Người già hiện còn sống tổng cộng ba con trai, cộng với cha của cô gái nhỏ mất sớm, trong trường hợp di chúc và vợ/chồng, giá trị một nghìn vạn, cô gái vốn thể nhận gần 250 vạn.
Giờ cô giá trị mục tiêu là 200 vạn, chẳng lẽ cô đến giá trị của một trong những căn nhà?
“Căn nhà ở khu vực thành phố ...” Trầm Chanh , hốc mắt đỏ, “là do cha mua. Vốn là nhà của .”
Cô những thứ khác, chỉ cần lấy căn nhà , cũng coi như thể an ủi cha suối vàng.
Đợi luật sư Vương hỏi rõ tình hình, mới , gia đình năm đó cũng chỉ là một đống nợ nần.
Sau khi cha Trầm Chanh mất, ông bà nội cô vẫn còn sống, theo lý mà thì chia đều bất động sản thành hai phần, một nửa của cha Trầm Chanh chia cho ông bà nội cô và cô. Nói cách khác, Trầm Chanh đáng lẽ sở hữu phần lớn căn nhà đó.
TBC
sự việc đơn giản như .
Khi cha Trầm Chanh mất, cô chỉ là một đứa trẻ tám tuổi, lúc đó ông bà nội cô đưa một tờ giấy vay nợ, chứng minh tiền trả là của họ, còn bố Trầm Chanh vay tiền của họ để mua nhà.
Trầm Chanh chắc chắn tiền đó của ông bà nội, mà là của ông bà ngoại, nhưng ông bà ngoại cô mất sớm, đưa bằng chứng nữa.
Ròng rã nhiều năm, căn nhà đó ông bà nội thiên vị cho gia đình bác thứ hai ở, còn Trầm Chanh là chủ nhà ban đầu, ngược ở nhờ, xem sắc mặt khác.
trời mắt, giờ ông nội cô mất, bà nội mất từ mấy năm , Trầm Chanh là thừa kế thế, thừa kế một phần tư bộ gia sản của họ, nếu giảm giá một chút, căn nhà ... Thực sự trả cho chủ sở hữu ban đầu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-295.html.]
Luật sư Vương tính toán sơ qua, vụ kiện đáng để đánh!
Bằng chứng của vụ việc năm đó mất từ lâu, nhưng luật thừa kế hiện tại vẫn còn hiệu lực, giá trị mục tiêu hai trăm vạn , , vẫn thể lấy !
“ nhận vụ .” Luật sư Vương đưa tay về phía cô , thẳng thắn , “Hợp tác vui vẻ.”
Trầm Chanh khuyết điểm tính cách của .
Có lẽ là do bóng ma thời thơ ấu, đây cô đối mặt với bác cả thể run chân run lưỡi rõ yêu cầu của , đồng thời tuyên bố rõ ràng sự từ chối của trong chuyện , đối với cô mà là một tiến bộ lớn .
Cô quyết định trong lòng, nhưng sợ liên tục đối mặt với bộ mặt hung dữ của bác cả, nên thà chuyển giao vụ án cho luật sư theo hình thức hợp đồng phí đại diện rủi ro, cũng mặt.
Luật sư Vương khi xác định độ khó của vụ án, ký với cô hợp đồng ủy thác bộ rủi ro 15%.
Trầm Chanh , trong loại hợp đồng ủy thác thể lên tới 30% , luật sư Vương chỉ lấy 15% thì thực sự nương tay .
Cô nộp vụ án và bằng chứng của cho luật sư Vương, yên tâm chờ đợi kết quả.
Tối hôm đó, cửa phòng nhà nghỉ đột nhiên “ầm ầm ầm” gõ từ bên ngoài.
Trầm Chanh tiếng động cho tỉnh giấc, từ mắt mèo trộm ngoài, thấy khuôn mặt u ám của bác cả.