Thấy      một lời, vị boss  trai đến đau lòng  bỗng cúi lưng xuống.
 
Nhìn dáng vẻ, chắc là định đưa tay  dắt .
 
    chằm chằm  ống tay áo  — nơi vẫn còn dính từng mảng thịt vụn  khô. Nghĩ đến việc đó  thể là phần  thể của một  chơi giống ,  lập tức bắt đầu nôn khan.
 
Nước mắt sinh lý dâng lên,  cũng  ngăn  .
 
 hoảng loạn giơ tay  ngăn  : “Anh…   xa  một chút!”
 
Làn đạn lập tức câm nín, nghẹt thở trong vài giây: [Cô ... dám  thẳng  mặt đại boss luôn trời.]
 
[Người chơi   mà dám  phản ứng sinh lý  mặt boss là  đ.ấ.m thành nhân bánh  đó.]
 
[ từng thấy một lời cảnh cáo từ  chơi  loại , boss  cực kỳ tự luyến. Hắn thích  tôn thờ như thần linh. Chỉ cần ai lộ  chút khinh thường,  sẽ nổi điên ngay lập tức.]
 
[Khoan … ánh mắt uất ức của boss là   trời?!]
 
[Hắn trông như sắp… vỡ vụn đến nơi luôn .]
 
Chờ đến khi  dày  dịu  một chút,  ngẩng đầu định mở miệng “đàm phán hòa bình” với boss.
 
Kết quả...  mặt ,   còn bóng dáng   nữa.
 
Đám dị nhân xung quanh – những kẻ mặt mũi méo xẹo như  xé  nãy giờ – cũng biến mất tăm.
 
Làn đạn   thì cuồng loạn spam: [Vừa     đen màn  ?!]
 
[Boss  ? Đám lây nhiễm đó  cả ? Sao chỉ còn mỗi em gái  sống sót?]
 
[Cô  chắc chắn rút  đạo cụ hoàng kim siêu cấp !]
 
Lúc , một giọng máy móc lạnh tanh vang lên giữa hành lang trống trải: [Chúc mừng  chơi vượt cửa thành công, tránh thoát thảm sát từ   lây nhiễm, tiếp tục sống sót.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-kinh-di-ta-bi-boss-luyen-ai-nao-quan-lay/chuong-3.html.]
 
[Số  còn sống  vòng : 10]
 
[Đang chuẩn  bước  màn kế tiếp: “Khám gấp nơi cực kỳ bi thảm”.]
 
[Chúc các  chơi  một hành trình vui vẻ.]
Trước mắt  lóe lên một luồng sáng trắng, cảnh tượng lập tức  đổi.
Tòa nhà cấp cứu rộng rãi ngày thường giờ đây  trở nên đổ nát và tạm bợ. Trên hành lang cũ kỹ là hàng loạt giường bệnh rải đầy những    im, mắt nhắm chặt, sắc mặt tái xanh bệnh tật. Nền nhà vương vãi những tấm biển chỉ dẫn màu xanh lá  vỡ vụn, nơi nơi tràn ngập  thở tử vong.
  kịp  hồn, trái tim  đập loạn xạ  ngừng  khung cảnh kinh hoàng .
Lúc ,  gặp  cô gái tóc xoăn từng mặc đồ bệnh nhân –   ném   ngoài  thương tiếc.
Đối diện ánh mắt đầy phẫn nộ của , cô  chỉ bình thản nhướng mày,    thấy  gì sai khi đẩy   chỗ chết.
Thậm chí cô  còn chủ động bước tới, vươn tay   mặt .
“Không tệ,  thể thoát khỏi tay boss là  tiềm năng đấy.”
“ tên là Hứa Hiểu Lị.”
“Top 10  chơi bảng xếp hạng game kinh dị.”
“Còn đây là  trai  – Hứa Châu Lâm, top 30.”
Nói xong cô  nở nụ  đầy ác ý.
 do dự một chút, cuối cùng vẫn  đưa tay  bắt.
Quả nhiên, làn đạn lập tức rì rầm: [Em gái phản ứng đúng  đó, Hứa Hiểu Lị  mới kích hoạt kỹ năng “đổi trắng  đen”. Nếu bắt tay, đạo cụ vàng kim   thể sẽ  cô  cướp mất.]
[ là quá thủ đoạn. Bán   một   đủ, còn định cạo thêm đợt lông dê thứ hai.]
[Thôi mấy má ơi, đây là game kinh dị. Sống sót mới là vương đạo. Giẫm xác  khác mà tiến lên là đúng , đừng giả bộ đạo đức. Các  vô game mà thử    coi?!]
  vẫn  hiểu rốt cuộc cái đạo cụ vàng kim đó là gì. Hệ thống cũng  từng nhắc đến.
Dù ,  còn  kịp suy nghĩ sâu…
“Kẽo kẹt... kẽo kẹt...”
Âm thanh kỳ lạ từ tứ phía đồng loạt vang lên.
Những “bệnh nhân” đang   giường khi nãy – với khuôn mặt đầy tử khí –  lượt mở mắt   bật dậy.  mắt họ   còn con ngươi, chỉ còn  hốc mắt trắng dã, lạnh lẽo  chằm chằm  chúng .
Cảm giác kinh hoàng y như đang đối mặt với ác quỷ địa ngục.
Một vài  chơi  kịp phản ứng   những “bệnh nhân” đó dùng móng tay sắc như d.a.o đ.â.m thẳng  mắt.
Con ngươi  móc …  nhét  hốc mắt của những kẻ bệnh hoạn .
Khóe miệng chúng cong lên một nụ  kỳ quái đến rợn .
Tiếng hét thảm vang lên liên tục, m.á.u và óc văng tung tóe khắp nền gạch. Tiếng “kẽo kẹt” nuốt thịt  trong bóng tối vang lên thê lương chói tai đến gai .
Một  chơi  nhịn  gào to: “Đệt! Không cho nghỉ tí nào ?!”
Còn  thì... chân  bắt đầu mềm nhũn.