Người môi giới sớm là mua để cho già trong nhà ở, lúc còn gặp đại gia trả giá, liền hiệu cho hai cha con như c.ắ.t c.ổ gà, bọn họ vội vàng tiến lên : “Anh cứ yên tâm, sẽ bất kỳ phiền phức nào, thủ tục lúc nào?”
Lệ Vi Lan lấy một chiếc thẻ đen American Express từ trong túi áo vest .
Mắt môi giới trợn tròn.
Lệ Vi Lan , nhét thẻ túi --- từ ánh mắt của bọn họ, xác nhận, xem chiếc thẻ ở thế giới cũng là biểu tượng của sự giàu .
Anh hờ hững: “Bà nội chỉ tìm một nơi non xanh nước biếc để hưởng cuộc sống nghỉ hưu, chúng là con cháu đương nhiên là càng nhanh càng .”
“Được, , .” Trước khi đến, môi giới với về giá nhà --- báo là 800 triệu, cao hơn giá thị trường 200 triệu, vốn chuẩn sẵn gian trả giá và mặc cả, ai ngờ vị thậm chí trả giá, thậm chí còn trả giá phí môi giới với .
Người môi giới chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng thúc đẩy giao dịch mua bán lớn , đợi tiễn khỏi cửa, vội vàng với bác cả nhà họ Trầm: “ báo cho các ông là 800 triệu, nếu qua , sẽ còn cơ hội nữa. Nặng nhẹ thế nào, ông tự nghĩ !”
“... kéo dài thêm một chút thời gian...” Bác cả của Trầm Chanh vốn định dùng chiêu kéo dài thời gian, chỉ nghĩ kéo dài thêm một thời gian thủ tục, dù cô cũng ở nơi khác là , thể dây dưa với bọn họ lâu dài.
Đến lúc đó, kéo dài một thời gian ép cô về một , kéo dài thêm thời gian ép cô chạy một chuyến, tin cô chịu !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-304.html.]
Huống hồ, dù thì ngôi nhà cũng là bọn họ ở, cho dù sang tên, bọn họ cũng thiệt!
Ngôi nhà mà con nhỏ tiện nhân đến là nhà của hai bọn họ ở, nếu chia, còn thương lượng với hai bọn họ, điều phiền phức.
Bác cả do dự, một mặt là nỡ với mức giá cao , mặt khác bỏ tiền cho hai bọn họ, môi giới thấy ông dường như còn ý tưởng khác, ông đại khái là đang tính toán ý định bỏ một xu?
Hắn thở dài : “Ông cũng đừng tham lam quá, chuyện của cháu gái ông, , một cô gái nhỏ một cũng đáng thương, các ông ăn thịt, cũng cho húp một ngụm canh.”
TBC
Bác cả Trầm nổi giận đùng đùng: “Sao cho nó húp canh? Bố nó mất sớm, nếu chúng cho nó miếng cơm ăn, nó c.h.ế.t đói ngoài đường !”
“... Cô tìm luật sư Vương cũng dạng , đối phương đang thu thập chứng cứ về các năm đó... Người quan hệ trong tòa án, một chuyện, bỏ qua thì bỏ qua.” Người môi giới nghiêm túc khuyên ông .
Bác cả Trầm cũng nhận điện thoại từ phía luật sư Vương.
Trong chuyện , ông hai điều ngờ, một là ngờ con nhỏ tiện nhân quyết tuyệt như , hai là ngờ luật sư cô tìm là một kẻ tàn nhẫn như .
Vài chuyện cộng , ông chút mất bình tĩnh.