Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 95
Cập nhật lúc: 2025-04-13 13:48:44
Lượt xem: 301
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các góc quét dọn sạch sẽ và sáng sủa, vén rèm lên sẽ tới hậu viện, củ cải và mấy lọ dưa muối đặt gọn gàng ở trong góc, hậu viện hai gian phòng, một gian để chứa đồ, một gian là phòng bếp, Trần thị đang cong eo hấp bánh bao ở bên trong.
“Đệ , xem canh ?” Trần thị bận đến chân chạm đất, ngày đầu tiên khai trương, bánh bao, bánh cuốn, còn canh xương hầm nữa. “Còn dưa muối, đều múc hết .”
Trần thị lau tay, “Tiểu Tiểu ?”
Lý thị : “Tiểu Tiểu đang ở phía dạy đại oa ghi sổ sách.”
Chị em dâu hai đều mặc quần áo sáng màu, tóc thì dùng khăn vải quấn lên, sạch sẽ gọn gàng.
Trần thị gật đầu, quán ăn khai trương, Thẩm Đại Lang vẫn việc, Chu thị ở nhà giúp trông tam nha, Thẩm lão gia tử đang chuẩn đốt pháo ở phía .
Lý thị và Trần thị thì nấu ăn ở phía bếp, Thẩm Nhị Lang và mấy cháu trai cháu gái phụ trách bưng thức ăn và thu dọn chén đũa.
Thẩm Hi Hòa ở đây, trong nhà cũng chỉ Cố Tiêu là chữ, Chu thị để Cố Tiêu ghi sổ sách, kết quả Cố Tiêu đang dạy đại oa.
Trong lòng Trần thị thể rõ là tư vị gì, “Đại oa thể học .”
“Tiểu Tiểu chịu dạy, đại oa chắc chắn là chịu học, đại tẩu cứ yên tâm , chúng cứ nấu ăn cho thật ngon, sạch sẽ, quan trọng hơn những chuyện khác nhiều.”
Trần thị gật đầu, “Bánh bao hấp mấy lồng, thịt kho trứng gà để bánh cuốn đều chuẩn xong, canh xương hầm thì để .”
Lý thị , xoay bắt đầu bận rộn lên.
Hậu viện an tĩnh, nhưng mà thể thấy tiếng huyên náo ở đằng .
Trên bảng hiệu của quán ăn Thẩm gia treo một tấm vải đỏ, cửa vây quanh ít , trong đó nhiều là khách cũ của quầy bánh cuốn.
Chính ngọ đến, Thẩm lão gia tử tự đốt pháo, trong tiếng nổ “bùm bùm”, Thẩm lão gia tử mở tấm vải đỏ .
Trên tấm bảng bốn chữ to quán ăn Thẩm gia, phía cùng là mấy cái bánh bao trắng trẻo mập mạp, phía là bánh cuốn ngon miệng.
Thẩm lão gia tử cầm tấm vải đỏ ở trong tay, “Chư vị, quán ăn Thẩm gia hôm nay khai trương, còn mong chư vị chiếu cố nhiều.”
Vừa dứt lời, những vây quanh đó bước quán ăn, sảnh chính rộng rãi sáng sủa, bàn hoa văn tinh xảo, phía còn khăn trải bàn, mấy thứ ở những nhà khác thấy .
Khách mới xuống, thì mấy nhị oa đem thực đơn lên.
Ở những chỗ khác, cho dù là tửu lâu lớn, đều là tiểu nhị chạy tới giới thiệu món ăn gọi món, thực đơn đúng là thứ mới mẻ.
Trên thực đơn bộ đều là chữ, mà chỉ là bánh bao và bánh cuốn, bánh nhân thịt và bánh chay, phía thì để giá tiền.
Bánh bao chay một văn một cái, bánh bao thịt hai văn một cái, tiểu long bao năm văn một lồng, bên trong mười cái bánh bao nhỏ nhân thịt.
Bánh cuốn cũng chia thịt và chay, thêm trứng gà và thịt kho là hai văn một cái, chay thì một văn một cái.
Canh xương hầm một văn tiền một chén, khách nhân canh xương hầm sinh động ở thực đơn, bên trong thế nhưng thể thấy thịt và củ cải, “Canh thịt, còn củ cải nữa ?”
Đại oa gật đầu, “ , canh xương hầm bên trong thịt và củ cải trắng, ăn ngon, cũng là canh chỉ nước .”
“Hai cái bánh bao thịt, thêm một chén canh thịt.”
Nhìn thực đơn thuận tiện hơn nhiều, chỉ cần là bán những món nào, nhiều nhận ít chữ, thì chỉ cần tranh vẽ, đơn giản hơn nhiều.
