Diệp Kiều híp mắt gọi , tay cô bưng hai món ăn, nhanh nhẹn qua sân, đặt đĩa "phòng ăn" dành riêng để ăn cơm.
Cứ tạm gọi nó là phòng ăn , dù nó chỉ là một góc nhỏ trong sân, điểm khác biệt duy nhất là bên mái che mưa, để nhà họ Lục ăn dầm mưa.
Mọi đói , nhanh tập trung quanh bàn.
Chỉ thấy bàn bày ba món ăn.
Một món cải thảo cay, một món khoai tây xào chua ngọt, và một đĩa dưa chuột trông lạ mắt màu vàng.
Món ăn cách bày trí thôi mắt .
"Món dưa chuột hình như cắt thì ." Viên Hiểu Quyên tìm khuyết điểm, lớn tiếng hỏi.
"Đây là dưa chuột tẩm thảo, vẻ cắt nhưng thực cắt hàng trăm nhát ." Nói xong, Diệp Kiều dùng đũa gắp một đầu dưa chuột lên.
Mọi thấy dưa chuột trong tay Diệp Kiều, quả nhiên dính liền với như áo tơi, đều kinh ngạc thốt lên.
Viên Hiểu Quyên dễ dàng chịu thua, bĩu môi: "Cái đừng mà chỉ lo mắt, ngon đấy nhé."
Diệp Kiều liếc cô một cái, gì nhiều, chỉ : "Mọi cứ nếm thử ."
Trương Thúy Thúy một cái, đẩy ông chồng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-3-2.html.]
Lục Kiến Quốc nghiêng , nhanh cầm đũa lên, gắp một miếng dưa chuột cho miệng.
Sau đó, trong sự mong đợi của , ông nhai lâu với vẻ thích thú.
"Ông mau ! Có ngon ?!"
Trương Thúy Thúy tính nóng nảy chờ nữa, đưa tay vỗ lưng Lục Kiến Quốc.
"Ngon! Ngon!" Lục Kiến Quốc vội vàng trả lời, "Vị ngon, ngon hơn dưa chuột đập dập nhiều!"
Trương Thúy Thúy trợn mắt, thầm nghĩ: Ông già , khen cũng đúng trọng tâm gì cả.
Bà nếm thử cho kỹ, khen ngợi một phen thật nhiệt tình mới .
Nghĩ , Trương Thúy Thúy gắp một đũa cải thảo, miệng thấy giòn tan, vốn định cố gắng khen ngợi, giờ đây cần miễn cưỡng nữa, chỉ cần cảm giác của là !
Bà giơ ngón tay cái về phía Diệp Kiều: "Kiều Kiều, món cải thảo con xào ngon quá! Chua cay miệng, thấm vị!"
Thôi, hai họ hổ là vợ chồng già, cách khen cũng y hệt .
Diệp Kiều họ chọc : "Bố thích là ạ. Mọi nếm thử món khoai tây xào ..."
Thấy phản ứng nhiệt tình như , Viên Hiểu Quyên bên cạnh cảm thấy khó chịu.