Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-04-12 10:42:24
Lượt xem: 300

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Vân quận chúa cúi đầu ngửi, “Mùi hoa cũng giống.”

Tiểu Trương chưởng quầy : “Là do hương liệu, phòng bên cạnh chính là hoa cúc, mùi hoa chính là mùi của hoa cúc.”

An Vân quận chúa mỉm , “Cũng là ai thể nghĩ cách độc đáo , bổn quận chúa cũng gặp mặt một .”

Tiểu Trương chưởng quầy : “Tiểu đông gia của chúng tất nhiên là huệ chất lan tâm, nhưng mà ai cũng thể gặp .”

“Ồ?” An Vân quận chúa nhấp một ngụm , “Bổn quận chúa gặp cũng .”

Tiểu Trương chưởng quầy : “Nói thật , gặp tiểu đông gia của chúng chỉ một ngài, nếu mà ai cũng gặp, thì những thứ khác cũng cần nữa .”

An Vân quận chúa lẳng lặng , Trương Linh Dược ở một bên : “Có duyên thì sẽ gặp , bây giờ cũng cần vội gì, hoa thật sự là , chưởng quầy bán ?”

Trong thành Thịnh Kinh chỉ Đa Bảo Các mới tường hoa, thế nào gọi là độc nhất vô nhị chứ, chính là đây, hoa bất tử tất nhiên là bán, nhưng cũng thể bán quá nhiều, “Nếu bày tất nhiên là để bán, một đóa hoa hai lượng bạc.”

Một đóa hoa hai lượng bạc hề rẻ, nhưng ai cũng thiếu chút tiền , nên ai cũng bỏ tiền mua, mua một hai đóa, thì mua nhiều hơn.

Bởi vì hoa bất tử dễ lau chùi, nếu để bụi bám thì sẽ còn nữa, cho nên mua hoa sẽ tặng một cái lồng lưu li.

Lưu li cũng hề rẻ, mua hoa tặng lưu li thì mới đầu tiên.

An Vân quận chúa hỏi: “Ta cũng một căn phòng như , thì mua bao nhiêu đóa hoa.”

Tiểu Trương chưởng quầy : “Mấy ngàn đóa là đủ , nhưng mà Đa Bảo Các chỉ bán, những chuyện khác sẽ quản, hoa bất tử thể để hai ba năm, cần cho chăm sóc thường xuyên…… thỉnh thoảng còn huân hương……”

Khóe miệng An Vân quận chúa giật giật, “Hoa thì đúng là thích, nhưng mà quá phiền toái, thôi , mua năm đóa.”

Việc kinh doanh hoa bất tử từ từ khai trương.

Người mua hoa ít, lấy lồng lưu li, thì hỏi thể rẻ chút , tất nhiên là ,cái họ mua chính là hoa, chứ là mua lồng.

Từ đầu tháng tám đến nay, mỗi ngày đều thể bán một trăm đóa hoa bất tử, tiểu Trương chưởng quầy vỗ tay to, với tiểu nhị đang chăm sóc hoa bất tử: “Ngươi xem, chỉ một phòng hoa bất tử, căn bản là vấn đề tiền bạc.”

Người khác tiền thì tiểu nhị , nhưng tiểu chưởng quầy chắc chắn là tiền.

Hoa bất tử bán ngoài,hạnh đào khắc gỗ cũng đưa tới, tiểu Trương chưởng quầy đem chúng nó đặt ở nơi dễ thấy nhất, khổ nỗi hạnh đào khắc gỗ quá nhỏ, bày ba ngày thì mới thấy.

Chính là đang đợi duyên mà.

“Đây là đồ khắc gỗ ?” Vị phu nhân trùng hợp thấy ba món vật nhỏ , ánh mắt đều dời nổi.

“Chính xác mà đây là hạnh đào khắc gỗ.” Tiểu Trương chưởng quầy giải thích một phen, “Cái thuận tiện cầm trong tay thưởng thức……” Hơn nữa nho và thạch lựu đều ngụ ý nhiều con nhiều phúc, hồ lô là phúc lộc, đều là những điều may mắn……

Những lời tiểu Trương chưởng quầy sớm thuộc làu làu, từ sớm .

“Không cần nữa!” Vị phu nhân dùng sức vặn khăn tay, quạt tròn quạt lụa mua , đèn kéo quân thì bán, cuối cùng cũng thấy thứ khác, thì còn chờ gì nữa.

Mặc dù để cho nàng cướp , nhưng mà bây giờ mua, thì đợi tới khi nào mới mua chứ.

Tiểu Trương chưởng quầy: “Phu nhân?”

Vị phu nhân sửa ống tay áo, “Ta ý gì khác, mua đồ hợp duyên, chưởng quầy cần nhiều lời, ba cái đều thích, trực tiếp gói cho .”

“Ba cái đều thích ?” Tiểu Trương chưởng quầy hỏi một .

Quý phu nhân mỉm , “Ừ, đều thích.”

Tiểu Trương chưởng quầy thực sự là hiểu mấy vị phu nhân thế gia đang nghĩ gì, tuy rằng đồ ở Đa Bảo Các cũng thích, nhưng mà…… một mua ba cái, nếu mua hết thì lấy cái gì để đây.

Tiểu Trương chưởng quầy : “Một cái hạnh đào khắc gỗ 150 lượng bạc, phu nhân……”

Hạnh đào đắt nhất trong thành Thịnh Kinh là hạnh nhân bọc đường ở cửa hàng điểm tâm, bọc trong một lớp đường màu vàng kim,bên thì rắc thêm một lớp hạt mè, chỉ thể một câu ăn ngon, chỉ nửa cân mà bán một lượng bạc.

