Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 92: --- Một phong thư
Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:27:51
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện ngoài Lý Đóa Nhi chút cảm giác , đối với mà quả thực đột ngột.
Vào thành chắc chắn sẽ học nhiều điều hơn từ Tề Tiểu Hoa, nhưng ở trấn , bạn bè, thành chỉ riêng quãng đường mất hai canh giờ, khó tránh khỏi ảnh hưởng.
"Ta , sẽ về suy nghĩ kỹ càng." Lý Tinh Nhi là đầu tiên phá vỡ sự im lặng.
Ôi chao thiên sứ nhỏ.
Tề Tiểu Hoa nghĩ thầm trong lòng.
"Ta cũng !"
"Ta cũng thế!"
Những tiếng hồi đáp vang lên ngớt.
"Được, mùng bảy Tết Nguyên Đán, hãy cho câu trả lời cụ thể." Tề Tiểu Hoa .
Lư sư phụ chắc chắn sẽ ở , nàng ý riêng rằng nếu Lư sư phụ ở , là đầu bếp chính, Lý Đóa Nhi thể cùng nàng lên thành .
Về cơ bản, từ khi tiệm ăn mở cửa, Lý Đóa Nhi vẫn luôn đồng hành cùng Tề Tiểu Hoa, cùng trải qua nhiều chuyện, thể Lý Đóa Nhi là đối tác khởi nghiệp của Tề Tiểu Hoa.
Chỉ là nếu Lý Đóa Nhi ở đây, Lư sư phụ một quản lý tiệm ăn , dù đây một gian hàng, mà là tiệm ăn một và tiệm ăn hai.
Tề Tiểu Hoa nghĩ đến đó, chợt nhận một chuyện.
Lý Đóa Nhi hình như còn đồng ý cùng nàng .
Tề Tiểu Hoa xem thần sắc của Lý Đóa Nhi, nhưng sợ Lý Đóa Nhi hiểu lầm ý của nàng, liền nhịn xuống.
Vẫn là đợi hồi đáp của , vội vàng lúc .
"Tiểu Hoa tỷ, ngươi thành mở tửu lầu định bán món gì ?" Mắt Tiểu Béo sáng rực, trông thật vui vẻ đáng yêu.
"Ngươi thèm ăn nữa chứ gì!" Lư sư phụ thấy dáng vẻ của Tiểu Béo liền .
Lư sư phụ thì băn khoăn như những khác, ông vốn dĩ đổi công việc ở thành vì già chịu , giờ lựa chọn ở trấn thì chắc chắn sẽ rời .
Chỉ là ông cảm thấy ánh mắt Lý Đóa Nhi chút kỳ lạ.
Kỳ lạ ở chỗ nào nhỉ…?
Không thể rõ.
Có một cảm giác ủy thác nhưng ủy thác.
Tiểu Béo Lư sư phụ trúng tim đen, ngượng ngùng gãi gãi đầu.
Mở tửu lầu ở thành chắc chắn sẽ sự khác biệt so với tiệm ăn ở trấn.
Hắn cùng Tề Tiểu Hoa lên thành, nhưng chuyện về bàn bạc với cha , nếu tự ý quyết định, m.ô.n.g chắc chắn sẽ ăn đòn kép.
"Sau Tết sang đó tiên sẽ bán lẩu, còn những thứ khác, vẫn suy nghĩ kỹ." Tề Tiểu Hoa thành thật trả lời.
"Tiểu Hoa tỷ, lẩu là gì ?" Lý Tinh Nhi từ còn thấy mới lạ, Tiểu Béo cũng gật đầu Tề Tiểu Hoa.
Thật tò mò, nhất định tệ, họ ăn.
"Chính là nhúng đồ ăn nước dùng? Ta cũng tiện giải thích, là đợi Tiểu Thảo về sẽ một bữa lẩu cho nhé?" Tề Tiểu Hoa thích ăn lẩu, nhưng thực sự giải thích lẩu là gì thì nàng .
Chỉ là nàng vốn định một món đại tiệc khác là Cá Mú Sóc.
Thôi bỏ , để tìm thời gian .
Tiểu Béo vốn còn tiếp tục hỏi nhúng đồ ăn là gì, đó nhịn xuống, dù vài ngày nữa là ăn mà.
Tên món ăn Tiểu Béo cũng vô cùng tò mò, lửa và nồi mà ăn ?
"Tiểu Hoa tỷ thật , vài bữa nữa chúng sẽ ăn lẩu !" Tiểu Béo reo hò.
"Ta ăn kèm với sữa!" Lý Tinh Nhi cũng tham gia cuộc trò chuyện.
Mèo Dịch Truyện
Tiểu Béo và Lý Tinh Nhi đúng là những tạo khí trong tiệm ăn, nhưng thật thì Lý Tinh Nhi chuyện đáng yêu hơn một chút.
Kỳ thực cũng gì đáng để so sánh, Lý Tinh Nhi là chu đáo nhất, ngọt ngào nhất, còn Tiểu Béo là thể khen khác lên tận trời, cũng là ngọt ngào nhất.
"Được , hôm nay cũng mệt , về nghỉ ngơi ." Tề Tiểu Hoa thấy còn chuyện gì nữa, liền .
Mọi đang chuẩn về, một đưa thư gõ cửa tiệm ăn của nhà họ Tề.
