Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 114: ---
Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:28:18
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tề gia tửu lầu khai trương
Ngày khai trương, bên ngoài cổng Tề gia tửu lầu vây kín ít hiếu kỳ.
Mọi chỉ trỏ bức tranh quảng cáo , bức tranh treo liền mấy ngày, trong thành vẫn luôn bàn tán món lẩu là món ăn như thế nào, cuối cùng chờ đợi mãi cũng đến ngày khai trương.
Vả , theo thực đơn dán ngày hôm qua, giá cả hề rẻ, thì thấy đều là các loại rau sống như khoai tây, rau cải ô rô, và các thứ tương tự.
Nếu thật sự hiếu kỳ, thì nhất định là những món như đản kiều, phấn khoai tây, viên thịt ngò rí, viên cá... những món ăn từng thấy qua trong thành đây.
Mèo Dịch Truyện
“Lẩu, đây là thứ gì ?”
“Trông vẻ là tự nấu thịt sống rau sống để ăn? Cách ăn thật mới lạ!”
“Tự nấu? Vậy ngon ?”
“Đản kiều là bánh chẻo nhân trứng ?”
Cao Nham đến sớm nhất, thấy xung quanh bàn tán, lập tức tươi hớn hở giải thích: “Cái thì các ngươi ! Lão bản của Tề gia tửu lầu , ở Hà Khê trấn mở một thực xá, tay nghề đó gọi là tuyệt đỉnh!”
“Ta còn đặc biệt đến Tề gia thực xá ăn qua, mỗi món ăn của nhà nàng đều ngon miệng và tươi mới, món lẩu là món mới mắt, nhất định sẽ sai !”
Tề gia thực xá ở Hà Khê trấn ai ai cũng , nhưng ở Hòa Châu thì chỉ thỉnh thoảng vài . Giờ đây, một vòng thực khách Hòa Châu vây quanh Cao Nham , dường như chút ấn tượng, liền hỏi: “Có là cái thực xá nhỏ ở trấn đó chuyên bán bánh mì ngâm thịt cừu ?”
Cao Nham thấy , liền vội vàng gật đầu : “ đúng, chính là nhà đó.”
Hai xong, các thực khách bàn tán xôn xao.
“Bánh mì ngâm thịt cừu là thứ gì ?”
“...”
lúc đó, pháo nổ đì đùng, Tề Tiểu Hoa bước lên vén tấm vải đỏ biển hiệu, lớn tiếng : “Tề gia tửu lầu, hôm nay khai trương! Duy nhất trong ngày hôm nay, phàm là thực khách quán đều tặng một ly ẩm t.ử ô mai chua, đa tạ chư vị ủng hộ!”
Tề phụ Tề mẫu cạnh Tề Tiểu Hoa, tửu lầu khai trương, trong lòng khỏi hồi tưởng cảnh tượng của một năm qua như ngựa xem hoa.
Không dám tin, giờ đây một tửu lầu lớn như , là của Tiểu Hoa.
Lý Đóa Nhi và Tiểu Béo cũng hàng đầu, Tiểu Béo thấy tình cảnh , cũng khỏi chút căng thẳng, rón rén lùi một bước sư phụ.
Tiểu Mãn thì ở chỗ khuất, cúi đầu, đang nghĩ gì.
Cao Nham thấy tửu lầu mở cửa, liền sải bước như bay dẫn bạn bè tửu lầu, chọn một vị trí xuống. Các thực khách cũng lượt tửu lầu, quảng cáo lẩu thu hút ít thực khách yêu thích món ăn mới lạ, đều đổ xô đến vì món lẩu .
Chỉ Tề phụ thở phào nhẹ nhõm, cần ở cửa gọi nữa, thật .
Cao Nham cùng những bạn xuống, tiểu nhị chạy bàn mang đến mỗi một ly ẩm t.ử ô mai chua. Cao Nham vốn định gọi món mới uống, nhưng thực sự nhịn , liền uống một ngụm .
Chua chua ngọt ngọt, kèm theo một chút hương trái cây, thực sự là ngon tuyệt vời.
“Cao , trách nào ngươi dẫn chúng đến đây, chỉ riêng cái thứ ẩm t.ử thôi, ngày ngày đến đây , nếu là giữa ngày hè nóng nực mà uống thứ , chắc chắn sẽ còn ngon hơn nữa.” Cao Nham dẫn theo ba , trong đó một là lão Lưu, bằng hữu thường xuyên cùng đến thực xá, hai còn thì chỉ danh Tề gia thực xá, nhưng từng đích nếm thử, uống một ngụm mới tại Cao Nham ngại đường xa mà vẫn đến một thực xá ven đường ở Hà Khê trấn để ăn uống.
“Ai da, mới đến chứ, ngày đông mà một ly sữa nóng...” Cao Nham cảm thán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-114.html.]
