Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 17
Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:19:24
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
17. Các cả ngày thần thần bí bí gì thế?
“Chuyện là do bên xem kỹ bản báo cáo các cô nộp! phê bình nặng nề ! Cô yên tâm, đích đến giám sát, tuyệt đối thể tổ chức nhà máy thực phẩm của chúng một cách tề chỉnh (hoành tráng, ).” “À, còn cô bé tên Diệp Kiều , là làng các cô ? Cô phi thường lắm đấy.”
Sau đó, Kỷ Liên Minh khen Diệp Kiều một tràng, lão Trưởng thôn lúc mới hóa Diệp Kiều đó thị trấn quảng bá, gặp Thị trưởng mới nhậm chức của thành phố Bắc Hà.
Chẳng trách Kỷ Liên Minh, đây còn thèm ông lấy một cái, đích đến tận nhà.
Lưu Thiên Hà trong lòng hiểu rõ, nhưng vẻ mặt hề biểu lộ ngoài, vẫn khách khí chuyện với đối phương.
Nghe ông nhắc đến Diệp Kiều, Lưu Thiên Hà cũng thuận thế mời.
“Chủ nhiệm Kỷ, nếu ngài vội , dẫn ngài đến nhà họ Lục xem ? Diệp Kiều và chắc đang ở nhà...”
“Được.”
Kỷ Liên Minh nãy giờ, mục đích chính là gặp Diệp Kiều, lập tức đồng ý. “Nghe công thức tương ớt là do cô cung cấp?”
“ , cách phơi đậu nành lên men cũng là do Diệp Kiều nghĩ ...”
Hai , dần tiến đến gần nhà họ Lục.
Và lúc , nhà họ Lục đang yên bình.
Mấy ngày nay Diệp Kiều và Trương Thúy Thúy cứ chạy chạy lên thị trấn, khiến nhà họ Lục đều lời oán trách với hai họ.
Lời oán trách hai họ xuống ruộng kiếm công điểm, vốn dĩ Diệp Kiều công việc tương ớt, Trương Thúy Thúy lớn tuổi cũng còn là lao động chính.
Chủ yếu là hai họ cứ biền biệt, những khác đều tò mò, hỏi thì họ thần thần bí bí chịu .
Thế là, dồn nén lâu ngày, nhà họ Lục tập thể tra hỏi!
“Mẹ, cứ dính lấy Diệp Kiều cả ngày, cũng dẫn con theo. Mẹ thiên vị quá !” Chị dâu thứ hai Viên Hiểu Quyên với giọng chua chát.
Anh hai Lục Kiện cũng chút ghen tị, đây rõ ràng thương , bây giờ đột nhiên thất sủng, trong lòng dễ chịu chút nào.
“Mẹ, và em dâu thứ ba, hai mấy hôm nay bận gì ạ? Bí mật ghê!”
Trương Thúy Thúy lườm họ một cái, xua tay tỏ vẻ kiên nhẫn:
“Các loạn , dám quản chuyện của ? và Kiều Kiều thích gì thì ...”
nghĩ đến chuyện hai lén lút , Trương Thúy Thúy chút chột , sợ lỡ lời, nhanh chóng đuổi họ .
“Đi việc của các , quản nhiều gì.”
Thấy hai và chị dâu thứ hai cho cứng họng, Lục Trừ đang sách ngoan ngoãn bên cạnh lên tiếng hùa theo.
“Mẹ, chúng con chỉ tò mò thôi mà. Mẹ và chị dâu thứ ba cả ngày thần thần bí bí, rốt cuộc là bận những gì thế?”
“Cái ...”
Lần cũng khó Trương Thúy Thúy.
Chuyện buôn bán riêng nghiêm trọng, lỡ ai đó lỡ miệng ngoài, chẳng bà và Diệp Kiều sẽ tiêu đời .
trả lời thì lộ vẻ bà và Diệp Kiều thật sự bí mật thể .
Ngay lúc Trương Thúy Thúy đang nghĩ trả lời thế nào, Diệp Kiều lúc trở về.
Lục Kiến Quốc gọi cô , đang định về phòng: “Kiều Kiều, con đây , chúng chuyện.”
Diệp Kiều cảm thấy nóng, vốn định về phòng rửa mặt , lời cha chồng thì , đến mái hiên trong sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-17.html.]
“Có chuyện gì , Cha?”
“Cha hỏi con, mấy hôm nay con và con cứ chạy chạy lên thị trấn, những gì?”
“Chẳng tương ớt của làng xong , con và lên thị trấn quảng bá, quảng bá ?” Diệp Kiều trả lời.
