Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 49
Cập nhật lúc: 2025-11-11 03:56:16
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
49. Mua nhà ở Thâm Thành !
Thị trưởng Miêu và tiếp tục bận rộn, là đang bố trí hội trường.
Do thành phố Bắc Hà chỉ là một thành phố nhỏ thuộc tỉnh Trung Ninh, gian hàng cũng chỉ phân một chút cho thành phố Bắc Hà, điều cũng là nhờ Thị trưởng Miêu quan hệ mới lấy , nếu thành phố Bắc Hà thậm chí còn đủ tư cách tham gia hội chợ triển lãm thực phẩm quốc tế .
Ngày thứ hai của Diệp Kiều là một ngày tự do, cô ngoài cùng Lục Thừa tiếp tục xem và thuê nhà.
“Mệt em?”
Lục Thừa mua một chai nước ngọt từ cửa hàng bên cạnh đưa cho Diệp Kiều.
Diệp Kiều nhận lấy uống một ngụm, đưa cho Lục Thừa.
“Anh cũng uống một chút .”
Lục Thừa cũng hề chê vợ , trực tiếp uống ngay.
Hai nghỉ bóng râm một lát, tiếp tục về phía .
“Ê, hai đồng chí.”
Vừa qua một con hẻm, một gọi họ .
Diệp Kiều lùi vài bước, đàn ông trẻ tuổi chỉ thò đầu khỏi con hẻm, rụt bên trong.
“Đồng chí, gọi chúng ?”
“Ừ ừ ừ!”
Người thanh niên liên tục gật đầu, xung quanh, thấy ai, lúc mới bước .
“ quan sát hai hai ngày , hai đang tìm nhà ?”
Diệp Kiều và Lục Thừa , ngay lập tức cảnh giác.
“Chúng hơn hai mươi .” Diệp Kiều một câu, ngụ ý phe dễ bắt nạt.
Người thanh niên lập tức , nụ rạng rỡ đến mức khiến Diệp Kiều cảm thấy sự cảnh giác của lúc là thừa thãi.
“Đông quá! Bên một căn nhà lớn! Nếu hai đông, còn giới thiệu . Hai theo !”
Nói xong, thanh niên trở con hẻm, còn vẫy tay gọi hai họ.
“Chúng xem thử.”
Đã tìm nhà hai ngày , Diệp Kiều nóng lòng bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.
“Ừm.” Lục Thừa bước lên, theo thanh niên , âm thầm bảo vệ Diệp Kiều phía .
Người thanh niên thấy hai họ theo, mặt mày rạng rỡ.
“ cho hai , căn nhà của nhà tuyệt đối là siêu giá trị. Nhà ở cuối hẻm, mặt còn một cửa lớn thể mở , cửa gần chợ rau, sinh hoạt tiện lợi…”
“Nhà tổng cộng ba tầng, nội thất bên trong đều tốn nhiều tiền, hai xem sẽ .”
Người thanh niên thao thao bất tuyệt , trong giọng điệu niềm tự hào khó tả.
Diệp Kiều chỉ mà , bên cạnh Lục Thừa, quan sát môi trường trong hẻm.
Con hẻm khá sâu, từ đầu hẻm ít nhất cũng hơn một trăm mét, giữa chừng còn rẽ một khúc.
“Chính là đây, hai .”
Người thanh niên lấy chìa khóa mở một cánh cửa nhỏ thiết kế khá tinh tế, mời Diệp Kiều và Lục Thừa .
Bên trong yên tĩnh, , an .
Mất vài giây để đ.á.n.h giá, Lục Thừa nắm tay Diệp Kiều, bước .
Vừa bước , Diệp Kiều sững sờ.
Đây hẳn là sân , bên trong quy hoạch tỉ mỉ với cầu nhỏ, nước chảy và đình nghỉ mát, rõ ràng là Thâm Thành, cho Diệp Kiều một cảm giác như miền sông nước Giang Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-49.html.]
“Đẹp ?”
Người thanh niên vẻ mặt ngỡ ngàng của Diệp Kiều, khá đắc ý.
“Đây là do bác cả để … Ông du học ở Viêm Quốc từ sớm, mời về nghiên cứu, nhưng mấy năm chính sách đổi, ông … bắt , chịu nhiều khổ sở, cuối cùng chịu nổi, mấy năm dẫn cả nhà trốn trong đêm. Căn nhà ông để cho .”
Vừa , thanh niên hoài niệm sờ cành cây rủ xuống, chỉ vị trí gốc cây.
“Sân bỏ hoang lâu, ngày xưa mới gọi là . Chỗ ban đầu còn một cái xích đu, cũng dỡ mất .”
“À, dẫn hai lên lầu xem.”
Bình tĩnh , thanh niên trở , dẫn Diệp Kiều và Lục Thừa nhà.
“ tên là Trương Tiêu. Nhà chúng đây cũng coi như là đại gia tộc, bốn đời chung sống hơn hai mươi . Năm đó bác cả mua nhà cũng nghĩ đến cả nhà đều thể đến ở, nên tổng cộng 18 phòng.”
Xem một vòng, Diệp Kiều thực sự hài lòng với căn nhà .
