Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-11-12 17:48:48
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 205: Lý Lẽ Cùn

 

Lục Kiến Quốc nghĩ nhiều đến , sự việc đến nước , ông giữ thể diện cho nhà họ Phùng.

Vừa mở miệng : “Đứa bé nó bế về là con của nó…”

“Ông sui gia!”

Một giọng nữ lảnh lót từ xa truyền đến, Phùng Ái Quốc thở hổn hển chạy tới, ánh mắt đầy khẩn cầu Lục Kiến Quốc.

“Ông sui gia, là thằng Ái Quốc nó sai, mặt nó xin ông.”

Anh cả nhà họ Phùng ruột đang giở trò gì, nhíu chặt mày: “Mẹ, sang đây gì?”

Họ đến tìm nhà họ Lục, những khác trong nhà họ Phùng hề .

Cũng là sự tình cờ, khi Phùng Ái Quốc đưa Lục Giai và đứa bé về, ở đầu thôn gặp cả Phùng và những khác đang tụ tập đ.á.n.h bài cho đỡ buồn.

Anh cả Phùng là nóng tính, thấy vết thương mặt Phùng Ái Quốc và cánh tay còng xuống một cách bất thường, lập tức nổi giận.

Phùng Ái Quốc ấp úng kể sự việc, cả Phùng liền dẫn xông thẳng đến thôn Hạ Hà.

Cái sức hành động đáng sợ , Phùng Ái Quốc sợ tái mặt. Chuyện ngoại tình, dám nhưng dám gánh!

Lúc vụng trộm sung sướng bao nhiêu, lúc lén lút ôm con riêng về cho vợ nuôi đắc ý bao nhiêu, thì giờ đây Phùng Ái Quốc sợ hãi bấy nhiêu.

Anh gần như chạy trối c.h.ế.t về nhà, đó là lý do bà Phùng kịp thời đến ngăn cản.

Bà Phùng giơ tay đ.á.n.h mạnh lưng cả Phùng, giận chịu : “Mày còn dám ?! Ai cho mày chạy sang thôn Hạ Hà?!”

Anh cả Phùng ruột đ.á.n.h đến ngơ ngác: “Thằng ba nhà đ.á.n.h gãy tay, con còn báo thù cho nó ?”

“Báo thù cái gì? Thằng ba nhà đó là tự xe đạp mà té!”

Bà Phùng lý lẽ đ.á.n.h .

“Còn mau dẫn nhà mày cút về nhà!”

Anh cả Phùng mù mịt, dễ tính như , bình thường lý cũng ăn vạ ba phần.

“Còn cút?!”

Bà Phùng gầm lên.

“Được , con đây.” Anh cả Phùng dẫn các em trai , bất mãn rời .

Vở kịch náo loạn cứ thế ngăn , Diệp Kiều thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nếu thật sự đ.á.n.h , nhà họ mà chịu thiệt.

Bà Phùng thấy tình hình kiểm soát, nở một nụ khó coi với nhà họ Lục.

“Ông sui gia, bà sui gia, hai xem… chúng nhà chuyện ?”

Lục Kiến Quốc ném cây gậy gỗ trong tay, .

Trương Thúy Thúy thở dài, ngoài tiếp đón bà Phùng: “Kiều Kiều, con pha vài chén .”

“Vâng, ạ, .”

Đợi Diệp Kiều đun nước xong, pha ba chén bước phòng khách, ba bậc trưởng bối chuyện với .

Sắc mặt Lục Kiến Quốc và Trương Thúy Thúy .

Diệp Kiều lặng lẽ đặt lên bàn, tự chọn một góc xuống, vểnh tai .

“Ông sui gia, chuyện là thằng Ái Quốc nhà sai, cũng ngờ nó chuyện vô liêm sỉ như .”

Bà Phùng cúi đầu uống , vẻ hổ thẹn.

Trương Thúy Thúy thầm nghiến răng, trong lòng cực kỳ coi thường bà .

Lục Giai đây , là thấy Phùng Ái Quốc chuyện với , mới nguồn gốc đứa bé đúng. Bà già chuyện của Phùng Ái Quốc từ lâu , chừng còn tiếp tay nhỏ.

Lục Kiến Quốc lạnh lùng : “Ly hôn . Thằng Phùng Ái Quốc sinh con với đàn bà khác, con gái cần sống với nó nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-205.html.]

Bà Phùng thấy lời , trong đôi mắt cúi xuống lóe lên một tia hài lòng, đó dâng lên vẻ đắc ý, bà nhẹ nhàng đặt chén xuống.

“Con Giai Giai đồng ý ?”

Lục Kiến Quốc nhớ đến sự mê của con gái, đột nhiên cảm thấy n.g.ự.c buồn bực, ánh mắt cũng trở nên hung dữ.

“Nó đồng ý quan trọng, dù ép buộc, cũng sẽ bắt nó ly hôn!”

“Ông sui gia, thể như thế, bây giờ là thời đại mới , hôn nhân tự do. Cha quyền can thiệp.”