“Trà sữa?” Bằng hữu của Cao Nham hiếu kỳ hỏi.
Lão Lưu thấy Cao Nham cứ mải trò chuyện mà gọi món, liền : “Đó là thứ ẩm t.ử từ sữa và , ngọt ngọt, thứ ẩm t.ử đó bán chạy, Tề lão bản sớm muộn gì cũng sẽ sữa thôi, vả chẳng mấy chốc là thể uống , hết cứ để Cao gọi món .”
Bằng hữu của Cao Nham gật đầu, nhưng tai khỏi ửng hồng.
Nghe mô tả về sữa , nữ t.ử lẽ sẽ thích uống, nàng … chắc hẳn cũng sẽ thích.
Cao Nham gọi lẩu cay tê bơ bò và lẩu tam tiên song vị, vốn dĩ ba loại nước lẩu mà hoa mắt, lẩu cay tê thì nhất định , nhưng lẩu tam tiên và lẩu nấm đều nếm thử, đành hỏi ý kiến của tiểu nhị, cuối cùng chọn lẩu tam tiên.
Còn các món ăn kèm, thì gọi hết tất cả những món mới lạ.
Gọi món xong, tiểu nhị chạy bàn : “Được thôi, ngài thể đến bàn gia vị phía để tự pha nước chấm.”
Cao Nham tuy nước chấm là thứ gì, nên ăn như thế nào, nhưng vẫn gật đầu cảm ơn: “Đa tạ.”
Tiểu nhị chạy bàn , nhận cách ăn nước chấm, liền : “Sau khi rau lẩu nấu chín, ngài thể ăn nguyên vị, cũng thể chấm với nước chấm.”
Cao Nham cùng những bạn liền đến bàn gia vị.
Trên chiếc bàn dài kê sát tường, mười mấy bát sứ trắng sắp xếp gọn gàng, bên trong đựng đủ loại sốt và gia vị.
Nào là sốt mè thơm lừng, nước chao đỏ tươi, sốt hải sản đậm đà, tỏi băm nhuyễn, hành lá xanh mướt, đậu phộng rang giã nhỏ thơm phức, ớt hiểm thái lát cay nồng...
Cao Nham cùng những bạn hoa cả mắt, nhiều thứ là đầu tiên thấy, họ bắt đầu từ .
May mắn , cạnh bàn gia vị một tấm bảng gỗ dựng , vài cách pha chế nước chấm.
Vị sốt mè cổ điển: ba muỗng sốt mè, một muỗng nước chao, dầu mè đủ, ngò rí hành lá đủ.
Vị hải sản tươi ngon: hai muỗng sốt hải sản, một muỗng sốt mè, một muỗng tỏi băm, ớt hiểm đủ.
“Thì là pha chế như , tiện lợi thật.” Cao Nham chợt hiểu , lập tức theo.
Hắn hết lấy một cái bát , cẩn thận múc ba muỗng sốt mè đặc sánh, thêm một muỗng nước chao đỏ tươi, nhỏ vài giọt dầu mè, cuối cùng rắc lên ngò rí và hành lá xanh mướt, khuấy đều. Một bát nước chấm sốt mè cổ điển thơm lừng, màu sắc hấp dẫn pha chế xong.
Lão Lưu thích vị đậm đà, liền theo công thức vị hải sản tươi ngon, múc hai muỗng sốt hải sản đậm đà, thêm một muỗng sốt mè để tăng hương thơm, một muỗng tỏi băm để dậy mùi, cuối cùng nhịn , thêm nửa muỗng ớt hiểm thái lát cay nồng. Sau khi khuấy đều, bát nước chấm đỏ tươi, trông vô cùng hấp dẫn.
Hai bạn còn cũng tự chọn hương vị yêu thích của , bắt đầu học cách pha chế.
Đến khi về đến bàn, lẩu bưng lên và đang sôi sùng sục, tỏa mùi cay nồng của bơ bò. Các món ăn cũng xếp gọn gàng bàn.
“Thì đây chính là đản kiều, còn tưởng là bánh chẻo nhân trứng cơ!” Cao Nham , đang định cầm một cái ăn thử, mới nhớ những thứ thả nồi lẩu, liền đổ những món thích nồi.
“Cái thứ bột … là phấn khoai tây ?” Bằng hữu của Cao Nham hỏi.
Khoai tây là một món ăn mới lạ, tuy , nhưng cũng thường xuyên ăn, giờ đây thấy khoai tây xay thành dạng sợi, vô cùng hiếu kỳ.
Lão Lưu gật đầu: “Thứ bột nhanh chín, thả cho ngươi một ít.”
Một lúc , Lão Lưu dùng đũa khuấy nồi, thấy phấn khoai tây trở nên trong suốt, mềm đủ, đúng như những gì họ ăn ở Tề gia thực xá, liền : “Phấn khoai tây chín , nếm thử xem .”