Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 3: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:25:48
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hòe Hoa Mạch Phạn (hai)

 

“Lão bản, chiếc bánh vẻ thơm ngon, ngoài bán cháo , ngài còn bán bánh nữa ?” Người công nhân cũng thèm thuồng, hiếu kỳ hỏi.

 

“Ngài nhầm , đây bánh của , đây là của tiểu lão bản sạp bên cạnh mang cho .” Chủ quán cháo , đoạn đầu , Tề Tiểu Hoa còn ở đó, chắc là tìm quản sự nộp phí thuê sạp.

 

Người công nhân sạp bên cạnh chủ quán cháo, trong lòng cũng ngứa ngáy, chỉ mong chủ sạp sớm ngày mở hàng.

 

Chiếc bánh giống bánh bột mì thông thường, ngửi cũng hương thơm đặc biệt, hẳn là bí quyết gì đó, nghĩ đến đây bọn họ trong lòng khỏi thèm thuồng.

 

Tề Tiểu Hoa cầm theo bánh còn , hỏi thăm đường đến chỗ quản sự, thấy một đại thúc đang xem sổ sách, chắc hẳn là quản sự .

 

“Đại thúc, đến nộp phí thuê sạp.”

 

Quản sự tiếng ngẩng đầu lên, thấy là một tiểu cô nương, liền : “Tiểu cô nương ngài thật là hiểu chuyện, nhưng mà việc ký hợp đồng thuê sạp cần do chính chủ sạp đến, phiền ngài về nhà gọi đại nhân nhà ngài đến tự ký hợp đồng.”

 

“Đại thúc, chính là chủ sạp.”

 

Quản sự đ.á.n.h giá Tề Tiểu Hoa một lượt từ xuống , thấy tiểu cô nương tuổi còn nhỏ, chẳng lẽ là đến chơi trò gia đình?

 

Tề Tiểu Hoa thấy sự nghi ngờ của quản sự đại thúc, vội vàng từ trong túi lấy một chiếc bánh hoa hòe, “Ngài thể nếm thử tay nghề của .”

 

Quản sự đại thúc vốn định từ chối, nhưng thấy chiếc bánh vàng óng ánh, vị giác trong lòng chiếm ưu thế, liền chối từ nữa, cầm lấy bánh hoa hòe từ tay Tề Tiểu Hoa nếm thử.

 

Vừa đưa miệng, ngoài hương thơm của bánh nướng, còn một chút hương hoa thoang thoảng, khác biệt với những chiếc bánh thường ngày, thực sự ngon. Hắn cũng bận tâm chuyện nữa, chỉ ăn thêm vài miếng chiếc bánh .

 

Ăn hết một chiếc bánh tròn, quản sự mới hồn , “Tiểu cô nương, chiếc bánh của ngài bằng gì mà ngon thế.”

 

Lời hối hận, hỏi nguyên liệu của chẳng tương đương với hỏi bí quyết độc quyền ?

 

tiểu cô nương mặt dường như bận tâm, Tề Tiểu Hoa : “Đại thúc, đây là từ hoa hòe, định bán món ăn hoa hòe ở sạp.”

 

Nộp văn tiền, lấy khế giấy, coi như xong xuôi. Tề Tiểu Hoa định , quản sự gọi .

 

“Tiểu cô nương, ở đây còn thể cho thuê xe đẩy và bàn ghế dùng để bày sạp, ngay ở sân . Hàng ngày thể để ở đây, khá tiện lợi, ngài cần ?”

 

Xe đẩy bàn ghế? Ban đầu Tề Tiểu Hoa định vất vả để mang bàn ghế và nguyên liệu về từ làng xa, nếu thể thuê thì sẽ tiết kiệm nhiều công sức. Trong lòng nàng khẽ động: “Đại thúc, tiền thuê tính thế nào ạ?”

 

“Xe đơn trăm văn một tháng, kèm bàn ghế thì trăm rưỡi văn một tháng.”

 

“Đại thúc, thể giảm giá chút ạ? Ta mới bắt đầu nên nhiều vốn.”

 

“Cái …”, quản sự do dự .

 

Thấy quản sự đang suy nghĩ, Tề Tiểu Hoa trong lòng hiểu, xem quả thực thể giảm giá chút ít, thế là nàng mở to đôi mắt long lanh, đáng thương quản sự.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-3.html.]

 

Quản sự thấy cảnh , tiểu cô nương quả thực đáng yêu, khỏi đối với Tề Tiểu Hoa thêm vài phần thiết, “Được thôi, một trăm bốn mươi lăm văn, giá thấp nhất đấy.”

 

“Đa tạ thúc thúc!” Tề Tiểu Hoa tươi roi rói, sảng khoái giao tiền và lấy khế ước. Tiếp đó, nàng đến chợ mua một chiếc lồng hấp và vài chiếc bát đất với giá rẻ, đặt lên xe đẩy của , mua thêm một ít gia vị mang về nhà.

 

Về đến nhà tối, Tề Tiểu Hoa bước , thấy năm giỏ mây lớn đầy ắp hoa hòe.

 

“Tiểu Hoa, liệu hoa hòe nhiều quá ? Chúng ngày mai bán hết ?” Tề mẫu thấy Tề Tiểu Hoa hoa hòe, ngượng ngùng .

