Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-04-13 13:38:12
Lượt xem: 311

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chính là Thẩm công tử.” Trương chưởng quầy lấy quạt xếp lòng bàn tay, giải thích ,“Ta nhớ qua với cô , vị Thẩm công tử chữ , còn in sách, sách in đưa đến Đa Bảo Các, bán chạy.”

Cố Tiêu lẳng lặng , Trương chưởng quầy : “Một quyển sách thể bán mười lượng bạc, đưa cho Thẩm công tử hai lượng, tiểu đông gia, vị Thẩm công tử là nhân tài hiếm , học vấn chữ cái nào cũng , tiền đồ vô cùng tươi sáng ,những khác thì , nhưng nếu tới thì chiêu đãi cho thật .”

Người chớ khinh thiếu niên nghèo, Trương chưởng quầy rõ đạo lý nhất, gia cảnh Thẩm gia bần hàn, cho nên sẵn lòng giúp đỡ một tay, chừng ngày còn thể kết một mối thiện duyên.

Cố Tiêu đây là thứ hai từ trong miệng Trương chưởng quầy cái tên Thẩm Hi Hòa,chữ học vấn , là một công tử thanh phong lãng nguyệt.

Cố Tiêu : “Hắn thực sự tài giỏi ?”

Trương chưởng quầy gật đầu, “Rất giỏi, tuổi còn trẻ nhiều đất dụng võ.” Nếu cũng ở tuổi như Thẩm Hi Hòa, tuyệt đối sẽ thông tuệ thông thấu như Thẩm Hi Hòa.

“Lần còn sẽ giới thiệu cho cô mặt,” Trương chưởng quầy hai tiếng, “Chuyện khác thì , nhưng cô xem Thẩm công tử in sách bán cho hiệu sách, một quyển sách thể kiếm bảy tám lượng bạc, thể giúp chúng kiếm ít tiền, tiểu đông gia cố gắng chiêu đãi cho thật , cũng quá đáng chút nào.”

Cố Tiêu thể gặp Thẩm Hi Hòa chứ, chuyện cô kiếm tiền Thẩm Hi Hòa , lén góp tiền Thẩm Hi Hòa cũng , nếu như để Thẩm Hi Hòa , chừng sẽ cho Chu thị, thì……

“Chưởng quầy bao lâu nha?” Cố Tiêu tính toán, xe ngựa Thịnh Kinh đại khái tốn hơn nửa tháng, ở Đa Bảo Các một thời gian, trở về còn tốn hơn nửa tháng nữa.

Vậy chẳng là……

Trương chưởng quầy: “Chắc là hơn hai tháng.”

Cố Tiêu: “Hơn hai tháng lận …… Chưởng quầy, nếu Thẩm công tử tới, là chỉ cần sách in thế nào, trả tiền là .”

Là đạo lý sai, nhưng Trương chưởng quầy để cho Cố Tiêu và Thẩm Hi Hòa quen với một chút, “ là như .”

Cố Tiêu : “Vậy chưởng quầy cứ yên tâm Thịnh Kinh , nơi , việc gì thì sẽ thư cho ngài.”

Trương chưởng quầy: “…… Thịnh Kinh bán thơ từ chạy, tiểu đông gia nhớ cho Thẩm công tử một tiếng.”

Cố Tiêu vui vẻ đồng ý, cô Thẩm Hi Hòa khi nào in sách, thì thuận tiện hơn nhiều, Thẩm Hi Hòa tới hiệu sách, cô sẽ tránh ở lầu hai, cần gặp mặt.

Cố Tiêu thở phào nhẹ nhõm, tại , cô nhớ tới hình ảnh Thẩm Hi Hòa bôi thuốc lên mặt cho cô, đút cơm cho cô, xoa bụng cho cô, hình như cô thể tin tưởng Thẩm Hi Hòa……

Trương chưởng quầy : “Còn một việc ngàn vạn thể quên……”

Cố Tiêu ngẩng đầu chờ Trương chưởng quầy xong.

“Chính là nhiều thứ đồ mới mẻ hơn, hai tháng ở đây, hy vọng tiểu đông gia sẽ siêng năng chăm chỉ!”

Cố Tiêu: “…… Chưởng quầy thượng lộ bình an.”

————

Trương chưởng quầy Thịnh Kinh, Cố Tiêu nhớ kỹ thơ từ bán chạy, liền vội vàng lật xem một vài quyển thơ trong hiệu sách, khắc chữ, xong thì để cho Thẩm Hi Hòa in sách.

Thẩm Hi Hòa thật sự đem thuốc tiêu viêm giảm ngứa từ y quán về, cũng đề cập tới việc giúp Cố Tiêu bôi, “Sáng và tối bôi một , gãi.”

Cố Tiêu cất thuốc , “Bây giờ việc học của nặng nha?”

Thẩm Hi Hòa sửng sốt một chút, “Vẫn .”

Cố Tiêu , “Nếu thì cứ để in sách, tuy rằng ít chữ, nhưng mà bình thường cũng nhàn rỗi, thể từ từ .”

Thẩm Hi Hòa lắc đầu, “Ta mệt, in sách còn thể đem nội dung trong sách nhớ nhiều thêm mấy .”