Mà thứ đồ chơi cổ bằng hạnh đào đều từ hồ đào, giống với loại .

Một cái hạnh đào khắc gỗ mà những 150 lượng, tiểu Trương chưởng quầy tin nàng còn mua!

Vị phu nhân ung dung gật đầu, “Ừ, gói hết , lấy thêm ba đóa hoa nguyệt quý màu hồng nhạt, và hai đóa hoa cúc màu da cam.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-78.html.]

Được .

Tiểu Trương chưởng quầy gói hoa , ghi sổ sách, mong là tài chủ còn tới.

“Gần đây còn đồ gì thú vị ?”

Tiểu Trương chưởng quầy hít sâu một : “Qua mấy ngày nữa sẽ hai cây quạt lục xuất đưa tới đây.”

Lục xuất chỉ tuyết, thì cây quạt chắc là cảnh tuyết .

Phu nhân hỏi: “Chỉ hai cây thôi ?”

Tiểu Trương chưởng quầy thầm nghĩ, đưa tới đây hai cây, nhưng mà mua mấy cây, thì còn xem bản lĩnh tới , nếu tiền…… “Phu nhân chớ vội, thể đợi thêm một thời gian nữa.”

Làm giấy quỳnh tốn nhiều thời gian, thể đưa đến Thịnh Kinh chỉ hai cây mà tiểu đông gia của bọn họ , chờ giấy quỳnh xong, thì sẽ nhiều cây quạt lục xuất hơn.

mà những cây quạt đó thể nào sánh bằng quạt mà tiểu đông gia đích , tiểu đông gia chỉ hai cây, cái .

Vật lấy hi vi quý,đồ mà tiểu đông gia của bọn họ chính là giá đắt.

Hạnh đào khắc gỗ bán 450 lượng bạc, đó Bình Dương hầu phu nhân tới hỏi, tiểu Trương chưởng quầy chỉ là đồ khắc gỗ bán .

Trong lòng Bình Dương hầu phu nhân cảm thấy vô cùng tiếc nuối, “Là tới chậm, nếu thứ gì , thì mong rằng chưởng quầy sẽ phái tới Bình Dương hầu phủ thông báo với một tiếng.”

Đây là đang ném cành ôliu một cách quang minh chính đại mà.

Nếu là đây, tiểu Trương chưởng quầy sẽ kiêng kị các thế gia quyền quý trong thành Thịnh Kinh, dù thì Đa Bảo Các chỉ là gian cửa hàng nhỏ, “thấp cổ bé họng” mà thôi.

tiếp đãi qua quý phu nhân và tiểu thư từ các phủ, nên tất nhiên thể ai cũng thể chiếu cố, thì ai cũng cần đặc biệt chiếu cố nữa.

Tiểu Trương chưởng quầy : “Nếu như thứ gì đều tới nhà nhà thông báo một chuyến, thì sinh ý của Đa Bảo Các cũng cần nữa .”

Bình Dương hầu phu nhân nghẹn lời, đó , “Vậy đây cũng khó chưởng quầy nữa.”

Tiểu Trương chưởng quầy cúi đầu gãy bàn tính hai cái, nghĩ bao lâu nữa thì thể đổi một cái bằng vàng .

Hoa bất tử mới bắt đầu bán, tháng tám, vẫn thể bán đến mùa xuân năm , đó chính là một đống bạc lớn nha.

Tiểu Trương chưởng quầy lúc nào là hy vọng tiểu đông gia đồ vật mới.

————

Huyện Quảng Ninh.

“Ngươi xem…… tiểu đông gia sẽ cái gì, những hạt châu đó để trâm cài tóc, thì thể gì chứ?” Trương chưởng quầy vẻ mặt trầm tư, “Ta tìm về mã não hắc thạch, trân châu san hô…… lớn nhỏ đều đủ cả.”

Tiểu nhị : “Chưởng quầy nếu như , thì hỏi một chút .”

Trương chưởng quầy nhăn mặt, “Như , chỉ tiểu đông gia , chúng chọn. cũng , tiểu đông gia hai ngày chắc là sẽ tới, đến lúc đó là sẽ thôi .”

Trương chưởng quầy như trầm , nhưng mà trong lòng sốt ruột chết, trông mong cả ngày thì cuối cùng Cố Tiêu cũng tới đây .

Lần Cố Tiêu mang tới một cái hộp gỗ vuông mười tấc.

Cố Tiêu bao giờ mang theo một hộp gỗ lớn như , ngay cả đèn kéo quân cũng là bỏ trong giỏ tre cõng tới đây, lòng hiếu kỳ của Trương chưởng quầy tái phát, “Đây là cái gì?”

Chẳng lẽ là một bộ trang sức ? Cho tới giờ , Trương chưởng quầy vẫn nghĩ là Cố Tiêu sẽ trang sức.

Cố Tiêu : “Là đồ chơi vải nỉ.”

Cái thì đúng là từng thấy từng thấy.

“Đồ chơi vải nỉ là vật gì?” Chẳng lẽ là giống như hoa bất tử, là đồ vật mới lạ mà Cố Tiêu , Trương chưởng quầy xoa xoa tay: “Ta…… thể mở một cái ?”

Cố Tiêu gật đầu, cô tốn nhiều thời gian, cho nên đồ chơi vải nỉ cũng nhiều.

Một hộp bên trong ba tầng, một tầng bảy tám con vật nhỏ bằng vải nỉ.

Trương chưởng quầy nhẹ nhàng mở hộp gỗ , đó thì cả chấn động.

“Cái , những thứ là gì……” Trương chưởng quầy đến chuyện cũng rõ ràng, “Sao , nhiều như !”

Loading...