Hứa Hiểu Lị dẫn   qua một hầm ngầm.
 
Hành lang dài  bằng pha lê, tỏa  mùi hôi tanh mục rữa, xác c.h.ế.t  la liệt khắp nơi. Cuối hành lang  một toà nhà lớn thuộc khoa Nhi khác.
 
Hai toà nhà lớn  nối thông với .
 
Hứa Hiểu Lị và vài  chơi còn sống  hẹn gặp  tại đó.
 
Cô   rằng lũ trẻ  lây nhiễm tuy  mạnh bằng  lớn về mặt sát thương, nhưng  lượng  quá đông, vì  chỉ  thể cố gắng  để chúng tụ tập thành đàn.
 
Khi  thấy bốn  chơi còn sống,  mới nhận  tình hình của  và  em nhà họ Hứa   xem là  .
 
 cũng cuối cùng hiểu  ý nghĩa câu “ c.h.ế.t thì cũng tàn phế” mà Hứa Hiểu Lị từng .
 
Trong  đó  một  chơi, cánh tay  của    đứt gần như  bộ từ  xuống . Dù vết thương  còn chảy máu, nhưng chỉ cần  thôi cũng thấy rợn .
 
Đáng sợ nhất là vẻ mặt của  đó như thể  quen với cảnh tượng  từ lâu. Ngoài sắc mặt tái nhợt khác thường,    hề để lộ cảm xúc gì.
 
Dù  hội họp,   vẫn giữ  cách với . Thế giới kinh dị , điều đáng sợ nhất vẫn là lòng .
 
Ngoài bản  ,  thể   tin tưởng bất kỳ ai.
 
Âm thanh máy móc quen thuộc  chậm rãi vang lên: [Chúc mừng các  chơi  vượt qua ải thứ hai.]
 
[Chúng   chuẩn  một bữa tiệc tối phong phú dành riêng cho những  chơi dũng cảm. Xin mời quý vị đến  phòng phẫu thuật khoa Nhi Ngoại đúng 30 phút  để tham dự.]
 
[Mong chờ sự hiện diện của các bạn.]
 
Nửa đêm nửa hôm còn tổ chức tiệc trong... phòng phẫu thuật, nhà ai    chuyện “ lành” như  chứ?
 
Chủ đề bệnh viện thì đương nhiên  thể thiếu nhà ma và phòng phẫu thuật .  hạ giọng, cố kìm nén sự phấn khích đang rạo rực trong lòng, nghiêng  hỏi Hứa Hiểu Lị: “Không thể nào chỉ đơn giản là ăn cơm   ha?”
 
Hứa Hiểu Lị “À” một tiếng,  nhướng mày: “Mỗi phó bản đều sẽ chuẩn  chút điểm tâm ngọt ngào. Không thú vị lắm . Hơn nửa khả năng là bắt  chơi tàn sát lẫn .”
 
 
Miệng thì chê “ thú vị”, mà trong mắt  sáng lên thứ ánh sáng u ám rợn . Ánh mắt đó khiến  nổi cả da gà. Lý trí bảo  nên tránh xa  em nhà họ Hứa một chút.
 
 mà, ngoài việc  theo họ, một kẻ  tiền,  kỹ năng, chẳng  gì trong tay như  thì trong cái trò chơi kinh dị  thật sự chẳng  sống sót kiểu gì.
 
Không thể thật sự mong  việc...  đại boss yêu  thiệt chứ?
 
Mà nghĩ thì thấy, cũng là một cách  đấy chứ. Nếu đại boss mạnh nhất của phó bản   thu phục,  đám quái vật nhỏ phía  chắc cũng  cúi đầu xưng thần với  nhỉ?
 
Tưởng tượng thì ngọt ngào, hiện thực  phũ phàng.
 
 đành ngoan ngoãn  theo  em nhà họ Hứa, thông qua thang máy ở tầng hầm để lên tầng ba, tiến về phía phòng tiểu phẫu khoa Nhi.
 
Cửa thang máy  mở , liền  vô  đứa trẻ đầu to, lưỡi dài lè ,  chờ chúng  sẵn ở cửa.
 
