Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 37: ---Đông Bắc đại phạn bao

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:26:22
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi Tiểu Thảo , Tề Tiểu Hoa sắp xếp suy nghĩ, hôm nay cuối cùng cũng một ngày rảnh rỗi, liền về nhà ngủ một giấc trưa thật ngon.

 

Tỉnh dậy, nàng gọi Tiểu Mãn, liền phố mua nguyên liệu cho ngày mai.

 

Nàng định món Đông Bắc đại phạn bao, vì khoai tây tuy giá cả quá đắt, nhưng cơm rau vẫn lỗ vốn, nên nàng dự định cho thêm khoai tây thái hạt lựu món đại phạn bao, rau kèm là lạc rang, hành lá, cà tím và trứng.

 

Sau khi quyết định xong nguyên liệu, nàng liền phố mua những thứ cần thiết.

 

“Kẹo hồ lô đây, bán kẹo hồ lô đây!” Bên đường rao hàng, Tề Tiểu Hoa qua, những que kẹo hồ lô đỏ tươi, bên ngoài bọc một lớp đường cứng, trông vô cùng thèm thuồng.

 

Chỉ là hôm nay là ngoài việc chính, cần mua nguyên liệu, Tề Tiểu Hoa nuốt nước bọt, cuối cùng vẫn nhịn .

 

Mua xong nguyên liệu cần thiết, Tề Tiểu Hoa mua rau xà lách, thứ sẵn sàng, nàng mới phát hiện Tiểu Mãn ở bên cạnh.

 

“Tiểu Mãn, Tiểu Mãn!” Tề Tiểu Hoa lo lắng tìm kiếm Tiểu Mãn đường, sợ mất Tiểu Mãn, đường Tiểu Mãn từng qua, nàng thật sự chút lo lắng.

 

“Tỷ tỷ.”

 

Nghe thấy hình như gọi từ phía , Tề Tiểu Hoa đột ngột đầu .

 

Tiểu Mãn cầm tay một que kẹo hồ lô, thiếu niên mặc một bộ áo ngắn bằng vải thô, ống tay áo xắn lên đến bắp tay, để lộ cổ tay săn chắc. bộ y phục giản dị đó che giấu dung mạo khôi ngô của , mày mắt sáng sủa, sống mũi thẳng tắp, khóe miệng nở nụ , mang một phần ý chí thiếu niên.

 

Tề Tiểu Hoa khỏi ngây .

 

đây tuổi của Tiểu Mãn, nàng cũng từng hỏi, nên nàng vẫn luôn coi Tiểu Mãn là em trai, nhưng từng nhận Tiểu Mãn cao hơn nàng một chút.

 

“Mua cho tỷ đấy, tỷ tỷ.” Tiểu Mãn đưa kẹo hồ lô cho Tề Tiểu Hoa, thấy Tề Tiểu Hoa phản ứng, liền chạm que kẹo hồ lô môi Tề Tiểu Hoa.

 

Cảm nhận vị ngọt nhẹ, Tề Tiểu Hoa mới hồn: “Sau đừng chạy lung tung nữa, lo lắng c.h.ế.t.”

 

Tiểu Mãn lời , tim lỡ một nhịp: “Tỷ… lo lắng cho ?”

 

“Đương nhiên , cảm ơn kẹo hồ lô của , nhưng nếu chạy lung tung thì báo cho một tiếng.” Tề Tiểu Hoa nhận lấy kẹo hồ lô, c.ắ.n một miếng, quả sơn bọc một lớp đường giòn rụm, chua ngọt hòa quyện, ngon tuyệt vời.

 

“Vâng,” Tiểu Mãn gật đầu, toe toét như một chú cún con, hai liền cùng về thực tứ.

 

Trên đường, Tề Tiểu Hoa mới chợt nhận Tiểu Mãn gọi nàng là tỷ tỷ.

 

Có chút… kỳ lạ? Trước đây Tiểu Mãn vẫn luôn gọi nàng là Tiểu Hoa mà.

 

Thôi nghĩ nữa, chắc là Tiểu Mãn đang dần hòa nhập gia đình , Tề Tiểu Hoa ăn kẹo hồ lô, trong lòng cảm thấy vui vẻ.

 

 

Sáng hôm , Tề gia thực tứ nghỉ một ngày, hôm nay đều đến sớm.

 

“Tiểu Hoa tỷ, ngày đó tỷ món phạn bao là gì ?” Lý Tinh Nhi hoạt bát hơn, nàng cũng mong chờ món ăn mới .

 

Tề Tiểu Hoa đang thêm củi bếp, liền đầu mỉm : “Là dùng lá xà lách bọc cơm và thức ăn để ăn, c.ắ.n một miếng xuống là đủ hương vị.”

 

Nồi sắt bếp bốc nóng, nàng đầu tiên đổ gạo vo sạch nồi, thêm lượng nước đủ, đun sôi với lửa lớn chuyển sang lửa nhỏ hầm.

 

Một bên khác nổi một cái nồi nhỏ, đổ chút dầu , nắm một ít lạc rang bỏ , chiên nhỏ lửa từ từ, đợi tiếng “lách tách” ngày càng dày, vỏ lạc cháy xém thì vớt , rắc chút muối để nguội.

 

“Đóa Nhi tỷ, giúp thái cà tím thành hạt lựu.”

