm thì .
Cố Tiêu chân thành : “Cảm ơn.
Trương chưởng quầy mỉm , “Cô nương cần cảm ơn, bán ô giấy dầu cho các tiểu thư quý tộc , trong tay các nàng nhiều bạc, ô là do cô nương , theo lý cô nương nhiều thêm chút, Trương mỗ là ăn, còn để lỗ nữa là.”
Cố Tiêu vẫn cảm ơn Trương chưởng quầy, nếu là giá bán cao, lẽ hai ba chiếc ô là thể tích góp đủ bảy lượng bạc .
Cô thể rời khỏi Thẩm gia .