Lúc quyết định sửa đường, đại đội lập tức mở hội nghị thảo luận, cuối cùng gần như phiếu thông qua, cùng ngày báo lên ủy ban nhân dân công xã.
Mấy năm nay công xã chiến tích gì lớn, còn xin cấp cứu tế lương thực một , hiện tại chuyện quyên tiền sửa đường , nên lập tức tăng ca thêm giờ quyết định ?
Cuối cùng hình thành hình ảnh hôm nay, từ khi hai Trương Thiên và Trương Mạch Đa tìm lãnh đạo bộ giao thông thuyết minh chuyện quyên tiền sửa đường, thì ông cụ Triệu tìm bí thư khoe thành tích cũng sức khấu trừ tiền từ chính phủ.
Chẳng qua, Trương Mạch Đa gặp ông cụ Triệu, còn tưởng rằng hôm nay đối phương tới.
“Tới là , ông tới thì cháu luôn chột , cũng vì .” Trương Mạch Đa lau mồ hôi lạnh cái trán.
Trương Thiên chỉ .
Cô uống hai ngụm nước, mới buông cái ly, Phó bộ trưởng Ngô dẫn của bộ tài vụ tới.
“Vị chính là cán sự Vương của bộ tài vụ, nếu chúng sửa đường thì liên lạc với ông một chút.” Phó bộ trưởng Ngô ôm bụng vui tươi hớn hở .
Trương Mạch Đa lập tức lên nắm tay với cán sự Vương, Trương Thiên theo.
Đại đội trưởng đời kế tiếp, nếu bất ngờ thì sẽ do Trương Mạch Đa đảm nhiệm, chuyện Trương Thiên chỉ hỗ trợ, chủ yếu vẫn là do Trương Mạch Đa .
Tuy rằng ngày thường đối phương biểu hiện hàm hậu, nhưng thời điểm ngoài ý bày khí chất sắc bén thuộc về đội trưởng của đội dân binh.
Trương Thiên mấy tới , lấy nhiều lợi ích cho đại đội từ chuyện sửa đường .
Sửa đường mệt, nhưng cũng hời, chỉ là nguyên vật liệu thì , ngoài còn nhân lực gì đó, đại đội lúc thu lương thực xong, kế tiếp là thời tiết nông nhàn, việc sửa đường thì cũng thể kiếm thêm một ít tiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-451.html.]
Đối với lúc mà , sức lực là thứ đáng giá tiền nhất, thể sử dụng sức lực và thời gian kiếm tiền thì giống như là nhặt .
Dưới sự nỗ lực của Trương Mạch Đa, cuối cùng đá lót đường và công tác vận chuyển để cho đại đội, tiền lương một ngày của mỗi là ba xu sáu, mỗi ngày mỗi trợ cấp một cân lương thực.
DTV
Cục đá dễ , bên cạnh đại đội một con sông, gần đó nhiều đá và đá, còn vận chuyển thì đại đội máy kéo, cũng xe ba bánh, tổng thể mà thì xem như một công việc tệ.
Mấy mới cửa lớn của chính phủ thấy ông cụ Triệu vẻ chiếm lợi lớn, rung đùi đắc ý xuống từ thang lầu bên cạnh.
“Bí thư Triệu, bên phía của ông thế nào?” Trương Thiên tò mò hỏi.
Ông cụ Triệu đắc ý đến nỗi nâng cằm lên, vuốt vuốt râu dê của , khóe miệng điên cuồng nhếch lên.
“ với bí thư , con đường bên phía công xã của chúng , quy hoạch trong tương lai lúc thuộc về quốc lộ, dựa theo chính sách cấp yêu cầu thì thể đạt trợ cấp lớn từ chính phủ, gần như thể bằng con .”
Ông vươn một bàn tay múa tay múa chân.
“Một vạn?” Trương Mạch Đa gãi gãi đầu khó hiểu .
“Ít nhất mười vạn!” Ông cụ Triệu trừng mắt Trương Mạch Đa một cái .
Trương Thiên âm thầm gật đầu, ít nhất mười vạn cũng chính là chỉ nhiều hơn con , sẽ ít.
“Vậy con đường của chúng chừng thể đường nhựa.” Trương Thiên nhịn bắt đầu mặc sức tưởng tượng.
Nếu quy hoạch trong tương lai thuộc về quốc lộ, đường nhựa vẫn là khả năng, hơn nữa tài chính sung túc, một bước là thể xong.
Địa phương khác đều là sửa đường sỏi đá , đó từng chút biến thành đường nhựa, đường bên nhà chừng thật sự thể như cô hy vọng, trực tiếp từ đường đất sửa thành đường nhựa.