Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 111: - Lẩu Uyên Ương (II) ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:28:15
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tề Tiểu Hoa sự lo lắng của các hỏa kế tửu lầu, chỉ nghĩ họ cũng nhiệt tình việc như những ở Tề gia Thực Tứ, liền phân công nhiệm vụ cho họ.
Tề Tiểu Hoa kinh ngạc là các hỏa kế tửu lầu đều nhận khoai tây, nàng vốn lo các đầu bếp của tửu lầu khi thái khoai tây thể sẽ lãng phí, ai ngờ những lát khoai tây thái mỏng đều tăm tắp, trông vô cùng.
Quả hổ danh là thành thị lớn.
Đông nên tốc độ chuẩn món ăn nhanh hơn nhiều, cuối cùng chuẩn hàng chục món ăn như chả trứng gói thịt, viên cá lẩu, viên thịt heo rau mùi, rau xanh, cà tím, khoai tây, đậu phụ, giá đỗ, vân vân. Tề Tiểu Hoa còn chuẩn thêm thang ô mai.
Dù là mùa đông, nhưng lẩu nóng hổi, ăn xong uống chút thang ô mai chắc chắn sẽ thoải mái.
Khi đồ ăn chuẩn gần xong, Tề Tiểu Thảo cũng giúp Tiểu Béo dọn dẹp phòng ốc xong và cùng xuống lầu.
Tiểu Béo thấy đều đang bận rộn, bản chút ngại ngùng, liền chủ động nhận việc bưng bê thức ăn.
Vì đông , đành ghép mấy cái bàn với , đặt nồi lẩu ở giữa.
Bàn của tửu lầu là do Tề Tiểu Hoa đặc biệt đặt , ngày thường đậy nắp thì là bàn bình thường, nhưng khi nhấc nắp giữa thì thể đặt bếp lửa để nấu lẩu hoặc lẩu sắt.
Tiện lợi hơn nhiều.
Tiểu Béo bưng thức ăn mà nuốt nước bọt, nếu là ngày thường, chắc chắn sẽ tò mò líu lo ngớt, nhưng hôm nay đông , là sợ lạ, chỉ là sợ để ấn tượng về Tề gia Thực Tứ mặt tửu lầu, nên đành nén lời .
Ở Tề gia Thực Tứ, là Tiểu Béo; ở Tề gia Tửu lầu, Tiểu Béo , chính là đại diện cho Tề gia Thực Tứ!
Ngẩng đầu lên, Tiểu Béo.
Sau khi thứ sắp xếp thỏa, lượt chỗ.
Nói đúng hơn là Tề phụ, Tề mẫu, Lý Đóa Nhi và những khác cùng Tề Tiểu Hoa, còn những của tửu lầu, lấy Châu quản sự và Lý trướng phòng đầu, sang một bên.
Đông gia lên tiếng, thể .
Tề Tiểu Hoa thấy họ thẳng tắp bên cạnh, mãi chỗ, tò mò hỏi: “Châu quản sự, các vị đây là…?”
Châu quản sự tiến lên một bước, cung kính : “Đông gia…”
Tề Tiểu Hoa Châu quản sự , lập tức nhận thành phố nhiều quy tắc, vả đây là một trong những tửu lầu nhất ở Tây Nhai khu vực thành Nam, Châu Vĩnh thể đến chức quản sự, chắc chắn là tài năng và vận may đều thể thiếu.
“Các vị cứ , chỗ của nhiều quy tắc đến .”
“Cũng cần gọi là Đông gia, thấy tuổi của các vị cơ bản đều lớn hơn , cứ gọi là Tiểu Hoa là .”
“Sau ăn cơm cũng cần câu nệ như , chỉ cần công việc, ngày thường cứ sống là chính thôi.”
Tề Tiểu Hoa liền một mạch, ngay cả khuôn mặt chai sạn vì gió sương của Châu quản sự cũng hiện lên một tia kinh ngạc.
Theo lý mà , một cô nương nhỏ bé từ trấn nhỏ đến như nàng, càng nên lập uy mới .
Chẳng trách Tề gia Thực Tứ hoạt động đầy một năm mà tiền mua tửu lầu .
Người vận may .
Nghe , liền cùng xuống, Tề Tiểu Hoa thấy đông đủ, liền cùng Lý Đóa Nhi nhóm lửa.
Lẩu cần một chút thời gian để nấu, Tiểu Béo liền : “Đây chính là lẩu , lát nữa sẽ cho rau sống nấu ăn ?”
Lý Đóa Nhi gật đầu.
“Cái tốn thời gian của thực khách , buổi trưa họ ăn xong còn nữa chứ.” Tiểu Béo thấy sư phụ gật đầu, nhíu mày .
chắc chắn Tiểu Hoa tỷ lý do của nàng.
Tề Tiểu Hoa vốn cũng cân nhắc điểm , liền : “Cho nên chúng nên đông khách buổi chiều hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-111-lau-uyen-uong-ii.html.]
Lời , nàng sang Châu quản sự mặt.
