“Vậy đợi đến bao giờ?” Tôn Nha nhe răng trợn mắt, hàng lông mày cau thành một.
Triệu Tùng nhạt :
“Không nữa, chắc chắn sẽ đợi .”
Tôn Nha nhịn mà tặc lưỡi ngạc nhiên, gật gù đắc ý.”Không ngờ rằng Tùng của chúng là một kẻ chung tình!”
Cậu cho rằng, đợi đến lúc con thể mua nước tương mới thể thấy yêu của Tùng.
“Rầm rầm rầm!”
Ngoài cửa đột nhiên tiếng đập cửa dữ dội.
“Háo Tử,xảy chuyện , mau tìm Tùng, bắt nạt yêu của !”
Lời dứt, cánh cửa bật mở.
Đến đập cửa là một mũi to, thấy mở cửa là Triệu Tùng, ánh mắt lạnh lẽo, con ngươi đen đặc như mực, cả toát vẻ lạnh lùng đến đáng sợ.
Mũi to khỏi run như cầy sấy.”Anh, Tùng, cũng ở đây ?”
“Vào .” Triệu Tùng kiềm chế cơn giận lạnh lùng .
“Ồ, ạ.” Mũi to ngơ một lát mới phản ứng trở , mau chóng theo hai nhà.
Triệu Tùng ghế, các ngón tay vì dùng lực quá nhiều mà trở nên trắng bệch.
“Nói, chuyện là thế nào? Ai bắt nạt Trương Thiên?”
Mũi to nhanh chóng kể những gì ngóng .
“Lúc Cà Lăm giao sữa, phát hiện mấy tên chơi bời lêu lổng hạng hai tụ tập một chỗ bàn bạc chuyện gì đấy, đấy, Cà Lăm tính tò mò nên lén qua đó ngóng.”
“Không ngờ rằng, đám đó tụ tập là chuẩn mai phục con đường mà đồng chí Trương Thiên về để bắt nạt cô !”
“Có điều kỳ quái, kẻ đầu tròn cầm đầu rằng bắt nạt quá mức, nhiều nhất chỉ thể sờ tay hoặc là má, sờ một tí thôi, bọn nhận tiền nên cho .”
“Cà Lăm đến đây, lo rằng đồng chí Trương Thiên bọn ức hiếp, đến sữa còn kịp giao lập tức tìm đến chỗ , bảo đến tìm Háo Tử giúp chuyển lời đến Tùng.”
Mũi To vỗ n.g.ự.c cảm tạ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-439.html.]
“May là ở đây, nếu thực sự lo rằng đuổi kịp .”
Cơn tức giận thể kiềm chế của Triệu Tùng bùng phát lên, hai bên huyệt thái dương nổi gân xanh, đôi mắt đỏ ngầu, hàm răng nghiến chặt, cơ thịt mặt ngừng giật.
“Răng rắc –”
Mũi To trân trân, ánh mắt dán chặt chiếc ghế Triệu Tùng bẻ gãy.
Đây là ghế gỗ đấy! Đặc ruột đấy!
Triệu Tùng nhắm mắt , hít sâu một , từ từ thở .
Đợi đến lúc cuối cùng cũng bình tĩnh , mở mắt , đôi mắt đen đầy tia máu.
“Đi tìm !”
DTV
Lông mày giật giật, khóe miệng thoáng nụ gằn.
“ xem thử, là ai giở trò ma quỷ!”
Trương Thiên đến nhà hai, đưa bó rau xuất phát từ tình yêu thương của đến, ăn một bữa miễn phí, chơi với cháu trai nhỏ một lúc mới rời .
Trạm tiếp theo là nhà sách Tân hoa, Trương Thiên cửa, Vệ Hợp phát hiện cô.
“Cô đến !” Vệ Hợp vui mừng hớn hở xổm xuống, ôm một đống sách.
“Nhiều ?!” Đáy mắt Trương Thiên thoáng qua tia kinh ngạc, đếm qua.”Cậu tìm cả một bộ luôn ?”
Cô cầm lên một quyển xem thử, là hóa học.
Vệ Hợp đến híp mắt.”Vận may , nhờ bạn cùng tìm giúp, dẫn đến cho một bạn nữa để tìm, nhiều nhiều sức, chỉ mới một tuần chúng tìm trọn bộ sách!”
Đây là trọn bộ đấy! Tổng cộng mười bảy quyển! Tính thành tiền là ba trăm bốn mươi đồng!
Mặc dù lúc đầu rõ, bản lấy 30%, đến tay chỉ hơn một trăm đồng, nhưng bản cần chạy đến trạm thu hồi để đào bới, tiết kiệm nhiều thời gian và tinh lực.
Như thế tính vẫn khá hời.
Vệ Hợp sách, trong lòng chút tiếc nuối, nỳ e rằng dễ tìm như thế nữa.
“Rất !” Trương Thiên hài lòng, cô vỗ vỗ quyển sách cùng, lúc gom góp mua từ chỗ Vệ Hợp một bộ, đủ dùng cho bản , bộ thể để cho bạn bè.