Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 76
Cập nhật lúc: 2025-04-12 10:42:20
Lượt xem: 289
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Tiêu nghĩ ngày mai sẽ chợ xem , cô thấy Thẩm Hi Hòa sắp trở về, liền phòng bếp hấp đồ ăn.
Lồng hấp đặt trong một cái nồi to, ba cái lồng hấp, đang hấp cơm sườn, hấp canh trứng,và hấp rau xanh.
Vừa đơn giản thuận tiện, còn thể đổi đa dạng nhiều cách hấp khác , thể hấp bảy ngày trùng lặp.
Qua giờ Hợi, đợi thêm một lát thì Thẩm Hi Hòa mới trở về, Cố Tiêu phòng bếp múc cơm, Thẩm Hi Hòa múc nước rửa tay.
Cố Tiêu đói bụng, nên chỉ múc một chút cơm.
Thẩm Hi Hòa gắp xương sườn trong chén của cô, “Muội ăn thịt nhiều một chút.”
Cố Tiêu : “Muội đói bụng,trưa nay nương để cho nhiều cơm.”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Vậy thì cũng ăn nhiều một chút, Tiểu Tiểu, mấy ngày nay cảm thấy thoải mái ?”
Cố Tiêu đầu tiên là sửng sốt một chút, đó lắc đầu, “Không chỗ nào thoải mái nha. Chỉ là ban ngày chút nóng, buổi tối vẫn còn .”
Trời cũng nóng hơn một chút, cuối tháng 7, nóng thêm một tháng nữa thì thời tiết sẽ dần mát mẻ hơn.
“Không là nóng .” Thẩm Hi Hòa thở dài, “Cho dù nóng, thì cũng thể đụng đồ lạnh quá nhiều, bụng mấy ngày nay thoải mái ?”
Cố Tiêu nuốt xuống một miếng cơm, phản ứng một lúc mới Thẩm Hi Hòa là ý gì?
Nguyệt sự của cô ở trong mấy ngày cuối tháng , khi sẽ trễ một chút, dù bụng cũng khó chịu, nên cô cũng quan tâm, hai ngày nay cũng nhiều việc, qua quên mất chuyện .
Cố Tiêu lấy mu bàn tay sờ lên mặt, “Không thoải mái.”
“Không thể uống nước lạnh, cũng nên bớt đụng , ban ngày ở thư viện, buổi tối mới trở về, khó chịu thì cho .” Thẩm Hi Hòa cúi đầu ăn cơm, “Đại phu chậm rãi điều dưỡng, hai ngày uống chút gừng đường đỏ .”
“Muội ngâm nước ngải cứu, cảm giác khá hơn nhiều, đau vẫn uống .” Cố Tiêu thực sự thích mùi của gừng, ăn cũng ngon.
Thẩm Hi Hòa : “Dù thì còn dễ chịu hơn so với đau bụng, lời một chút.”
Dịch giả:Hoa Hoa Hạ
Thẩm Hi Hòa tất nhiên là nguyện ý chăm sóc cho cô, xoa bụng cho cô, nhưng mà Cố Tiêu khó chịu.
Hắn quá nhiều, chỉ sợ Cố Tiêu sẽ chê lải nhải.
Cố Tiêu đặt đũa xuống: “Muội như còn đủ lời .”
Không uống nước lạnh, mùa hè nắng nóng như mà còn uống nước ấm, mỗi ngày đều ngâm nước ngải cứu, mặc dù là vì cho bản cô, nhưng mà…… cô lời chỗ nào chứ.
Thẩm Hi Hòa cúi đầu cơm, hiểu cũng nhiều lắm, y quán vẫn là bởi vì Cố Tiêu, chính là bởi vì hiểu lắm, cho nên tất cả đều dựa chính lĩnh hội.
Mấy ngày tính khí Cố Tiêu chút nóng nảy, tạm tránh mũi nhọn .
Thẩm Hi Hòa: “Rất , , ăn nhiều một chút.”
Cố Tiêu cắn một miếng xương sườn, ăn cơm xong thì cô về phòng ngâm nước ngải cứu.
Cô xoa bụng , một tháng chính là sợ bụng sẽ đau,nên gì cũng đều cẩn thận, nếu vẫn còn đau……
Vậy thì chỉ thể ngải cứu mà Thẩm Hi Hòa đưa tác dụng, biện pháp .
Chăm sóc bên ngoài điều dưỡng bên trong, việc điều dưỡng thể cũng là chuyện một ngày hai ngày, nguyệt sự tới Cố Tiêu vẫn cảm thấy đau,nhưng mà so với đây đau tới nỗi xuống giường thì khá hơn nhiều, cô cảm thấy nước ngải cứu thực sự là một thứ .
Ít nhất thì thể xuống giường .
Cố Tiêu liền tiệm tạp hóa mua một cân lông dê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-76.html.]
Bây giờ lông dê đều kéo thành sợi dệt thành chăn, với nhiều kiểu dáng mẫu mã khác , thể để ở tràng kỷ ngủ trưa thì đắp, hoặc là trải mặt đất, như thế nào cũng .
Lông dê đắt, mua nửa túi, cũng tốn hết hai lượng bạc.
Lông dê mua , còn mua thuốc nhuộm nữa.
