Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-04-01 13:22:20
Lượt xem: 461
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hi Hòa hề để ý đến Cố Tiêu nữa, cầm đèn dầu đến mép giường, cởi thắt lưng xuống.
Đêm khuya tĩnh lặng, tay Thẩm Hi Hòa đặt đai lưng, xụ mặt : “Cố Tiêu, ngủ, xem cái gì.”
Cố Tiêu chỉ liếc giường thêm nữa, điều cũng , “…… Ban đêm trời lạnh, nhớ đắp chăn cẩn thận, thể là quan trọng nhất.”
Nói xong, Cố Tiêu tới tràng kỷ nhỏ, tràng kỷ hẹp đến đáng thương, chỉ đủ cho cô ngủ.
Không chỉ như thế, giường cả một cái gối đầu cũng , Cố Tiêu ở phía , xoay cũng khó khăn, còn chỉ là một chiếc giường , ai mà thể ngủ chứ, dù ngày mai Thẩm Hi Hòa , cô ngày mai là thể dọn trở về.
Thẩm Hi Hòa 5 ngày về nhà một , nhưng nếu thể mười ngày một , mười lăm ngày một , thậm chí một tháng mới về một thì càng .
Thẩm Hi Hòa thổi đèn, cởi áo choàng trong bóng tối, ở giường, trong đầu vẫn là lời của Cố Tiêu, ban đêm trời lạnh……
Quan tâm như ?
Tràng kỷ bên còn động tĩnh gĩ, Thẩm Hi Hòa cho rằng nếu chán ghét Cố Tiêu, mỗi trở về sẽ thể ngủ ngon, chắc hẳn cũng như , kết quả, cả đêm ngủ yên bình.
Ngủ tới giờ Dần thì Thẩm Hi Hòa dậy, Cố Tiêu mơ mơ màng màng thấy thanh âm mặc quần áo.
Không gối đầu cũng dám động đậy, cô một đêm ngủ đến eo đau lưng mỏi, trời còn sáng, nhưng Cố Tiêu thật lập tức tiễn Thẩm Hi Hòa , , cô tận mắt thấy Thẩm Hi Hòa rời mới .
Cố Tiêu dậy, “Huynh giờ ?”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, 5 ngày nữa sẽ trở về, huống hồ, Cố Tiêu mỗi ngày đều đưa cơm, cần lưu luyến rời như .
Cố Tiêu thở phào nhẹ nhõm, tự đưa Thẩm Hi Hòa cửa, “Trời tối, đường cẩn thận một chút nha.”
Thẩm Hi Hòa để ý đến cô, thuận tay đóng cửa .
Chu thị từ sáng sớm dậy nấu cơm cho Thẩm Hi Hòa, trong nhà cũng gì để mang theo, trong túi là bộ quần áo sửa xong của Thẩm Hi Hòa.
Có thể đưa con thư viện sách phần lớn đều là gia đình chút của cải, hơn một chút thể mặc áo tơ lụa, tệ hơn chút cũng mặc áo bông, mà quần áo đầy mụn vá, chắc chỉ một Thẩm Hi Hòa.
Chu thị : “Quần áo đều sửa , giữa trưa vẫn là Tiểu Tiểu đưa cơm cho con.”
Thẩm Hi Hòa ừ một tiếng, đợt bận xong qua đến tháng tư thì cần Cố Tiêu nữa.
Cố Tiêu ở tây phòng động tĩnh của Thẩm Hi Hòa, một lát thấy , cô cũng ngủ nên dậy đan thêm một cái lồng dế.
Mấy tấm gỗ cô để ở gầm bàn, trong đó dài vuông cũng , nếu cán quạt thì mài thành từng miếng mỏng.
Cố Tiêu ở trong phòng trong chốc lát, đợi đến giờ Mẹo trong nhà đều thức dậy, liền hỗ trợ nhóm lửa nấu cơm.
Hôm nay là Lý thị cơm sáng, Lý thị ở ghế con trong bếp nhóm lửa, nàng cúi đầu, hai mắt chút sưng đỏ, giống như xong.
Lý thị cả đêm qua, nàng oán Chu thị bất công, cũng oán bụng cố gắng, tối hôm qua nhị nha nhỏ giọng với nàng , thịt ăn thật sự ngon nha, nghĩ nữ nhi lớn lên ăn mấy thịt, lòng Lý thị đau giống như kim châm.
Cháo đang nấu trong nồi sủi bọt, Lý thị khói xông lên con mắt nhói đau, nàng khẽ cắn môi, nghĩ cũng nên tiết kiệm một ít tiền.
Thẩm Nhị Lang chỉ ngủ, cả ngày chỉ chăm lo cho hoa màu, lấy tiền tiết kiệm, nhị phòng còn bằng đại phòng. Nàng đang mang thai, dù cho nàng ăn, hài tử trong bụng cũng ăn.
Lý thị Cố Tiêu, “Tiểu Tiểu, nhị tẩu cầu xin một chuyện……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-9.html.]
Cố Tiêu sửng sốt, “Cái gì mà cầu với cầu…… Nhị tẩu……” Cô Lý thị, hỏi một câu, “Tẩu cũng nghĩ đến kỳ thi mùa thu sang năm của tướng công, sợ bạc thi đủ, cho nên cũng góp một chút tâm ý ?”
