Cô vén tấm vải giỏ lên, để lộ hai bình rượu trắng phía , nở nụ chân thành:
“Chỗ của vẫn còn hai bình, ông xem thử xem bình nào phù hợp để món , chị dâu của vẫn đang chờ để ăn đó.”
Đầu bếp Chu hề để tâm tới câu hỏi của Trương Thiên, đôi mắt của ông dính chặt hai bình rượu ở trong giỏ.
Vừa đầu bếp Chu đang nghỉ ngơi ở bếp, chợt thấy Lý Lệ mang theo một bình rượu trắng gói , ông còn tưởng rằng là nhờ ông đồ ăn ngon, nghĩ tới là tự mang theo nguyên liệu đến để gọi món.
Đây vẫn là đầu tiên đầu bếp Chu thấy mang theo rượu tới mà nhờ hỗ trợ, cũng tò mò rượu mùi vị gì, thế nên trực tiếp mở .
Bình rượu mở , một mùi thơm mê trộn lẫn giữa mùi hoa và hương gỗ điên cuồng chui xoang mũi, khiến cho cơn thèm rượu của đầu bếp Chu tăng lên.
Màu sắc cũng , trong suốt, hề lẫn một tia tạp chất nào, là rượu ngon.
Ông nhịn uống một ngụm, đó thể nào bỏ xuống .
Rượu miệng ngọt lành, hương vị nồng đậm dịu nhẹ, uống xong ợ cũng cảm thấy buồn nôn, chỉ thể miêu tả duy nhất bằng một từ —— sảng khoái!
Sau đó ông nhịn chạy tìm thực khách, hỏi xem rượu bán , nghĩ tới chỉ là một cô gái nhỏ, mấu chốt nhất là cô còn những bình rượu ngon khác!
Đã nhiều rượu như thế, hẳn là ngại bán cho một bình đúng ?
Đầu bếp Chu xung quanh, khi xác định ngoài, mới lập tức nhỏ giọng hỏi Trương Thiên:
“Đồng chí nhỏ, rượu của cô bán ?”
Trong lòng Trương Thiên khẽ nhúc nhích, cá cắn câu .
“Không bán!”
Cô trả lời vô cùng dứt khoát.
Chị Lý ở một bên cũng nóng nảy, Tiểu Thiên mang rượu tới chính là vì nhờ đầu bếp Chu hỗ trợ, đột nhiên cho chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-62.html.]
Đầu bếp Chu cũng nóng nảy:
“Đồng chí nhỏ, cô xem nếu thì như , bình rượu dùng để nấu thì cũng thể nào nấu hết , là cô bán rượu còn cho . Cô món móng heo hầm rượu trắng thì mời cô luôn, cô thấy như ?”
Trương Thiên vẫn lắc đầu từ chối.
“Bình rượu trắng mở chút nữa nếu còn dư thì ông cứ lấy hết , dù cũng tiện mang về.”
“Về phần hai bình rượu còn , cầm để nhờ đầu bếp hỗ trợ tiệc rượu, thể bán cho ông .”
DTV
Đầu bếp Chu sửng sốt một chút:
“Nấu tiệc hả?”
Trong lòng ông nghĩ thầm, hiện tại nhờ nấu tiệc mà quà cáp cũng quý giá đến ?
Rượu cũng hề rẻ, giá một bình tương đương với phí sinh hoạt nửa tháng của nhà ông .
Trương Thiên gật đầu:
“ tìm một vị đầu bếp tay nghề để tiệc rượu, Cả của chuẩn kết hôn, bàn tiệc cũng nấu hoành tráng một chút. Thế nên để đầu bếp nấu tiệc thể tận tâm tận lực, nhà định dùng hai bình rượu tiền đặt cọc đưa cho họ.”
“Cho nên thể bán cho ông, nếu thì sẽ quà để biếu đầu bếp nấu tiệc.”
Đôi mày đang nhăn của đầu bếp Chu chậm rãi giãn , ông chỉ bản , hỏi:
“Cô thấy thế nào, chính là đầu bếp cao cấp, cũng nấu tiệc rượu, nếu giao việc cho , chắc chắn sẽ thật thỏa đáng!”
Đầu bếp Chu nhướng mày, ưỡn n.g.ự.c cùng với cái bụng nhô lên như là con gà chọi mới chiến thắng đối thủ.
Trương Thiên cố ý lộ vẻ mặt ngạc nhiên, há miệng, với vẻ thể tin :
“Ông chính là đầu bếp của tiệm cơm Quốc Doanh, thể đến nông thôn của chúng nấu tiệc rượu chứ?”
Cá cắn câu !