Cố Tiêu  đến bên cạnh giếng rửa mặt, một lát , Thẩm Nhị Lang bọn họ cũng  trở , Lý thị từ  xe  xuống ,   cửa việc đầu tiên chính là đem tiền kiếm  giao cho Chu thị.
Một buổi sáng, bán  mười sáu cái bánh cuốn chay, sáu cái thêm trứng gà, tám cái thêm thịt, tổng cộng bán  42 văn tiền.
Trừ tiền vốn , thì kiếm lời   hai mươi văn.
Ở bến tàu khiêng vác một ngày cũng chỉ  cho  mười văn tiền thôi đấy.
Chu thị hài lòng, bà càng ngày càng cảm thấy  chọn  cô con dâu , chủ ý  chính là do Cố Tiêu nghĩ  .
Chu thị : “Buôn bán  ?”
Lý thị sờ bụng,   cả một buổi sáng, nàng   chút ăn  tiêu, “Nương,  đông khách, cũng   nhiều khách quen.”
Bọn họ nấu ăn sạch sẽ, hương vị cũng ngon, giá  rẻ, những   ăn qua hầu như đều sẽ   mua thêm  nữa.
Chu thị : “Các ngươi nên  theo Tiểu Tiểu,  như thế nào, bán cái gì,   tự ý đưa  quyết định, càng  thể lén giấu tiền!”
Chu thị  là Lý thị  dám, nhưng mà vẫn  ân cần dạy bảo một phen.
Lý thị : “Nương, con dâu  , sang năm Tam Lang  tham gia kỳ thi mùa thu,   tẩu tử như con cũng sẽ cố gắng hết sức.”
“Ừ,  rửa tay , lát nữa ăn cơm!” Chu thị  lên tiếng,  trong phòng nên rửa tay thì  rửa tay, nên dọn cơm thì  dọn cơm.
Cố Tiêu  theo Trần thị múc cơm,  mở nắp nồi,  nóng lập tức bốc lên.
Hai mươi mấy cái màn thầu màu sắc  chút vàng, còn  một tô thịt hầm.
Thịt dê ba chỉ xương sườn, còn  thêm hai cái giò heo .
Trần thị  gả  đây nhiều năm như , còn  bao giờ thấy qua nồi thịt hầm nào như  bao giờ, nàng  nuốt nước miếng, gắp giò heo , xương sườn cũng gắp mấy miếng, Chu thị   , thứ   để  cho Tam Lang ăn.
Chu thị thiên vị quen , Trần thị cũng  thành thói quen,  thể ăn  một miếng  thấy đủ .
Thịt  bưng  bàn,  gắp màn thầu , Trần thị đem cải trắng hầm múc , còn canh thịt hầm, đúng là lúc    ăn qua bao giờ, Trần thị vỗ vỗ tay,   bên cạnh Thẩm Đại Lang.
Chu thị  ngay ngắn, bà cầm đũa lên, : “Ăn , còn thất thần  gì.”
Lời    , tất cả   đều ngây ngẩn cả .
Có ý gì chứ,  cần phân chia ?
Trong nhà ăn cơm,  quan tâm là ăn cái gì, đều là do Chu thị chia, trứng gà và thịt, đều là để cho Thẩm Hi Hòa, hai tôn tử đại phòng, và Thẩm lão gia tử.
Ngay cả màn thầu cũng là nam nhân nhiều hơn một cái so với nữ nhân.
Hôm nay thế nhưng  cần chia.
Kinh hỉ nhất chính là Lý thị, bởi vì mang thai nên mỗi ngày nàng   thể ăn trứng gà, nhưng Đại Nha lớn như , cũng   ăn qua món ngon nào, hốc mắt Lý thị lập tức ươn ướt, “Nương……”
Chu thị  thích  nàng   sướt mướt, “Ăn cơm, ai   ăn thì   ngoài!”
Thịt trong tô  nhiều, nhưng ai cũng  dám động đũa.
Cố Tiêu  sớm đói bụng, gắp một miếng thịt mỡ xen giữa thịt ba chỉ bỏ  trong chén Chu thị, “Nương,  ăn .”
Chu thị ừ một tiếng, “Tiểu Tiểu cũng ăn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-27.html.]