 

Chủ yếu là món Hòe hoa mạch phạn và bánh thực sự quá ngon, bà định hái ba giỏ, nhưng đường gặp Tôn đại nương, biếu Tôn đại nương một chiếc bánh hoa hòe, ai ngờ Tôn đại nương ăn đủ, cứ khen thơm mãi, thế là bà cũng giúp hái hoa hòe.

 

“Không nhiều , chừng còn đủ chứ.” Tề Tiểu Hoa hoa hòe tươi rói, trong lòng tính toán xem ngày mai thể đựng bao nhiêu bát đất.

 

Thấy Tề Tiểu Hoa về, Tề mẫu chuẩn cơm tối cho cả nhà, Tề Tiểu Hoa vội vàng ngăn , “Mẫu , ngày mai định bán Hòe hoa mạch phạn, hôm nay để bữa tối cho , tiện thể thử hương vị cho ngày mai luôn.”

 

“Được, chỉ là con mệt quá , sẽ giúp con một tay.”

 

“Vâng.”

 

Tề mẫu rửa sạch hoa hòe, Tề Tiểu Hoa nhận lấy hoa hòe rửa, bắt tay Hòe hoa mạch phạn. Nàng để hoa hòe ráo nước, lăn đều qua bột mì, rắc muối, bột tiêu và các gia vị khác, trộn đều cho lồng hấp. Chẳng mấy chốc, trong bếp lan tỏa hương thơm ngát của hoa hòe.

 

Tề Tiểu Hoa mang Hòe hoa mạch phạn hấp xong bàn, bắt đầu pha nước chấm. Nàng bóc vài tép tỏi tím mới mua, dùng sống d.a.o đập dập, băm nhỏ.

 

Trong bát hết đổ hai muỗng giấm thơm, thêm một muỗng xì dầu, rắc chút muối, cuối cùng cho tỏi băm khuấy đều, rưới nửa muỗng dầu mè, là nước chấm tỏi thơm thành.

 

Lại từ gói giấy dầu đổ những đoạn ớt khô và hạt tiêu mới mua, rang thơm chảo với lửa nhỏ, múc dùng d.a.o giã nát. Trong chảo đun nóng dầu, khi dầu bốc khói thì rưới lên ớt và hạt tiêu giã nát, lập tức hương thơm bay ngào ngạt. Tề Tiểu Hoa cho thêm chút xì dầu, giấm và đường dầu ớt đỏ tươi, nhúm một chút bột ngũ vị hương để tăng mùi vị, khuấy đều múc bát đất.

 

Hai loại nước chấm, một thanh một đậm, đặt cạnh đĩa Hòe hoa mạch phạn hấp mềm xốp. Tề Tiểu Hoa lau tay, : “Mẫu , chúng cùng dọn bàn .”

 

Gia đình họ Tề bàn ăn, Tề Tiểu Thảo thấy Hòe hoa mạch phạn và hai chiếc bát đất bên cạnh, bên trong đựng hai loại gia vị khác , hỏi: “Tỷ tỷ, cái ăn thế nào ạ?”

 

“Đây hai loại nước chấm, một loại cay nồng, một loại tỏi thơm, con chọn một loại, rưới nước chấm mạch phạn của , khuấy đều là . Tiểu Thảo con còn nhỏ, hôm nay cứ ăn loại tỏi thơm nhé.” Nói đoạn, Tề Tiểu Hoa cầm bát của Tề Tiểu Thảo lên, rưới nước chấm tỏi thơm .

 

“Cảm ơn tỷ tỷ!” Tề Tiểu Thảo nhồm nhoàm nhai nhanh: “Nước sốt tỏi thơm ngon quá!”, cúi đầu chuyên tâm dùng bữa.

 

Tề Tiểu Hoa mỉm xoa đầu , đoạn sang Tề mẫu và Tề phụ: “Cha, , loại nào ạ?”

 

Tề mẫu cũng chọn nước chấm tỏi thơm, còn Tề phụ chọn nước chấm cay tê. Ông múc một thìa nước chấm cay tê rưới lên mạch phạn, lớp dầu đỏ tươi từ từ thấm từng hạt cơm xốp mềm, hương cay nồng của hoa tiêu hòa quyện với mùi ớt cháy thoảng bay.

 

Mèo Dịch Truyện

Tề phụ trộn đều, ăn một miếng, trong khoảnh khắc vị cay của ớt trộn lẫn hương hoa hòe xông thẳng vị giác, khiến ông cặm cụi ăn hết, đầu lấm tấm mồ hôi vì cay. “Ngon thật, Tiểu Hoa, tay nghề của con còn hơn cả đầu bếp ở trấn!”

 

Tề Tiểu Hoa mỉm , cũng tự dùng bữa. Nàng ăn hai , tiên nếm thử nước chấm tỏi, đó ăn nước chấm cay tê. Kỳ thực nàng thích ăn cay hơn, đợi việc buôn bán định, Tề Tiểu Hoa nhất định nghiên cứu kỹ món lẩu cay tê.

 

Nếm thử xong hai loại hương vị, Tề Tiểu Hoa hài lòng với phần nước chấm pha chế, chỉ còn đợi ngày mai sạp buôn bán.

 

 

Loading...