“Chúng vốn tưởng rằng nhà ông nhiều nhất chỉ giấu một ít đồ vật, nghĩ tới ông phạm nhiều tội!”
“Mấy mà cô thấy đó, một trong đó con gái trong nhà bí thư chà đạp nhảy sông tự sát, một khác là tặng lễ cho bí thư, con trai trong nhà tòng quân chèn ép, còn một là lúc con cái trong nhà thi đậu việc công nhân trong thành, họ hàng của bí thư thế chỗ.”
“Đây chỉ là mà cô thấy, mấy ngày hôm tới càng nhiều, bộ đại sảnh đều là , còn nhúc nhích .”
Nói xong, vị công an nhịn thở dài, lắc đầu rời .
Trương Thiên chau mày, từng nghĩ tới ba của Điêu Quý một thứ nhưng nghĩ tới mà thứ như thế!
Lần tới bên , vặn tới văn phòng của Thẩm Ninh dạo một vòng, lập tức mang theo năm thanh niên cao to văn phòng của Thẩm Ninh.
Trương Thiên gõ cửa, Thẩm Ninh đang vùi đầu việc trong bàn việc chín ngẩng đầu lên, lộ biểu cảm vui mừng.
“Sao tới đây?” Cô lên, vẫy tay với Trương Thiên: “Mau .”
“Uống nước ?” Cô cầm lấy mấy cái ly từ bàn bên cạnh hỏi.
“Uống, vài vị là thanh niên của đại đội chúng .” Trương Thiên thuận tiện giới thiệu.
Thẩm Ninh chào hỏi, bưng cho mỗi một ly nước ấm.
Mọi vẫn là đầu tiên Cục Cảnh Sát, hai con mắt đủ dùng, hận thể ấn mấy thứ ở nơi trong mắt, chờ tới khi trở về sẽ kheo khoang với bạn bè thích.
DTV
Trương Thiên tìm một cái ghế ở bên cạnh Thẩm Ninh, bưng ly tráng men nóng hổi, thỉnh thoảng uống một ngụm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-379.html.]
“Thẩm vấn Điêu Quý và ba của thế nào ?”
Thẩm Ninh lập tức nhíu mày, đáy mắt lộ một tia chán ghét: “Cậu , hai phần tử nhiều việc ghê tởm đến thể chất thành núi, hiện tại chỉ thẩm vấn những thứ cũng đủ phán hai xử bắn!”
Cô ngẩng đầu khắp nơi, lặng lẽ mở hồ sơ mặt bàn đặt ở mặt Trương Thiên.
“Cậu xem, đây là lời khai của hai ngày , ba của Điêu Quý lợi dụng chức vụ bí thư và đại đội trưởng ít chuyện , chuyện nghiêm trọng, đoán chừng sẽ thành một ví dụ điển hình, báo cáo lên cấp , sẽ tập trung kiểm tra tình hình của các đại đội trong công xã để tránh xuất hiện chuyện tương tự.”
Trương Thiên phần hồ sơ ghi đủ loại hành vi phạm tội, yết hầu lăn lộn, dày ngừng cuồng.
“Bắn c.h.ế.t quá nhẹ!” Cô oán hận : “Nếu hiện tại còn thể sử dụngh cực hình thì mãnh liệt kiến nghị ngàn đao vạn xẻo!”
Thẩm Ninh dừng một chút, chớp chớp mắt: “Ngàn đao vạn xẻo?”
Trương Thiên liếc cô một cái, đẩy mặt của cô qua: “Đừng hỏi, đó là một loại hình phạt tàn khốc gấp trăm ngàn so với nước ớt cay, ghế hùm, chỉ tội ác tày trời mới thể sử dụng.”
“ , yên tâm, tuyệt đối cho khác.” Thẩm Ninh thề.
Trương Thiên bất đắc dĩ thở dài: “Nghe xưa đối với tội phạm tội ác tày trời sẽ cắt thịt tội phạm từng đao từng đao mà xử tử, mỗi một đao đều sẽ cố gắng hết sức tránh chỗ yếu hại, quen tay thậm chí thể cắt một ngàn đao, còn sẽ để cho phạm nhân c.h.ế.t , vì tăng thêm trình độ đau khổ của phạm nhân còn sẽ rải nước muối lên miệng vết thương, thể là tàn nhẫn đến cùng cực.”
Người thời cho rằng ghế hùm và nước ớt cay tàn nhẫn, nào qua thứ như thiên đao vạn xẻo.
Thẩm Ninh thoáng chốc đầy mặt đau khổ, lấy tay che miệng .
“Đừng, đừng nữa!”
Cắt một ngàn đao, còn cho chết, cũng may hiện tại là xã hội mới!