Mỗi đứa đều trợn mắt, méo miệng, thậm chí  cái đầu còn  vặn ngược .
 
 bọn chúng chỉ  đó ,  đứa nào dám tiến  gần.
 
“Lũ tiểu quỷ  vẫn còn thông minh,   đánh  .” Hứa Hiểu Lị .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-kinh-di-ta-bi-boss-luyen-ai-nao-quan-lay/chuong-8.html.]
Càng đến gần phòng phẫu thuật,  khí càng lạnh buốt.   thể cảm nhận rõ nhiệt độ    rút sạch từng chút một.
 
Hứa Châu Lâm cởi áo khoác khoác lên vai Hứa Hiểu Lị.
 
 cúi đầu  cánh tay trần của , đành lặng lẽ rụt vai, khoanh tay lên cổ để giữ ấm.
 
Bảy  chơi  phân chia  quanh hai phòng giải phẫu, vây quanh bàn mổ thành một vòng tròn.
 
  một “bác sĩ” mặc đồ phẫu thuật đưa đến chỗ  cạnh mép ngoài cùng. Trên ghế  lót đệm nhung mềm mại, loại cao cấp giống như ghế dành riêng cho khách VIP .
 
“Bác sĩ” còn đưa cho  một chiếc áo blouse trắng,  đó phảng phất một mùi hương nhẹ nhàng.
 
Làn đạn cùng  đều tràn ngập dấu chấm hỏi: [Cái chỗ  đó  ý nghĩa đặc biệt gì  ?]
 
[Có  chủ bá  gán cho  phận khác ?]
 
[Đừng  là định để cô   “sát nhân” nha?]
 
Ngay lúc , âm thanh máy móc  vang lên: [Chúc quý vị dùng bữa ngon miệng.]
 
Tứ chi các loại... ngón tay, cánh tay, mắt cá chân... từ  bàn mổ bất ngờ trồi lên, theo tốc độ cực nhanh lao thẳng về phía  chơi.
 
Từ phòng giải phẫu bên cạnh truyền đến tiếng hét thảm nối tiếp   dứt.
 
Một ngón tay bò lên móc  ngón út của Hứa Hiểu Lị.
 
Hứa Hiểu Lị  hề do dự, lập tức giơ tay c.h.é.m xuống, chặt đứt nửa ngón út.
 
Máu theo phần xương trắng hếu nhỏ xuống từng giọt, đỏ tươi như đóa hồng  nở rộ.
 
Môi cô  trong nháy mắt trở nên tái nhợt.
 
Ngay  đó,  thấy ngón út của cô … mọc .
 
Cô  bình tĩnh giải thích: “Những phần tay chân  đều mang virus, nếu  quấn  sẽ lập tức mất lý trí.”
 
Nói   chút do dự, cô  vung d.a.o cắt đứt động mạch chủ của  chơi đang điên cuồng lao tới.
 
Không khí lập tức nồng nặc mùi m.á.u tươi  b.ắ.n tung tóe.
 
Hứa Hiểu Lị kéo Hứa Châu Lâm  phía  lưng ,  thấy những phần chi cụt  chỉ đang xoay vòng vòng quanh , nhảy nhót như đang múa, cô  như chợt nghĩ  điều gì đó.
 
 Cô  ngoắc tay gọi : “Này, Miên gì đó, giao cho mày một nhiệm vụ.”
 
 bước  gần, cô  lập tức kéo   chắn phía  hai  em bọn họ,  thấy đám chi cụt quả nhiên  tiến  gần nữa, cô  hài lòng  tươi: “Đại Boss ban ngày ngủ say lắm,  sáng mai mới tỉnh.”
 
“Sáng sớm mai, tao với Châu Lâm sẽ hộ tống mày lên phòng nghỉ ở tầng 5, nơi đó chính là ổ của đại boss.”
 
“Chìa khoá của phòng thí nghiệm     .”
 
“Mày trộm chìa khoá xong thì g.i.ế.c luôn đại boss.”
 
Làn đạn và    im lặng.