Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 172 - 173
Cập nhật lúc: 2025-04-12 07:37:28
Lượt xem: 129
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 172
Cô suy nghĩ một chút, đổi cách diễn đạt: “ nhạy bén trong việc kiểm soát lòng như , đôi khi thường nghĩ, nếu chúng ở cùng một thế giới thì mấy, như thể học nhiều điều từ .”
Cô một nửa thì trò chơi đột nhiên kẹt.
Trầm Chanh ngẩn .
Bên phía Lệ Vi Lan thấy tiếng điện “ZZZ” giữa chừng, một đoạn giữa còn nữa, chỉ thấy phần “ nhạy bén trong việc kiểm soát lòng như ” và “học từ .”
Anh đoán cô gì.
tâm trạng của Lệ Vi Lan tệ như mấy .
Nghĩ đến những lời , thậm chí còn mỉm .
**
Sau khi mở cây công nghệ, nhiệm vụ tiếp theo của căn cứ sẽ nhiều.
Có tổng cộng ba nhánh tùy chọn của cây công nghệ: nhánh vũ lực, nhánh sinh hoạt và nhánh y tế.
Còn Trầm Chanh thể chọn đầu điểm trò chơi một nhánh nào đó, và một thời gian nhất định, Phó Ngôn Châu thể đột phá trong lĩnh vực .
Vũ khí cuối cùng của nhánh vũ lực là tên lửa “Diệt thế”, nhánh sinh hoạt là “Dọn dẹp đất hoang ô nhiễm”, nhánh y tế là “Huyết thanh thây ma”, thực tế thì nhánh nào cũng khiến thèm thuồng.
Trầm Chanh chỉ thấy cả ba nhánh đều cực kỳ hữu ích, nhưng xét đến tình hình hiện tại của căn cứ Noah, Trầm Chanh nghiến răng tiên chọn “nhánh sinh hoạt.”
Không gì khác, hiện tại ngoài căn cứ thì Noah chẳng khác gì một cái vỏ rỗng, xưa đều tích trữ lương thực, điều quan trọng hiện tại của Noah là mở sản xuất , đó mới mở vũ lực.
Sau khi Trầm Chanh chọn “nghiên cứu chính nhánh sinh hoạt”, Phó Ngôn Châu đang việc trong phòng thí nghiệm nhanh chóng nhận thông báo từ phòng điều khiển chính của căn cứ.
Phó Ngôn Châu nhận lệnh “nghiên cứu chính nhánh sinh hoạt”, thật là chút kinh ngạc.
Trên vùng đất hoang thứ gì quan trọng hơn vũ khí, ngoài việc dị năng tiến giai, đây cũng là cách duy nhất thể đảm bảo tỷ lệ sống sót của nhân viên căn cứ.
Căn cứ Noah ... mời để nghiên cứu nhánh sinh hoạt tiên
Phó Ngôn Châu là theo chủ nghĩa hòa bình. Hắn bài xích việc nghiên cứu vũ khí, nhưng khi nhận lệnh ưu tiên nghiên cứu phân loại sinh hoạt, trong lòng chút vui mừng.
Hắn chỉ lo một điều: những khác sẽ ý kiến gì chứ?
Những khác ý kiến.
Những khác khi thỉnh thoảng lướt qua , một hiện đang nghiên cứu theo hướng phân loại kỹ năng sinh hoạt chính, một loạt nội dung nghiên cứu cụ thể, rõ ràng là hiểu, nhưng vẫn tỏ tôn trọng .
Trên trò chơi của Trầm Chanh hiện lên thông báo nhiệm vụ mới:
[Hướng nghiên cứu hiện tại của Phó Ngôn Châu: Vải đất hoang (khuynh hướng sinh hoạt). Vui lòng cung cấp cho hạt lau sậy.]
Hạt lau sậy?
Trầm Chanh lật một vòng trong trung tâm thương mại, phát hiện rằng thể mua , hạt lau sậy ở trong mục “hạt giống” để rút thăm trúng thưởng gói quà nhỏ mười tệ, và tỷ lệ rút thăm trúng thưởng chỉ 2,5%.
Gần đây, Trầm Chanh vất vả bày sạp kiếm khá nhiều tiền, vì trong tay cô thực sự dư dả hơn một chút, nhưng mặc dù thu nhập khả dụng tăng lên một chút, nhưng tiền cũng từ trời rơi xuống, và từng xu từng hào đều vất vả kiếm , nếu nạp tiền một nhiều quá thì cô luôn cảm thấy đau lòng.