Lục Kiến Quốc cứng cổ : “Nếu nhà họ Phùng các đồng ý ly hôn, thì chuyện thằng Phùng Ái Quốc ngoại tình nhất định sẽ báo công an, để họ xử lý. Xem thằng Phùng Ái Quốc quan hệ nam nữ bừa bãi kết án mười năm !”

Chuyện trấn áp tội phạm hai năm , những lấy gương đều tù mười năm trở lên.

Bà Phùng c.ắ.n răng, bà sợ cái nên khi nhận tin, dốc hết sức chạy đến thôn Hạ Hà!

Phùng Ái Quốc dù cưng chiều ở nhà họ Phùng, cũng là giọt m.á.u bà Phùng đẻ .

Hơn nữa, nhà họ Phùng còn thằng tư đang việc trong cơ quan chính phủ, là bảo bối của bà Phùng, hiện đang ở thời điểm quan trọng để thăng tiến. Một khi thằng ba tù, con đường thăng tiến của thằng tư sẽ cản trở.

Mặc dù chỉ trực hệ tù mới ảnh hưởng đến kiểm tra lý lịch chính trị, nhưng chuyện thăng tiến , chắc chắn nhiều đối thủ cạnh tranh, trong điều kiện tương đối công bằng, một khi thằng tư vết nhơ, nó sẽ thất thế.

Bà Phùng thấy thái độ Lục Kiến Quốc kiên quyết, lập tức chuyển hướng sự chú ý.

“Bà sui gia, bà cũng nghĩ như ?”

Trương Thúy Thúy siết chặt hai tay chén , ánh mắt buồn bã.

Bà Phùng cảm thấy hy vọng, liền thừa thắng xông lên.

“Mấy ông đàn ông họ nặng nhẹ, nhưng chúng là phụ nữ đều rõ, một khi ly hôn, Giai Giai tìm đối tượng như thằng Ái Quốc nhà càng khó.

Nó là phụ nữ hai đời chồng, cho dù tái giá, thì gả cho đàn ông nào? Chẳng vẫn kế cho ?

Mấy đứa trẻ đó lớn, coi Giai Giai là ruột? thằng Ái Quốc nhà thì khác, đứa bé trong nhà còn nhỏ…”

Thấy Trương Thúy Thúy cứ cúi đầu , bà Phùng tự cho rằng thuyết phục bà, miệng luyên thuyên càng vui vẻ hơn.

Diệp Kiều nhíu mày, xem là một khách qua đường đơn thuần.

Trong lòng cô chắc chắn là hy vọng chị cả giải quyết nhanh gọn, đời ếch ba chân hiếm, nhưng đàn ông hai chân thì đầy, cớ gì cứ níu kéo kẻ khốn nạn như Phùng Ái Quốc?

Tuy nhiên, qua quan sát của Diệp Kiều đó, Lục Giai tình cảm sâu đậm với Phùng Ái Quốc, cô ly hôn.

Bà Phùng thao thao bất tuyệt: “Thằng Ái Quốc nó còn rước con đàn bà bên ngoài về nhà, là chịu. Con dâu ba Giai Giai , ưng lắm…”

“Bà gì?!” Trương Thúy Thúy ngẩng phắt dậy.

Bà Phùng sững sờ.

“Bà thằng Phùng Ái Quốc còn rước con đàn bà bên ngoài về?! Nó dám thật ! thấy thằng đàn ông nào mặt dày như thế!”

Trương Thúy Thúy giận tím mặt, chiếc chén tay “choang” một tiếng trực tiếp đập xuống bàn.

“Ly hôn! Ông nhà! Nhất định bắt con Giai Giai ly hôn với thằng Phùng Ái Quốc! Giờ chúng trói nó về!”

Lục Kiến Quốc vốn nhịn nén, Trương Thúy Thúy , lập tức dậy.

“Đi!”

Bà Phùng sai câu nào, tại ông bà sui đang yên đang lành đột nhiên nổi cơn tam bành.

Bà hoảng loạn chạy theo lưng hai .

“Ông sui gia! Bà sui gia! Hai đừng hành động bồng bột!”

“Kiều Kiều, con ở nhà nấu cơm! Lát nữa chúng về!” Trương Thúy Thúy dặn dò một câu khi .

Diệp Kiều đáp: “Vâng, ạ, .”

theo cũng giúp gì, chi bằng ở nhà thêm đồ ăn.

Nhìn bước chân lảo đảo của bà Phùng, Diệp Kiều nhịn phì .

Bà Phùng vẫn hiểu Trương Thúy Thúy , Trương Thúy Thúy còn tư tưởng tiến bộ hơn cả Lục Kiến Quốc, đó bà nhẫn nại luyên thuyên là vì nể mặt.

, khi bà Phùng đến việc Phùng Ái Quốc còn rước bồ nhí nhà, hưởng hạnh phúc vợ cả vợ lẽ, Trương Thúy Thúy tuyệt đối thể nhẫn nhịn .

Loading...