Vào trong nhà, xuống phòng khách, Tiểu Uông đưa một ấm nước đến và rót thêm cho hai .
“Xin hỏi nên xưng hô với cô như thế nào.”
Tiểu Uông cong miệng hỏi.
Trương Thiên mỉm :
“Gọi là Tiểu Triệu .”
“Vậy gọi cô là đồng chí Tiểu Triệu nhé.”
Tiểu Uông nâng chung lên uống một ngụm:
“Không cô Tiểu Triệu đây tới gặp việc gì?”
Trương Thiên cũng vòng vo mà thẳng vấn đề:
DTV
“ đưa một lô hàng, nhưng tìm kênh phân phối phù hợp, quen , bên việc công bằng và uy tín, nên đến việc giao dịch với .”
Ánh mắt Tiểu Uông sáng lên, đặt chén tay xuống, cơ thể khom:
“Không cô đưa bao nhiêu, những hàng hóa nào?”
“Loại hàng quá nhiều, mang một hàng mẫu đến đây, hãy xem .”
Trương Thiên mở túi hành lý mà mang đến , để Tiểu Uông kiểm tra.
Lúc cô nhập ba triệu hàng, tất cả đều là hàng mới nhất, đa dạng về loại hình, những thứ mà siêu thị lớn , bên trong đều đủ.
Chẳng qua, do ngại bao bì bên ngoài, nhiều mặt hàng chỉ thể mở và đổi một bao bì khác để bán, giá cả chắc chắn sẽ còn cao như ban đầu.
Ví dụ như bánh quy, sản phẩm từ Thái Lan, Nhật Bản, Mỹ, Đan Mạch, Úc và cả hàng nội địa, giá cả d.a.o động từ mấy đồng đến mấy trăm đồng, nhưng nhiều mặt hàng giá cao hơn giá trị thực, do giá trị phụ đến từ thương hiệu.
Khi những chiếc bánh quy mở , chừng bánh quy do nước ngoài sản xuất còn đắt bằng sản phẩm trong nước.
“Những hàng hóa của cô đa dạng! Chocolate, hạt dưa, hạt điều, đồ biển, bánh mì, salad, dưa muối, thịt khô, mì sợi, còn một thứ nhận , nó là cái gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-530.html.]
Ánh mắt Tiểu Uông tràn đầy nghi ngờ, cả đều ngạc nhiên.
Trương Thiên , lấy một chai kem dưỡng da mở , thoa một chút lên mu bàn tay của Tiểu Uông.
“Đây là kem dưỡng da, chỉ da mềm mịn hơn khi thoa, mà còn thể trắng da, đem về cho vợ thử xem.”
Tiểu Uông thoa rộng kem dưỡng da mu bàn tay, đưa gần đến chóp mũi ngửi thử:
“Mùi của nó thơm.”
Anh cầm cái chai lên xem, lông mày nhướng lên:
“Ồ! Đây là một thương hiệu nước ngoài!”
Thương hiệu nước ngoài bao! Có thể bán đắt hơn!
Chỉ điều, hiện tại mới xây dựng mối quan hệ hơn một chút với bên ngoài, thể lấy hàng hóa , cô lấy nó từ con đường nào? Chẳng lẽ, là gián điệp?
Con ngươi của Tiểu Uông đột nhiên trở nên âm trầm và u ám.
“ tội phạm buôn lậu!”
Trương Thiên nhận ánh mắt thiện ý của đối phương, vội vàng giải thích :
“ cũng chỉ là thứ hai, một bạn, lúc chạy đến Hồng Kông tị nạn, giờ đây chính sách của quốc gia mở rộng hơn, trở về nhà thăm, thuận tiện mang theo một hàng bên đó đến đây.
Từ phía nam đến phía bắc, qua nhiều đường, mua một ít ở đông mua một ít ở tây, tích lũy nhiều thứ, lo sợ hỏng, nên nghĩ đến việc bán đổi một ít tiền, chỉ là giúp đỡ mà thôi.”
Mặc dù Trương Thiên giải thích rõ ràng, đối phương tin, nhưng vẫn tin tưởng, trong lòng vẫn còn một chút đề phòng.
“Như , hết cô mang một ít hàng đến đây, sẽ thử bán xem tình hình, nếu nhiều mua, sẽ lấy thêm hàng từ chỗ cô, cô nghĩ thử xem thế nào.”
Tiểu Uông suy nghĩ một lúc, với Trương Thiên.
“Được thôi.”
Trương Thiên đồng ý ngay lập tức, dù cô cũng con đường khác để bán hàng, lỡ như gì đó đúng, cô thể trốn gian.
Quyết định thời gian xong, Trương Thiên rời , chạy suốt một buổi chiều, thuê một căn nhà nhỏ bí mật và tàn tạ, dùng để lưu trữ hàng hóa sắp giao dịch.