Thuốc nhuộm Cố Tiêu mua dùng hết , cho nên tiệm vải một chuyến, đồ đạc mua xong, cô một chuyến tới hiệu sách, nhờ Trương chưởng quầy tìm một ít hạt châu, đủ loại màu sắc lớn nhỏ khác đều cần.
Trương chưởng quầy : “Cái thì dễ, tiểu đông gia tới đúng lúc, Thịnh Kinh gởi thư tới, cô mau xem.”
“Đèn kéo quân bán , mới mang lên mua !” Trương chưởng quầy hết sức vui mừng, một bộ dáng phát tài.
Giấy thư khá dày, Cố Tiêu hỏi: “Nhiều như ?”
Trương chưởng quầy lập tức ngưng , che miệng ho khan hai tiếng, : “Cháu trai hiểu việc đời, bốn trang phía đều là đèn kéo quân và hoa bất tử , tiểu đông gia bắt đầu xem từ trang thứ năm là .”
Cố Tiêu gật đầu, bắt đầu xem từ trang thứ năm, “…… Đèn kéo quân bán 1500 lượng bạc!”
“Còn , mới mang lên bán , nhưng mà là tiểu đông gia bày tới trung thu , cho nên đèn tới trung thu mới thể mang .” Trương chưởng quầy cảm thấy cháu trai vẫn là trẻ tuổi, nếu là , chắc chắn sẽ cắn chặt đến Tết Trung Thu mới bán, chừng giá sẽ còn cao hơn nữa.
Đa Bảo Các ở Thịnh Kinh, nhân mạch ít, bao nhiêu đang chằm chằm, tự vững mới , như thì sẽ sợ ảnh hưởng bởi tiền tài và quyền thế.
Trương chưởng quầy : “Tiểu đông gia, lụa hoa dệt kinh Phật……”
Cố Tiêu lắc đầu, “Có thể dệt, nhưng mất ba bốn tháng,hơn nữa đều là do , tới phiên các nàng lựa chọn.”
Cố Tiêu đây là một bà chủ quật cường, thể nhanh thể trì hoãn, cái gì thì cái đó.
Trương chưởng quầy thấy vui , ba bốn tháng, nếu như cái thì sẽ những thứ khác, nếu như đồng ý, chẳng là ai cũng đều tới Đa Bảo Các nọ .
“Không cần dệt, nếu mà cái thì còn phiền phức hơn,” Trương chưởng quầy : “Tiểu đông gia cái gì thì cái đó, cần chiều theo mấy tật của bọn họ.”
Sau cho rõ ràng, Đa Bảo Các quy định của Đa Bảo Các, đồ vật khi nào đến, khi nào bán, đều do bọn họ định đoạt.
Cố Tiêu gật đầu, “Nếu chuyện gì khác thì về đây.”
Trương chưởng quầy đưa Cố Tiêu ngoài, “Tiểu đông gia, cô tìm mấy loại hạt châu như thế để gì ? Làm trâm cài tóc ?”
Cố Tiêu : “Làm xong thì chưởng quầy sẽ thôi.”
Đồ chơi vải nỉ xong, chỉ cần đặt lên là thể ngắm cả ngày, nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, ai mà thích chứ.
Trương chưởng quầy gật đầu, trực tiếp tìm một tráp hạt châu, hạt châu bằng đá, hạt châu bằng ngọc thạch, còn nhiều trân châu, tất cả đều đục lỗ như lời Cố Tiêu .
Cố Tiêu món đồ chơi vải nỉ đầu tiên là một con mèo hai màu trắng đen, cao hai tấc, đang cong đuôi l.i.ế.m móng vuốt, mắt mèo sáng lấp lánh, lộ răng nanh, còn đầu lưỡi màu hồng nhạt đang thè .
Bộ lông ở bốn móng vuốt màu trắng như tuyết, đệm thịt phấn nộn đô đô, lông dê lót nỉ dùng xiên tre buộc chặt , dán các loại lông màu sắc khác lên, thêm râu, một con mèo đen trắng bằng lông dê lót nỉ xong.
Mèo đen trắng, mèo cam, còn mèo thuần trắng sắc, Cố Tiêu còn hai con vẹt với bộ lông sặc sỡ, ngày nào cũng khắc chứ, lông dê lót nỉ, chờ tới tối thêm một bữa cơm cho Thẩm Hi Hòa.
Thẩm Hi Hòa mỗi ngày đều về nhà đúng giờ, khi sẽ mang đồ về cho Cố Tiêu, chỉ khi bút mực dùng hết mới khỏi thư viện, chỉ cần thì nhất định sẽ mua đồ cho Cố Tiêu.
Trước mang đồ ăn về là chủ yếu, bây giờ thì mang về hai gói ngải cứu.
“Lần mua chắc là dùng hết .” Thẩm Hi Hòa đưa túi ngải cứu cho Cố Tiêu, “Đại phu còn ngâm thêm nữa.”
Cố Tiêu ngải cứu là thứ , tuy rằng mùi của nó dễ ngửi, nhưng mà dùng , ngâm thì ngâm, chỉ cần đau nữa là , “Vậy thì còn ngâm thêm bao lâu nữa a?”
Thẩm Hi Hòa : “Càng lâu càng , sẽ mua về cho .”
Thẩm Hi Hòa duỗi tay xoa đầu Cố Tiêu, cũng chỉ hai ngày là tính khí thất thường chút, ngày thường thì ngoan.