Mạnh Hòa Bình chào hỏi xong bèn chiếc bình nước ở trong tay Trương Thiên:
“Thứ ở trong bình chính là sữa dê mà Tiểu Đông nhắc tới đúng ?”
“ ! Chúng chế biến qua, mùi tanh của sữa dê loại bỏ , uống ngon hơn nhiều, còn một mùi thơm nhè nhẹ.”
Trương Thiên lấy bình nước đưa cho Mạnh Hòa Bình, ông nhấp một ngụm, mặt nở nụ hài lòng.
“Nếu về sữa dê giao tới cũng đạt chất lượng như , chúng thể nhập .”
Tất nhiên Trương Thiên bán trực tiếp cho hợp tác xã cung tiêu hơn, việc gửi bán sẽ chịu những rủi ro nhất định, nhưng nếu trực tiếp bán cho hợp tác xã cung tiêu thì những rủi ro sẽ còn.
Tuy nhiên, giá cả vẫn cần hỏi cho rõ ràng mới .
DTV
“Không chủ nhiệm định trả bao nhiêu tiền một chai ạ?”
Trương Thiên bèn hỏi dò.
Mạnh Hòa Bình một động tác tay:
“Một chai sữa giá 1 xu 8, chai giống như ở trạm sữa. Hơn nữa chai sữa uống hết chúng sẽ thu về, các cô thể lấy về để tiếp tục sử dụng.”
sữa dê khó kiếm, bên trong thêm xanh nên Trương Thiên tăng giá lên chút.
“Chủ nhiệm, một chai giá 1 xu 8 thấp, chúng vì khử mùi tanh của sữa dê, còn cho thêm xanh bên trong.”
“Một chai sữa như chỉ là sữa nguyên chất, hẳn gọi nó là sữa, bên trong chỉ chứa các chất dinh dưỡng như các loại chất béo, protein, khoáng chất,… mà còn bổ sung nhiều vitamin A cũng như phenol , giúp cơ thể dễ dàng hấp thụ các chất trong sữa dê hơn.”
“Thứ ngon và bổ dưỡng hơn sữa dê nguyên chất nhiều, thật sự là tiền nào của nấy đó ạ!”
Mạnh Hòa Bình chút bối rối, uống sữa thôi mà còn chú trọng nhiều thứ như ?
Tuy nhiên, theo như những gì vị nữ đồng chí , nếu thực sự nhiều ích lợi như , còn bỏ thêm cả xanh thì đúng là giá 1 xu 8 thấp thật.
Ông giơ hai ngón tay lên, :
“2 xu, thể tăng thêm nữa.”
“Được ạ!”
Trương Thiên lập tức bắt lấy tay chủ nhiệm Mạnh, nhiệt tình cảm ơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-161.html.]
“Cảm ơn chủ nhiệm! Bác hổ là trụ cột của công xã chúng , tầm vô cùng xa rộng!”
Mạnh Hòa Bình ho nhẹ hai tiếng, coi như thấy sự nhiệt tình của Trương Thiên, giao cô cho Vệ Đông ứng phó, bản thì chạy về văn phòng chờ.
Vệ Đông Trương Thiên, khỏi chút cạn lời:
“Cô nhiệt tình với chủ nhiệm thật đấy. Còn hả? Chưa bao giờ thấy cô nhiệt tình với như !”
Trương Thiên trợn mắt , tức giận :
“Anh thể mang tiền đến cho đại đội của chúng ? Nếu mang thì gì cũng là vô nghĩa cả thôi!”
Có thể nhiệt tình với mang đến tiền tài cho ?
Chắc chắn là nhiệt tình, cực kỳ nhiệt tình!
Vệ Đông lúng túng sờ mũi, trở phía quầy dám nhúc nhích.
Nếu vấn đề nguồn tiêu thụ giải quyết, việc tiếp theo là đến xưởng thủy tinh để mua chai thủy tinh.
Cô đạp xe tới cửa xưởng thủy tinh, với nhân viên bảo vệ ở cửa:
“Đồng chí, tìm đồng chí Bao Tu của xưởng thủy tinh, phiền đồng chí hỏi giúp một tiếng.”
Nhân viên bảo vệ là một đàn ông trung niên khá lớn tuổi, chú xong bèn gật đầu với Trương Thiên, mở cửa bước trong xưởng.
Không lâu , thấy Bao Tu sóng vai với nhân viên bảo vệ tới cửa.
Cũng lâu Bao Tu gặp Trương Thiên, bây giờ khi thấy cô, khỏi kinh ngạc :
“Cô tìm chuyện gì ?”
Gấp đến mức trực tiếp đến xưởng của ?
Trương Thiên lập tức giải thích:
“ mua một chai thủy tinh, nhưng tìm ai, nên đành phiền .”
Cô chỉ mua 50 chai thủy tinh, lỡ như xưởng thủy tinh cảm thấy lượng quá ít nên bán thì ?
Vì tìm Bao Tu sẽ an hơn chút.