Khách ở sảnh chính ăn cơm bắt đầu gọi món, quán ăn Thẩm gia cũng bắt đầu trở nên bận rộn hơn, đại oa chạy một hồi, chờ khách ăn xong thì ghi sổ lấy tiền, từng khoản đều ghi , nhanh đầy một tờ giấy.
Giữa trưa qua , lượng thưa dần, chờ đến chạng vạng, tới quán ăn nhiều lên.
Bận rộn cho đến giờ Hợi.
Chén đũa rửa, bàn lau, đệm khăn trải bàn bẩn đem giặt sạch, chén đũa rửa sạch còn dùng nước sôi trụng qua một . Thật sự là công việc dễ dàng.
Ở phòng bếp bận rộn một ngày, buổi tối còn mấy cái , thắt lưng cũng thẳng nữa .
Tinh thần Đại oa , ôm lấy tráp tiền và sổ sách chịu buông tay, “Nương, nhanh lên, chúng nhanh về nhà đếm tiền .”
Trần thị đỡ eo thở dài, “Đếm tiền gì chứ, chỉ về ngủ một giấc thôi.”
Cố Tiêu trở về sớm một chút, cô bữa ăn khuya cho Thẩm Hi Hòa, đó thì phòng Chu thị xem tam nha.
Tam nha ngủ say, đắp một cái chăn nhỏ, Chu thị cứ thấp thỏm yên, xoay chỉnh chăn cho tam nha, “Tiểu Tiểu, bọn họ còn về.”
Cố Tiêu : “Bán đồ xong còn thu dọn quét tước, thể về nhanh như , nương, đừng lo lắng.”
Sao thể lo lắng chứ, nhi tử con dâu đều ở bên ngoài, muộn như .
Chu thị lên, “Ta một chút.”
Chu thị mới tới cửa, thấy động tĩnh ở tiền viện, “Tiểu Tiểu, bọn họ trở !”
Đại oa ở đằng , “Nãi nãi! Chúng cháu về !”
Chu thị : “Nói lớn tiếng như gì, yên lặng chút cho , mà muộn như mới trở về?”
“Phải rửa chén, còn chuẩn đồ cho ngày mai dùng nữa, còn bằng bày quán khắp hang cùng ngõ hẻm bán .” Thẩm Đại Oa bĩu môi, “Nãi nãi, tiền mang về hết .”
Chu thị và trong nhà, mở tráp tiền , liền thấy hơn nửa tráp tiền đồng.
“Cái , nhiều như ?”
Cố Tiêu kéo tay áo Chu thị, “Nương, mau đếm thử xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-95.html.]
Thắt lưng của Trần thị cũng đau nữa, nghiêng tiền trong tráp tiền.
Chu thị lấy một bó chỉ tới,cứ đếm tới một trăm văn thì xâu , một trăm văn xâu tiếp.
Một, hai…… Tổng cộng năm xâu tiền, 36 văn tiền.
Thẩm Đại Oa : “Bán 132 cái bánh bao chay, 53 cái bánh bao thịt, 64 cái bánh cuốn chay, 61 cái thịt, còn 32 chén canh xương hầm, mười sáu lồng tiểu long bao. Vừa đúng 536 văn tiền.”
Chu thị định mở miệng, Thẩm Đại Oa liền : “Trừ tiền mua thịt, mì ,trứng gà và rau, thì kiếm lời 350 văn.”
Chu thị sững sờ tráp tiền, “350 văn ít .”
Trần thị mím môi, một ngày vất vả thì đúng là vất vả,nhưng mà cũng đáng giá.
Lý thị trượng phu, tới giường đất ôm khuê nữ lên.
Chu thị lấy hai xâu tiền, “Tiền các ngươi giữ mà dùng, bận rộn cả ngày , về nghỉ ngơi sớm một chút .”
Trần thị qua nhận lấy tiền, “Nương, chúng con nhất định sẽ cố gắng .”
Chu thị xua tay, “Mau trở về tắm rửa , muộn quá .”
Trần thị xoa bả vai, “Nương, cũng ngủ sớm một chút.”
Từ nhà chính ngoài,thì ai về phòng nấy.
Trần thị rửa mặt và chân xong, trực tiếp lên giường,đến việc xoay cũng nhúc nhích.
Thẩm Đại Lang ở nhà mộc cả ngày, nhưng mệt như Trần thị, ở bên cạnh Trần thị, “Việc buôn bán trong tiệm ?”
Trần thị: “Khá .”
Thẩm Đại Lang hỏi: “Vậy khách nhân bàn ghế ?”