 

Tề Tiểu Hoa đập vài quả trứng bát, dùng đũa đ.á.n.h bông lên, cho chảo dầu nóng, nhanh chóng xào thành miếng vụn vàng ươm múc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-37-dong-bac-dai-phan-bao.html.]

 

Tiếp đó, trực tiếp thêm chút dầu nồi, cho cà tím thái hạt lựu xào, thêm nửa thìa tương và chút nước, hầm cho đến khi cà tím mềm và thấm vị, múc trộn đều với trứng xào vụn, lấy mấy củ khoai tây hấp xong, bóc vỏ đặt lên thớt, dùng xẻng gỗ nghiền thành bùn, trộn đều cơm, là chuẩn xong.

 

Tề Tiểu Hoa múc một thìa cơm bát, thêm hai thìa lớn cà tím trứng, rắc lạc rang và hành lá, rưới chút dầu ớt trộn đều.

 

Sau đó, nàng đặt một phần lên giữa một lá xà lách trải phẳng, bốn phía gấp giữa, đưa cho Lý Tinh Nhi: “Thử xem?”

 

Lý Tinh Nhi nhận lấy, cẩn thận c.ắ.n một miếng.

 

Vị thanh mát của xà lách, vị mềm dẻo của cơm, vị ngọt bùi của khoai tây, vị đậm đà của cà tím sốt trứng, vị giòn thơm của lạc, cùng với chút cay của dầu ớt, hòa quyện vô cùng hài hòa.

 

“Oa! Ngon quá mất! Ngon hơn ăn riêng từng món nhiều!” Lý Tinh Nhi cảm thán.

 

“Mọi vẫn ăn sáng , mỗi một cái .”

 

Mọi , cũng đều đến nếm thử món đại phạn bao , Tề phụ một ăn hết hai cái, khiến trêu chọc.

 

“Tiểu Hoa, món đại phạn bao con định bán thế nào?” Tề phụ hỏi.

 

Tề Tiểu Hoa suy nghĩ một lát: “Món đại phạn bao bên trong đều là cơm, chắc bụng, nghĩ sáu văn một cái, mười văn hai cái.”

 

Tề phụ gật đầu, đại khái đến lúc thực khách đến ông nên giới thiệu món mới thế nào.

 

 

Tề gia thực tứ chỉ nghỉ một ngày, thực khách cảm thấy ngày thật dài, mong chờ món mới hôm nay, nên hôm nay ai nấy đều đến sớm.

 

Hôm nay khai trương, thực khách liền bước xuống, đều hỏi món mới hôm nay là gì.

 

“Món mới hôm nay là đại phạn bao.” Tề phụ trả lời.

 

Thực khách thấy tò mò, đại phạn bao chắc chắn cơm, liền hỏi: “Đại phạn bao là gì?”

 

Tề phụ giải thích: “Đại phạn bao , là dùng lá xà lách bọc cơm, khoai tây nghiền, cà tím trứng và lạc rang cùng các nguyên liệu khác, c.ắ.n một miếng xuống, đủ hương vị, đặc biệt thơm ngon! Sáu văn một cái, mười văn thể mua hai cái.”

 

Thực khách mô tả, thèm vô cùng, nhưng các nguyên liệu khác họ đều : “Khoai tây là gì ?”

 

Tề phụ nhất thời cũng giải thích : “Đây là loại chúng đặc biệt tìm thương nhân mua về, cái vị , đợi quý khách tự nếm thử mới .”

 

4_Một thực khách trẻ tuổi tiên : “Cho một cái nếm thử.”

 

Tề phụ ưng thuận một tiếng, đoạn bảo Lý Đóa Nhi đang phụ trách phạn bao.

 

Lý Đóa Nhi trải lá xà lách, múc một muỗng cơm nóng nén chặt, phủ lên lớp khoai tây nghiền mịn màng, rưới một muỗng cà tím xào trứng thơm lừng vị tương, rắc thêm nắm đậu phộng giòn rụm, cuối cùng phết một chút dầu ớt, cổ tay khéo léo cuộn lá xà lách thành một gói tròn trịa, đưa cho Tề phụ mang đến mặt thực khách.

 

Vị thực khách trẻ tuổi nhận lấy c.ắ.n một miếng lớn, vị thanh mát của xà lách như nổ tung trong khoang miệng tiên, tiếp đó là vị mềm dẻo của cơm cuộn lấy vị ngọt bùi của khoai tây nghiền, vị tương thơm của cà tím hòa quyện với cái giòn sần sật của đậu phộng, cuối cùng còn chút cay nồng của dầu ớt đọng đầu lưỡi.

 

“Ưm!” Y trừng mắt sáng ngời, rõ lời mà khen ngợi, “Thứ đúng là tuyệt hảo! Ăn sướng miệng hơn nhiều so với việc chỉ ăn cơm với thức ăn, còn no bụng!”

 

Các thực khách ở bàn bên cạnh thấy y ăn ngon miệng, cũng yên nữa: “Chủ quán, cho hai cái! Nghe mười văn hai cái cũng khá hời đó!”

 

“Ta cũng hai cái!” “Cho một cái ăn thử !”

Mèo Dịch Truyện

 

Trong chốc lát, tiếng gọi món vang lên ngớt.

 

Có một lão thực khách thường xuyên ghé đến c.ắ.n một miếng, chép miệng : “Thứ khoai tây đúng là tồi, bở bở mềm mềm, trộn lẫn với cơm , thơm lắm!”

 

 

Loading...