Lý thị ngây ngẩn cả , nàng tuy rằng là chuyện thẳng thắn, nhưng cũng ngốc, “ , Tiểu Tiểu đúng ,nên kiếm thêm nhiều chút bạc cho Tam Lang. Nhị tẩu ngày thường thêu một ít khăn tay, Tiểu Tiểu nếu thành, thể giúp tẩu bán ?”
Tất cả đều căng da mắt thêu từng đường kim mũi chỉ, nhị nha thêu cả ngày, tay cũng đ.â.m vài lỗ kim, nên Lý thị khả năng giao bộ cho Chu thị.
Đây chỉ là chuyện thuận đường nên Cố Tiêu nguyện ý hỗ trợ, cô sẽ rời , nhưng bây giờ vẫn còn ở Thẩm gia, nên vẫn mối quan hệ với trong nhà.
“Vậy sẽ thử xem .” Cố Tiêu khấy cháo : “Vậy chỗ của nương……”
Lý thị : “Nương chủ trong nhà, phần lớn khẳng định giao nộp lên, nhưng chỉ cần Tam Lang thể thi đậu, tẩu cái gì cũng đều nguyện ý.”
Cố Tiêu sờ sờ mặt, lời thổ lộ của cô ngày hôm qua bọn họ đều thấy hết .
Sau khi ăn sáng, Thẩm gia tiếp tục xuống ruộng việc, Lý thị mang theo mấy hài tử cùng dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo, đó chuẩn nấu cơm trưa.
Nhị nha lớn lên mặt mày thanh tú, ngoan ngoãn việc bên cạnh Lý thị, khi nấu xong cơm trưa, Lý thị đem khăn thêu xong đưa cho Cố Tiêu.
Cố Tiêu xách theo cơm lên đường, cảnh xuân tươi , đường những bông hoa dại đủ loại màu sắc, tâm tình cô , bộ một quãng đường dài cũng cảm thấy khó như nữa.
Khi đến thư viện thời gian vẫn còn sớm, Cố Tiêu bán hai cái lồng dế, đó cũng bán thêm cái nào nữa, cô quanh cổng thư viện, phát hiện cũng đang bán lồng dế, một cái hai văn tiền.
Cố Tiêu thở dài, ăn buôn bán chính là như , thấy một chút tiếng gió nào khác cũng sẽ bắt chước theo, may mà cô quyết định quạt để bán.
Thời gian tới, thấy Thẩm Hi Hòa từ thư viện , thấy Cố Tiêu hậm hực liềm nhíu nhíu mày, nhưng cũng hỏi gì nhiều.
Cơm nước xong, Cố Tiêu liền thu dọn chén đũa, “Tam ca cố gắng sách, về đây.”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Ừ, trở về .” Cố Tiêu vui vẻ ,thì quan hệ gì với chứ.
Cố Tiêu: “Vậy đây.”
Cố Tiêu dạo quanh cổng thư viện vài vòng, thật vất vả mới bán lồng dế trong tay, nếu hôm nay bán , lẽ ngày mai sẽ bán một cái nào .
Cố Tiêu đến tiệm vải ở huyện thành, hỏi xem tiểu nhị thu mua khăn .
Những chiếc khăn thêu sẽ tiệm vải thu mua, một văn tiền một cái, bán xong khăn, Cố Tiêu ở tiệm vải chọn một bao vải vụn, tốn hết năm văn tiền, bán bốn cái lồng dế, đến cả bánh nướng nhân thịt cô cũng nỡ mua, xoay liền hiệu sách.
Hiệu sách ngoài bán sách, còn bán giấy, bút mực và thuốc màu.
Cố Tiêu còn thừa mười hai văn tiền, một chiếc bút lông thỏ mười văn tiền, một thỏi mực thông thường mười lăm văn một thỏi, thuốc màu còn đắt hơn nhiều, hai mươi văn.
Tiểu nhị ở quầy hỏi Cố Tiêu mua gì, Cố Tiêu một vòng, “Ta mua một tập giấy.”
Tiểu nhị lấy 25 tờ cho cô, “Tổng cộng mười văn tiền.”
Cố Tiêu đau đớn rút tiền , cầm tờ giấy trở nhà Thẩm gia.
Về đến Thẩm gia, đầu tiên Cố Tiêu đưa cho Lý thị mười văn tiền, đó liền chui phòng, Lý thị vì cảm kích Cố Tiêu giúp đỡ bán khăn, cho nên việc trong nhà đều ôm hết , để Cố Tiêu an tâm ở trong phòng đợi nàng .
Cố Tiêu quạt xếp, đầu tiên giấy quạt cứng, dùng nước dính năm tờ giấy với mới đủ dùng, đó đem giấy phơi, Cố Tiêu đem cái sọt lấy đây để cán quạt.
Cán quạt dùng tre để là nhất, nhưng vì tre, nên Cố Tiêu chỉ thể dùng gỗ, một cây vuốt mỏng, rộng hẹp, mười lăm cây cán quạt, hai bên rộng và dày hơn.
Đao khắc rỉ sét, nên dễ dùng tý nào, cũng may Cố Tiêu quen việc , nên với cô cũng khó khăn gì, bên cán quạt khoan một lỗ tròn, đó dùng đầu vải vụn để chà nhám và đánh bóng.