Thói quen của Hòa Châu dù cũng khác với thói quen sinh hoạt của trấn Hà Khê, nàng đến còn đặc biệt hiểu rõ, nhưng giờ Châu quản sự đang ở đây !
Tề Tiểu Hoa chuyển hướng lời : “Châu quản sự, theo ngài , thói quen ăn uống của thực khách trong thành như thế nào?”
Châu quản sự Tề Tiểu Hoa , quả là hỏi đúng , nãy Tề Tiểu Hoa và Tiểu Béo trò chuyện, một điều ở Hòa Châu áp dụng , nhưng vẫn nắm rõ tính tình của Tề Tiểu Hoa, đành nhịn, nay đúng lúc hỏi đến , dáng vẻ và biểu cảm của Tề Tiểu Hoa, là thật lòng hỏi, liền giới thiệu: “Khách đến Tây Nhai trong thành cơ bản đều bắt đầu từ buổi trưa, cho đến tối đều . Tuy nhiên, về thời gian mà Tiểu Béo nhắc đến, thì cần lo lắng, thực khách đến Tây Nhai giàu cũng sang, tệ lắm thì cũng là gia đình tiền bạc dư dả, sẽ việc phiền.”
Châu quản sự hàm súc, nhưng Tề Tiểu Hoa hiểu rõ.
Đã hiểu, thành phố cần , những đến đây đều giàu .
Mặc dù rèn luyện khả năng chịu đựng áp lực vô , nhưng lời , nàng vẫn khỏi cảm thán.
Thế giới nhiều giàu như , thêm một nàng thì chứ!
Tiểu Béo nửa hiểu nửa , tiếp tục hỏi: “Châu thúc, tức là, tửu lầu của chúng thể mở cửa từ trưa đến tối ?”
Châu quản sự gật đầu.
Mèo Dịch Truyện
Tiểu Béo xoa xoa tay, , một thằng nhóc từ trấn nhỏ , nhất định thể hiện thật một phen.
Mọi trò chuyện, thời gian lẩu sôi đến, hương thơm bắt đầu lan tỏa.
Nồi lẩu cay tê dầu đỏ sôi sùng sục, vị cay nồng quyện với hoa tiêu tê rần xộc thẳng mũi, khiến đầu lưỡi ngứa ngáy. Nồi lẩu tam tiên bên cạnh bốc trắng sữa, vị tươi ngon của tôm khô và rong biển pha lẫn chút chua nhẹ của cà chua, trông thanh đạm mà ngon miệng. Nồi lẩu nấm thì tỏa một mùi nấm rừng nồng hậu, như thể nấu cả hương vị tươi mát của rừng mưa trong nước dùng.
Tiểu Béo ngửi thấy mùi vị , nuốt nước bọt.
Sao mà… thơm đến thế.
Ban đầu Châu quản sự chỉ nghĩ cách ăn lẩu của Tề Tiểu Hoa mới lạ, chắc chắn sẽ ít thực khách. ngửi thấy mùi thơm , liền kinh ngạc trong lòng.
Có điều kỳ lạ.
Tề gia Tửu lầu sẽ ngày càng phát triển lớn mạnh.
Chỉ riêng mùi vị … lẽ Tề Tiểu Hoa mở đến kinh thành cũng thành vấn đề.
Đã theo đúng !
Tề Tiểu Hoa thấy thèm thuồng, : “Được , lẩu sôi, ăn gì thì tự nấu mà ăn, thể chấm tương mè mặt.”
Tiểu Béo luôn tò mò thứ đặt mặt là gì, vốn nghĩ đó là đồ uống, nhưng trông nó quá đặc nên vẫn hỏi, giờ đây gọi là tương mè, dùng để chấm rau ăn, liền dùng đũa nếm thử một miếng.
Tương mè trôi miệng mượt mà, hương mè nồng đậm, béo ngậy lập tức tràn ngập khoang miệng, mang theo một chút vị mặn tươi ngon tinh tế, cảm giác độc đáo và phong phú.
“Ngon quá! Thứ tương …!” Tiểu Béo kinh ngạc .
“Tiểu Hoa tỷ, còn điều bất ngờ nào mà chúng nữa .”
Tề Tiểu Hoa cũng thích ăn tương vừng lẩu, thứ tương vừng là do nàng điều chế qua nhiều .
Chỉ là theo kế hoạch ban đầu, các món chấm lẩu sẽ do thực khách tự pha chế, nhưng hôm nay chuẩn kịp nên nàng pha sẵn cho .
Các đầu bếp tửu lầu nếm món chấm lẩu cũng liên tục tấm tắc khen ngợi.
Vả , những món rau từ đáy nồi, dù chấm thứ tương vừng cũng đều ngon, mỗi nồi mang một hương vị riêng biệt.
Giờ đây, bọn họ tuyệt nhiên còn nghĩ Tề Tiểu Hoa chỉ là một tiểu cô nương nữa.
Thậm chí còn bái Tề Tiểu Hoa sư phụ! Những bí phương chắc chắn là độc quyền, bọn họ thực sự xem cách nó chế biến .
Tiểu Béo sớm gắp món sủi cảo trứng nấu chín, sốt ruột c.ắ.n một miếng.