"Xin hỏi Tề Tiểu Hoa ở đây , gia thư do ngươi Tề Tiểu Thảo gửi về."
Tề Tiểu Hoa:?
Tề mẫu Tề phụ:??
Này, chẳng Tiểu Thảo vài ngày nữa là về .
Thằng nhóc thúi bình thường gửi về mấy lá thư , giờ gửi gia thư?
Chẳng lẽ…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-92-mot-phong-thu.html.]
Tề mẫu nghĩ, đột nhiên hít thở dồn dập, suýt nữa ngất .
"Thục Cần!" Tề phụ thấy dáng vẻ của Tề mẫu, trong mắt tràn đầy xót xa, vội vàng đỡ Tề mẫu dậy.
"Mẫu , đừng nghĩ nhiều, xem thư ." Tề Tiểu Hoa tuy cũng cảm thấy lá thư đến thật kỳ lạ, nhưng nàng giữ bình tĩnh.
Thế nhưng…
Khi Tề Tiểu Hoa thấy lá thư .
Nàng quả thực giữ bình tĩnh nữa.
Nàng c.h.ử.i thề (phát điên).
Tề phụ, Tề mẫu thấy thần sắc của Tề Tiểu Hoa, cảm thấy chút kỳ lạ.
Dáng vẻ của nữ nhi nhà trông vẻ bực dọc, dường như bất lực, cuối cùng còn mang theo chút vui vẻ.
“Tiểu Hoa, Tiểu Thảo gì, con thể cho ?” Tề phụ hỏi.
Tề Tiểu Hoa:…
Đệ của nàng đúng là.
Không tệ chút nào.
“Không cả, Tề Tiểu Thảo , đừng lo lắng.” Tề Tiểu Hoa tiên an ủi, sợ phụ và mẫu suy nghĩ nhiều, chỉ nghiến răng nghiến lợi gọi thẳng tên Tề Tiểu Thảo.
“Phụ , mẫu , tỷ tỷ. Kính thư an lành. Sau khi về nhà, xin hãy cho một bàn cơm thịnh soạn chiêu đãi , gà đĩa khoai tây, thịt xào ớt cay, gà cung bảo, cà tím xào chua ngọt, sườn xào chua ngọt, thịt kho tàu, thêm một đĩa khoai tây xắt sợi. À đúng , sữa và kẹo hồ lô cũng thể thiếu. Vài ngày nữa sẽ về nhà , phụ , mẫu , tỷ tỷ, đợi , đói!”
…
…
Toàn trường im lặng một lúc.
Ánh mắt đều đổ dồn về phía gia đình họ Tề.
Tiểu Béo mím môi, dường như đang cố nhịn , đó khẽ dùng ngón tay chọc Lư sư phụ.
Lư sư phụ để ý đến Tiểu Béo, kinh nghiệm nghề nghiệp nhiều năm khiến y cảm thấy lúc nên đóng vai một lớn điềm tĩnh.
Một lúc , Tề phụ chậm rãi mở miệng: “Thằng nhóc , ngoài một chuyến, miệng trở nên ham ăn hơn .”
Tề phụ xong, Tề mẫu cũng nhịn : “Thằng bé , thật sự giật .”
“Vẫn còn một câu nữa.” Tề Tiểu Hoa thấy phụ và mẫu chuyện, liền bổ sung.
Đệ của nàng, đúng là một tên quỷ linh tinh.
cũng đáng yêu!
“Còn gì nữa, là bảo chúng chăm sóc thể ?” Tề mẫu hỏi.
Tiểu Thảo tuy ngày thường trông nghịch ngợm, nhưng vẫn luôn hiểu chuyện.
Tề Tiểu Hoa lắc đầu.
“Câu cuối cùng là, Tiểu Thảo yêu .”
…
Toàn trường một nữa im lặng.
Tề Tiểu Hoa nghĩ đến một câu .
Chính là cái câu dùng để tả văn hồi nhỏ.
Yên tĩnh đến mức thể thấy cả tiếng một cây kim rơi xuống đất.
Ngay cả Tiểu Béo bình thường nhiều, giờ đây cũng cảm thấy núi cao còn núi cao hơn, giỏi còn giỏi hơn.
“Hôm nay việc gì nữa , chúng nghỉ ngơi , tối nay Đóa Nhi tỷ và Tinh Nhi còn bán hộp đồ ăn thừa bí ẩn nữa.” Tề Tiểu Hoa đề nghị giải tán.
Tề mẫu hổ vui mừng, mừng vì Tiểu Thảo sắp về , hổ vì thư của Tiểu Thảo khiến ngượng ngùng.
…
Tề Tiểu Thảo đang vội vã đường ở nơi xa xôi, bỗng hắt một cái.
Hắn lau mũi xong, hắt thêm một cái nữa.
Bạch lão bản chú ý thấy Tiểu Thảo, quan tâm hỏi: “Tiểu Thảo, , bây giờ trời lạnh giữ ấm nhiều hơn nhé.”
Trời đất rộng lớn, thể là quan trọng nhất.
Tề Tiểu Thảo lắc đầu: “Đa tạ Bạch tỷ tỷ, chắc là gió thổi trúng.”
Về nhà là ăn đồ ăn ngon !
…