Chương 173
Trầm Chanh suy nghĩ một chút, thử mua một cái , đó đặt gian --- điều bất ngờ với cô là thao tác thực sự thành công?
Chiếc túi nhỏ màu vàng lơ lửng trong gian, im lặng chờ đến mở niêm phong, xem bên trong gì.
Trầm Chanh thấy thao tác thực sự khả thi, liền trực tiếp kéo Lệ Vi Lan gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-172-173.html.]
“???” Lệ Vi Lan thấy một đống túi trong gian của , ngẩn .
Những chiếc túi màu vàng đó bay lên khi đến gần, lơ lửng trong khí, nhảy lên nhảy xuống như những tiểu yêu tinh, khi khẽ chạm ngón tay , dường như còn thể cảm nhận sức sống bên trong.
Anh đây là gì.
Hôm nay là ngày gì đặc biệt ?
Anh cũng nghĩ hôm nay là ngày gì đặc biệt.
Trầm Chanh tủm tỉm : “Lệ Vi Lan, giúp em mở túi !”
“Đây là...” Lúc mới tìm giọng của .
“Là rương kho báu, em mở một hạt lau sậy.” Trầm Chanh ước nguyện: hiện tại cô chỉ mua một ít , nếu mở thì mua tiếp mười gói nữa: mười liên tiếp thường tỷ lệ rút thứ tương đối cao hơn một chút, cô hy vọng nếu mười gói đầu tiên thể mở lau sậy thì !
Hạt lau sậy?
Đây là mở để tặng cho Phó Ngôn Châu mà.
Lệ Vi Lan nhíu mày, với lấy chiếc túi đầu tiên, mở xem: [Hạt cà phê ô nhiễm]
Không lau sậy.
Trầm Chanh cũng nghĩ rằng thể mở một gói là thứ , với loại hạt tỷ lệ như thế , thực Trầm Chanh chuẩn tinh thần mở ít nhất hai mươi ba mươi gói.
Chiếc túi thứ hai là [Hạt lê chắc nảy mầm]
Chiếc túi thứ ba là [Hạt sen mốc]
...
Mở đến chiếc túi thứ chín, ngoài một [Hạt đào] trị giá 200 vàng, những chiếc khác đều là rác.
Hu hu hu hu, vận may của con trai cô giống cô thế !
Người tí hon trong lòng Trầm Chanh sắp đến nơi .
Nạp 100 đồng, tuy là nhiều lắm, nhưng chỉ rút một thứ hữu dụng, thấy lỗ thế nhỉ?
“Một đến mười”, Lệ Vi Lan đột nhiên cô trong hư , nhỏ giọng hỏi: “Em hạt giống đến mức nào?”
Trầm Chanh nghĩ ngợi gì, trực tiếp thật: “Tất nhiên là mười ! Nếu thì nghiên cứu sẽ kẹt ở đó mất! Hơn nữa nếu căn cứ lau sậy, chúng thể bắt đầu tự may quần áo, cần mặc mãi bộ đồ ngủ bẩn thỉu nữa...”
“......” Tai Lệ Vi Lan đỏ.
Bộ đồ ngủ bẩn thỉu.
Bộ đồ ngủ bẩn thỉu.
TBC
Đó cũng là ý của .
Câu lặp lặp trong tai mấy , chỉ thấy vành tai ngứa ngáy, đưa tay nắm lấy chiếc túi trong hư , lẽ là để che giấu cảm xúc hổ của nên mở nó một cách mạnh bạo.
Trong khí truyền đến giọng vui vẻ của cô: “A! Hạt giống lau sậy!”
Trầm Chanh màn hình vui vẻ một lúc, mừng vì nạp thêm 100 đồng nữa.
Cô đưa hạt giống lau sậy cho Phó Ngôn Châu, ba ngày chạy thanh tiến độ, “Trồng cây dệt cơ bản” và “Ngành dệt cơ bản” của căn cứ mở khóa.
Cũng lúc , điện thoại nhắc nhở một tin khác, dị năng của Hi Bắc tiến cấp xong, cô cũng trở thành dị năng giả hệ thực vật trung cấp, tỉnh .