Trần thị mặc kệ , nàng ở hậu viện hấp bánh bao bánh cuốn, chuyện ở phía chứ , “Không , mệt nhưng mà mệt, ngủ .”
Thẩm Đại Lang ngủ , nhưng mà Trần thị mệt mỏi một ngày, nên dám chuyện, lăn qua lộn tới nửa đêm mới ngủ.
Một bên khác,Lý thị đặt tiểu khuê nữ lên giường, dịch chăn đó với Thẩm Nhị Lang, “Mệt mỏi một ngày , mau ngủ .”
Thẩm Nhị Lang: “Ta mệt, mệt hơn.”
Lý thị ôn nhu, “Muội cũng mệt.”
Thẩm Nhị Lang ở tiền viện, nàng ở phòng bếp nấu ăn,nên cảm thấy quá mệt mỏi, trở về thể thấy tam nha, nàng liền cảm thấy cuộc sống nhiều hi vọng.
Thẩm Nhị Lang : “Ta múc nước, tắm cho dễ ngủ.”
Tuy ngoài miệng mệt, nhưng mà dù cũng việc cả ngày, rửa mặt chải đầu xong thì liền lăn ngủ, Cố Tiêu mặc dù nấu ăn, chạy bàn, nhưng mà cũng chằm chằm cả ngày, nhẹ nhàng một chút nào.
May mắn là việc buôn bán của quán ăn .
Thẩm Đại Oa ghi sổ, Cố Tiêu cũng ghi nhớ ở trong lòng, bán thức ăn quan trọng nhất chính là ăn ngon, ngày đầu tiên bán tồi, thứ hai còn tới nữa thì chính là khách hàng quen.
Khách hàng ăn qua thì đem vị trí của quán ăn Thẩm gia cho khác , thì tới ăn sẽ càng nhiều hơn.
Quán ăn chỉ bán bánh bao, bánh cuốn và canh xương hầm, thể thêm mấy món khác.
Nguyên liệu quán ăn chuẩn đều bán hết , nên Cố Tiêu chỉ bữa ăn khuya cho Thẩm Hi Hòa.
Một chén cơm, hai món ăn kèm, một chén thịt chưng, và một chén trứng hấp.
Làm thịt chiên giòn thì tiên thái thịt thành sợi, chọn thịt thăn, đó thì phủ một lớp bột khoai lang lên, chiên qua dầu một , đó bỏ lồng hấp hấp.
Trứng hấp mềm, rắc thêm thịt băm và hành lá thái nhỏ lên, hương sắc đầy đủ.
Cố Tiêu dọn chén đũa lên, “Ăn nhiều một chút.”
Thẩm Hi Hòa cầm lấy đũa, “Quán ăn bận , cũng ăn .”
Cố Tiêu ăn cơm tối ở quán ăn , ăn canh xương hầm và bánh bao thịt, nên bây giờ đói bụng. “Muội đói bụng, ăn , đại tẩu bọn họ ở đó, thì cũng đến lượt bận, việc học ở thư viện bận lắm .”
Thẩm Hi Hòa sửng sốt một chút, trừng lớn hai mắt, đó lắc đầu, “Không bận, buổi sáng học, buổi chiều ôn bài , buổi tối sách, một ngày nhanh là trôi qua .”
Tan học Thẩm Hi Hòa cũng chậm trễ, lập tức về nhà.
Sau đó thì về nhà để Cố Tiêu .
“Đừng học quá sức, thể là quan trọng nhất, mua sách gì thì cứ trực tiếp mua,nếu ở hiệu sách thì cứ với , sẽ nhờ Trương chưởng quầy tìm giúp.” Cố Tiêu với Thẩm Hi Hòa, bài tập đều , chỉ sợ trong thư viện dạy bao nhiêu.
Thẩm Hi Hòa gật đầu, đúng là qua với , nên thêm nhiều sách, còn thể giới thiệu tỉnh thành sách.
“Được , cái gì thì sẽ với .” Thẩm Hi Hòa mỉm , “Muội đừng lo lắng, mỗi ngày đều ăn nhiều như , mệt mới là lạ.”
Thẩm Hi Hòa tỉnh thành, ở thư viện trong huyện thành sách là , thể về nhà, thể thấy Cố Tiêu, nếu ở tỉnh thành thì một tháng mới thể trở về một .
Cố Tiêu: “Ai lo lắng cho chứ, đừng mà suy nghĩ lung tung, ăn xong thì nhớ rửa chén đũa sạch sẽ.”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Được, sẽ rửa sạch sẽ.”
Cố Tiêu về phòng, thắp đèn dầu lên, thêu bình phong một lúc mới ngủ.