Mặc dù cô là xuyên từ thế kỷ hai mươi mốt, nhưng vẫn chủ nhà cũ gu thẩm mỹ, cả ba tầng đều trang trí đẽ, dùng màu sắc đặc biệt nào, tông màu chủ đạo là màu trắng cổ điển, một vài chỗ tô điểm bằng cây xanh.
Đương nhiên, bây giờ những cây xanh còn, chỉ thể thanh niên mô tả.
“Hai mươi các chị thể ở thoải mái.” Hơi lo lắng Diệp Kiều và Lục Thừa thuê, Trương Tiêu chút thấp thỏm.
Căn nhà của bác cả vị trí cực kỳ , gần chợ và phố xá, cách một con phố trung tâm thương mại và Khu Điện tử Thâm Thành, theo lý mà lo cho thuê . những quen thuộc xung quanh sẽ đến thuê, dù bác cả là trốn , sợ thuê xong sẽ gặp rắc rối khác.
Hơn nữa, Trương Tiêu cũng cho thuê lẻ căn nhà của bác cả. Một khi chia cho thuê cho các gia đình khác , môi trường chung của căn nhà sẽ trở nên bẩn thỉu, lộn xộn, căn nhà sẽ phá hỏng.
“Nếu hai thuê, thể cho thuê rẻ hơn một chút. Thật vốn cho thuê căn nhà …” Trương Tiêu quanh, trong mắt đầy vẻ hoài niệm. “Ở đây vẫn còn dấu vết ông bà từng ở, do ông bà nuôi lớn, cho thuê , sẽ tìm nữa.”
Diệp Kiều trong lời chỉ một nhắc đến “hoài niệm”, nếu như tại cho thuê?
“Vậy tại …”
Trương Tiêu thở dài, vẻ mặt buồn rầu: “Mẹ bệnh, nặng, cần gom tiền chữa bệnh. Ban đầu định bán, nhưng ai mua, đành nghĩ đến việc cho thuê , ít nhất cũng thể đóng tiếp tiền viện phí cho .”
Diệp Kiều thấy Trương Tiêu giống dối: “Anh định cho thuê bao nhiêu tiền một tháng? Nếu đắt, chúng thể xem xét.”
Lục Thừa bên cạnh cô, ngăn cản, thực cũng thấy căn nhà , ít nhất là hơn nhiều so với căn nhà của nhà họ Lục ở thôn Hạ Hà.
“Ba mươi tệ một tháng. Không thể bớt nữa.” Trương Tiêu c.ắ.n răng, đưa con .
“Ba mươi tệ…” Diệp Kiều khẽ nhíu mày, cô Lục Thừa. “A Thừa, tiền lương một tháng của công nhân xưởng quốc doanh chúng là bao nhiêu?”
“Hai mươi tệ.” Lục Thừa ăn ý với cô, bình thản trả lời.
Diệp Kiều vẻ khó xử:
“Ba mươi tệ thực sự quá đắt… Đồng chí Tiểu Trương, chắc cũng thấy chúng đều là những đến Thâm Thành thuê… Thuê căn nhà cũng là để ở chung với đồng hương, thể nương tựa lẫn . Nếu tiền thuê quá cao, chúng thể đủ khả năng thuê…”
Làm thuê? Trương Tiêu dám tin mở to mắt, cặp vợ chồng trẻ mặt giống thuê chút nào. Người đàn ông mặc một bộ đồ bình thường, chiếc áo sơ mi trắng đơn giản mặc , xắn tay áo lên cũng mất khí chất của . Người phụ nữ càng xinh dịu dàng, trông giống như nuông chiều từ bé.
Cậu tìm nhầm ?
, tiền viện phí của thể trì hoãn nữa, hôm nay tiền.
Cắn răng một cái, Trương Tiêu : “Vậy hai mươi lăm tệ một tháng là ! , , hai trân trọng căn nhà, nếu xảy vấn đề, hai bồi thường theo giá trị!”
Bàn tay lưng của Diệp Kiều kích động nhéo nhẹ ngón tay Lục Thừa.
Lục Thừa cảm nhận cảm xúc của cô, trong mắt thoáng qua ý , lật tay , nắm lấy ngón tay cô, buông nữa.
Giọng Diệp Kiều bình tĩnh: “Không thành vấn đề! Hai mươi lăm tệ một tháng, chúng thuê!”
“Được.” Người thanh niên thở phào nhẹ nhõm, “Vậy chúng ký hợp đồng.”
Thâm Thành là thành phố nền kinh tế thị trường phát triển nhất, chính phủ sớm ban hành mẫu hợp đồng cho thuê, phương thức thanh toán là đặt cọc một, trả ba tháng.
Ba đến văn phòng khu phố lấy hợp đồng, kiểm tra sai sót.
“À, trong hợp đồng thể thêm một điều khoản . Nếu căn nhà của kế hoạch bán, thuê chúng quyền ưu tiên mua ?” Diệp Kiều thực sự thích căn nhà , nếu cô và Lục Thừa đủ tiền, cô mua .
Trương Tiêu ngạc nhiên cô: “Chị mua ?”
“Ừm, nó .”