Hắn cũng chỉ thể giúp Cố Tiêu in sách mà thôi, khắc chữ thì giúp gì, chạm khắc đồ gì đó cũng giúp , đây là việc duy nhất mà thể giúp Cố Tiêu.

Thẩm Hi Hòa với Cố Tiêu, duỗi tay xoa đầu cô, “Thật sự mệt, cần lo lắng cho .”

Cơ thể Cố Tiêu cứng đờ, cô lo lắng nha, cô……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-81.html.]

“Nếu thì để đưa sách ? Ban ngày việc gì , thể đưa sách.”

Thẩm Hi Hòa : “Ban ngày trời nóng, tiện đường đưa qua là .”

Nếu Cố Tiêu hỏi , thì giống như là cô ý đồ gì khác , cô đưa sách thì hình như cũng , tiểu nhị ở hiệu sách đều nhận cô.

Cố Tiêu thở dài trong lòng, “Vậy thì in sách xong,thì định khi nào sẽ đưa nha?”

Thẩm Hi Hòa một lòng thích Cố Tiêu, nên tất nhiên là Cố Tiêu hỏi cái gì thì liền cái gì, “In xong sẽ đưa .”

Còn bằng , Cố Tiêu cũng lười hỏi thêm, đem chữ khắc xong phân loại cất , hề quan tâm nữa.

Trương chưởng quầy ở đây, nên cô một ngày ít nhất qua đó một .

Cố Tiêu đều buổi sáng, ở lầu hai dạy Linh Đang đồ chơi, thời gian còn thì cúi đầu khung quạt.

Cây quạt thật đúng là hàng ngàn hình thái khác .

Trước đây khi Thẩm gia vịt, để ít lông, Cố Tiêu liền đem chúng nó tẩy trắng, lông vũ bồng bềnh càng thêm một chút tiên khí.

hai cây quạt lông vũ, dùng hồ để dán lông vũ tất nhiên là , dùng sợi chỉ nhỏ đem lông vũ khâu từng cái một, Cố Tiêu sử dụng loại lông tơ mịn nhỏ, cho nên thể miêu tả bằng một chữ khó .

Làm nửa ngày, mà mới chỉ một nửa, Cố Tiêu đang định về nhà, thì tiểu nhị bước , “Tiểu đông gia, Thẩm công tử đến .”

Trong lòng Cố Tiêu đột nhiên nhảy dựng lên.

Thẩm Hi Hòa tới đây đưa sách.

Cố Tiêu : “ mà một quyển sách là hai lượng bạc ?”

Tiểu nhị: “Vẫn luôn là cái giá .”

Cố Tiêu gật đầu, “Vậy thì đem sách tới đây, sẽ kiểm tra một , nếu như chỗ nào sai, thì cứ kết toán cho .”

Tiểu nhị tuy rằng khó hiểu, nhưng vẫn là theo Cố Tiêu, bên ngoài lầu hai chỗ để uống , mời Thẩm Hi Hòa qua đó một lát, “Chưởng quầy của chúng ở đây,nhưng mà tiểu đông gia ở chỗ , phiền Thẩm công tử chờ một lát.”

Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Không .”

Hắn xuống, tiểu nhị ôm sách trong phòng, đó liền thu hồi ánh mắt, ở bên ngoài yên tĩnh mà chờ.

Chữ là Cố Tiêu tự khắc, sách là Thẩm Hi Hòa in , tất nhiên là sai , Cố Tiêu lật sách kiểm tra qua một , năm quyển sách in,còn hai quyển khác là do Thẩm Hi Hòa chép , chỉ cần liếc mắt một cái là thể .

Cố Tiêu ghi sổ sách, “Bảy quyển sách mười bốn lượng bạc, ngươi thanh toán tiền .”

Tiểu nhị gật đầu, “Tiểu đông gia gặp ?”

Cố Tiêu : “Gặp mặt thì cần, là một nữ tử, Thẩm công tử thấy khỏi chút câu nệ.”

Tiểu nhị ngẫm cũng thấy đúng, liền cầm bạc ngoài, Thẩm Hi Hòa thích hỏi nhiều, cầm lấy tiền liền rời .

Cố Tiêu tới bên cửa sổ, đợi một lúc, Thẩm Hi Hòa từ trong hiệu sách ngoài, còn mảnh khảnh giống như nữa, cũng cao hơn , đường, ít lén .

Cố Tiêu mím môi, đột nhiên, Thẩm Hi Hòa dừng , xoay về phía cửa sổ.

Cố Tiêu sợ tới mức lập tức xổm xuống, tay cô vịn chặt cửa sổ, bởi vì dùng sức mà khớp ngón tay trở nên trắng bệch.

Linh Đang đang đồ chơi vải nỉ, nó ngẩng đầu lên, hỏi: “Sư phụ, .”

Cố Tiêu Thẩm Hi Hòa , nên cũng dám lên, “Chỗ mát mẻ, xổm một lát.”

Một lúc , chân của Cố Tiêu bởi vì xổm mà tê rần,lúc mới chậm rì rì lên, đó thật cẩn thận mà bên ngoài, Thẩm Hi Hòa thấy .

————

Loading...