Thẩm Hi Hòa cúi đầu  màn thầu trong chén,    Cố Tiêu, còn  đợi   động tác nào, Cố Tiêu  tự gắp một miếng cho  trong chén của , “Mọi  cũng mau ăn ,  hầm hai canh giờ đấy, nếm thử xem  mềm  .”
Thịt dê và thịt heo  hầm chung với , ăn càng thơm hơn, đến cả gân cũng  mềm, cắn một miếng thì thịt như tan  trong miệng.
Lý thị gắp một miếng cho Đại Nha, Đại Nha chớp chớp mắt,  đó ăn từng miếng nhỏ cực kỳ chậm.
Trần thị cũng gắp một miếng cho nhị nha, nhị nha  Chu thị, nhỏ giọng : “Nương……”
Chu thị sắc mặt nghiêm nghị, “Thích ăn thì ăn  thích thì thôi, Tiểu Tiểu là vì Tam Lang mới mua thịt, các ngươi là  thơm lây mới  ăn theo,  bộ dạng   tiền đồ của các ngươi xem, giống như bình thường đối xử khắt khe với các ngươi lắm !”
Cố Tiêu  gắp một miếng cho Chu thị, “Nương,  là miệng d.a.o găm tâm đậu hủ a, đại tẩu, nhanh ăn , để nguội thì ăn  ngon nữa.”
Cố Tiêu  gắp thêm cho Thẩm Hi Hòa một miếng, “Tướng công ăn nhiều một chút.”
Thẩm Hi Hòa : “Ừ,  cũng ăn nhiều một chút.”
Cố Tiêu thì tất nhiên , cô  hầm cả một buổi sáng, còn   vì chỉ để  ăn thêm vài miếng .
Đại nha nhị nha  dám ăn, mỗi  chỉ dám ăn hai miếng. Một  Cố Tiêu thì ăn đến  ghiền.
Nghĩ đến buổi tối còn  một bữa nữa, thì Cố Tiêu nguyện ý việc Thẩm Hi Hòa ba ngày trở về một .
Mỗi ngày trở về thì  cần , ba ngày  ăn ngon một  là đủ .
Sau khi ăn trưa xong, Thẩm Hi Hòa trở về phòng.
Cố Tiêu  đây là    quần áo, cho nên liền ở bên ngoài cùng với Trần thị thu thập chén đũa.
Trần thị thở dài, hai nhi tử thì  Chu thị đau lòng,nhưng nàng  vẫn là đau lòng tiểu khuê nữ nhiều hơn một chút.
Trần thị  để dành một ít của hồi môn cho nhị nha, cho nên một lòng suy nghĩ đến quầy bánh cuốn.
Trần thị xoa xoa tay : “Tiểu Tiểu,   nếu tẩu   cửa thư viện, chỉ bán buổi trưa, cũng sẽ   chậm trễ việc trong nhà  đúng .”
“Bán nhiều chút,  cũng  thể tích góp nhiều chút cho Tam Lang……” Trần thị nghĩ đến bộ dáng ăn thịt của nữ nhi, “Muội  nương  thể đồng ý  ?”
Cố Tiêu : “Nếu là vì tướng công, nương chắc chắn sẽ đồng ý.”
Trần thị lập tức : “Tất nhiên là vì Tam Lang ! Chúng  kiếm  tiền, nhất định sẽ giao   bộ cho nương.”
Sau   lẽ sẽ  như  nữa,   khi phân nhà, là  thể tự suy tính cho  .
Trần thị vui mừng khôn xiết, “Vậy thì buổi tối tẩu sẽ   với nương.”
Sau khi rửa chén xong, Cố Tiêu  ở bên ngoài chờ một lúc, cô nghĩ Thẩm Hi Hòa chắc cũng  quần áo xong .
Cô  qua gõ cửa, “Huynh  xong ,    đây.”
Thẩm Hi Hòa : “Muội  , đây cũng là phòng của ,  cần  gõ cửa.”
Cố Tiêu nghĩ thầm,    quần áo cũng    như  . Cô  Thẩm Hi Hòa,  vẫn là mặc bộ áo vải thô màu xanh lúc  về nhà , cũng    .
Thẩm Hi Hòa  đầu , tay đặt ở  đai lưng, “Lát nữa   xuống ruộng  cỏ.”
Mặc bộ quần áo  chắc chắn là  .
Cố Tiêu trong lòng căng thẳng, Thẩm Hi Hòa  đây là  ý tứ gì?