Răng Thẩm Kiệt nghiến chặt kèn kẹt.
Đội Phong Vân lúc đầu mười sáu dị năng giả, mười sáu dị năng giả là những trung thành nhất với Thẩm Kiệt, là đồng nghiệp cũ của tận thế hoặc là bạn học, bạn bè cũ, thể coi là những cốt cán của .
Hơn một năm nay, tổn thất quá nửa, thể tiếp tục bổ sung mới đội, nhưng dù năng lực của những mới tệ, nhưng rốt cuộc là quen tận thế, Thẩm Kiệt dần dần bắt đầu cảm thấy quyền kiểm soát đối với đội còn như nữa.
Mỗi thực hiện nhiệm vụ của viện khoa học đúng là thể nhận vật tư bổ sung mà bọn họ cần, nhưng nhiệm vụ ngày càng khắc nghiệt, tổn thất cũng ngày càng nhiều, cho đến , tận mắt chứng kiến con quái vật thây ma khó đối phó đến mức nào, trong lòng Thẩm Kiệt thậm chí còn nảy sinh một tia nghi ngờ: ‘Bắt sống’ của viện khoa học, rốt cuộc thực sự là một yêu cầu, là một sự ràng buộc đối với bọn họ?
**
Thẩm Kiệt đưa Lệ Vi Lan về căn cứ.
Dị năng giả hệ hỏa trong đội ở dọn dẹp chiến trường, theo yêu cầu của Thẩm Kiệt, đốt cháy bộ tế bào và tàn tích, để sót một chút nào.
Bên Thẩm Kiệt đang với trong đội rằng ‘mồi nhử đây là lính đặc chủng, thủ bất phàm, cứu một mạng, trong đội đối xử với khách sáo tôn trọng một chút’, bên Trầm Chanh chứng kiến bộ sự việc nhịn hỏi Lệ Vi Lan: “Viện khoa học rốt cuộc gì ?”
“E là thử nghiệm một chút ‘năng lực’ của loại thây ma .” Lệ Vi Lan liếc Thẩm Kiệt đang ở phía .
Lúc đội mũ lưỡi trai, mặc áo hoodie thể thao rộng thùng thình, che vẻ ngoài xuất chúng.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-456.html.]
Kể từ khi Thẩm Kiệt đưa về, dặn dò là ‘ân nhân cứu mạng đội trưởng’, đãi ngộ của cũng nâng cao. Không cần ở trong lồng phía xe nữa.
Để tránh quá lộ liễu, lúc Thẩm Kiệt cũng đối xử với những ‘mồi nhử’ khác như , tất cả cùng trong xe, chỉ là lúc những khác kính sợ khó hiểu, đại khái là hiểu nổi một bình thường như thể cứu một dị năng giả như đội trưởng Thẩm.
Trầm Chanh hiểu ngay ý của Lệ Vi Lan, cô suy nghĩ một chút về bốn chữ ‘thử nghiệm năng lực’ .
Thử nghiệm năng lực gì?
Chẳng lẽ là thử nghiệm năng lực chiến đấu khi đối đầu với ‘dị năng giả’? Hay là năng lực chỉ huy những con thây ma khác?
“Cái ... cái cũng quá...” Trầm Chanh thực sự nhịn , dùng bốn chữ, “tàn nhẫn điên cuồng.”
“Trong lòng Thẩm Kiệt sợ là cũng hiểu rõ.” Lệ Vi Lan lạnh một tiếng, “Nếu , sẽ đồng ý nhanh chóng như . Huống hồ, còn đường lui nào khác.”
Thẩm Kiệt đúng là còn đường lui nào khác.
Hắn đích đến viện khoa học ‘nộp nhiệm vụ’, nhưng khi kết quả nhiệm vụ , ghi chép lập tức biến sắc.
“Anh cái gì?”
Thẩm Kiệt sắc mặt của , trong lòng càng ngày càng bất an, trong đại sảnh nhận nhiệm vụ, nơi đến , một tiếng ‘ cái gì’ sắc nhọn thu hút sự chú ý của những khác, vây xem ngày càng đông, dường như đều chỉ thì thầm to nhỏ