Việc cô thị trấn quảng bá tương ớt là Trưởng thôn đồng ý, mấy vụ mua bán nhỏ đây kiếm tiền cũng giao cho Trưởng thôn , sổ sách rõ ràng.
Diệp Kiều để lộ cảm xúc liếc chồng , thấy bà nháy mắt hiệu cho cô, lập tức hiểu rõ tình hình hiện tại.
Xem chồng vẫn đáng tin cậy, tiết lộ bất cứ thông tin gì.
Diệp Kiều nắm tình hình, đối phó với tình huống tiếp theo như thế nào, cô thậm chí còn thời gian rảnh rỗi cầm quạt mo cau tự quạt mát.
“Kiều Kiều, Lão Tam bây giờ nhà. Con chạy khắp nơi, ảnh hưởng .”
Lục Kiến Quốc vốn ít lời, nhưng một khi ông nghiêm túc, nhà họ Lục đều sợ ông. Câu thốt , những khác dám thở mạnh, từng rụt cổ im lặng bóc đậu, Lục Trừ dứt khoát dùng quyển sách tay che mặt, chỉ để lộ đôi mắt tròn xoe.
Diệp Kiều kiếp là đầu bếp hàng đầu, gặp qua nhiều nhân vật lớn, chút uy nghiêm của Lục Kiến Quốc dọa cô.
Cô nở nụ , kiêu căng tự ti.
“Cha, con Cha thấy lời đồn thổi nào . con sống ngay thẳng, đoan chính, mỗi ngoài đều cùng Mẹ, ăn đều là chính thức, công khai.
Nơi đến quán ăn quốc doanh, thì là căng tin cơ quan. Tuy con đến thôn Hạ Hà lâu, nhưng xem là thôn Hạ Hà.
Để thêm vài hào thu nhập, con đội nắng lớn chạy ăn, mỗi tối hai chân đều đau rát.
Nếu sự cống hiến như còn dân làng công nhận, thì con thấy tiếp cũng ý nghĩa gì. Lát nữa con sẽ đến Ủy ban thôn với Lão Trưởng thôn một tiếng, công việc quảng bá con nữa!”
Lục Kiến Quốc mới một câu, Diệp Kiều tuôn một đống lời, ông vô thức lùi , cây điếu cày trong tay suýt rơi.
“Cha ý đó... phê bình con gì cả, chỉ là con cũng nên thông báo với nhà một tiếng chứ.”
Thái độ của ông mềm mỏng quá nhanh!
Những khác trong nhà họ Lục thán phục Diệp Kiều, cảm thấy cô quá đỉnh.
Diệp Kiều định mở miệng gì đó, thì đến cổng sân nhà họ Lục, cô nhúc nhích tai, .
“Kiến Quốc ! Mọi đều ở nhà ? Hahaha, mau gặp lãnh đạo lớn của thành phố chúng !”
Lưu Thiên Hà vui mừng, chân còn bước nhà họ Lục, nhịn lớn thành tiếng, vang vọng mấy sân gần đó.
“Chào Trưởng thôn! Chào Lãnh đạo.”
Lục Kiến Quốc âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vội vàng dậy đón Lưu Thiên Hà và những khác.
“Vị là Chủ nhiệm Kỷ Liên Minh – quản lý lớn của thành phố Bắc Hà chúng , ông đặc biệt đến để hỗ trợ thôn chúng thành lập nhà máy thực phẩm. Đây , Diệp Kiều là phát minh tương ớt đậu nành, nên đặc biệt đến thăm cô .”
Người nhà họ Lục giới thiệu , dám tin tai .
“Trưởng thôn, ông đừng lừa , lãnh đạo thành phố đặc biệt đến thăm Diệp Kiều nhà chúng ?”
Chị dâu thứ hai Viên Hiểu Quyên gần như tin tai , từ khi nào mà Diệp Kiều ảnh hưởng lớn như ? Điều cô thể chiến thắng trong cuộc cạnh tranh giữa các nàng dâu nữa?!
Kỷ Liên Minh ha hả bắt tay Diệp Kiều:
“Đồng chí Diệp Kiều, tương ớt cô bây giờ đang gây sốt trong căng tin cơ quan chúng đấy, đầu bếp căng tin còn bảo vệ nó như báu vật, ai đến cũng cho đụng .”
“Ôi chao, ngay Kiều Kiều nhà chúng mà!”
Trương Thúy Thúy cuối cùng cũng ngẩng cao đầu, lập tức kiêu hãnh vô cùng, cổ cao ngẩng lên, liếc chồng còn tra hỏi , âm thầm hừ lạnh một tiếng.
Để ông nghi ngờ !
Việc lão nương là đại sự quốc gia đấy!