Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:10:48
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mộ đưa cho mỗi một chiếc chậu nhựa màu đỏ, lấy máy tính xách tay từ phòng sách , mở chương trình hài kịch giải trí tải xuống, kéo mấy chiếc ghế đẩu nhỏ cho ba .

Ba , đang gì, thì Mai Ngạn Quân kéo một bao tải ngô khô còn vỏ từ gian , bảo xuống bắt đầu bóc ngô.

“Anh Quân, lấy nhiều ngô thế ?” Lam Vũ trợn tròn mắt Mai Ngạn Quân với vẻ mặt thể tin .

Mai Ngạn Quân thản nhiên : “Lúc mua quê.”

“Phải bóc hết , dụng cụ gì ?” Lý Gia Minh nhớ lúc nhỏ ở quê với ông bà, lúc nào cũng bắp ngô bóc xuể, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy đau tay .

“Quên mua , bóc tay cũng nhanh mà.” Anh bước đến mẫu.

Diêu Nghiêu từng bóc ngô, theo cách của Mai Ngạn Quân, hai tay mỗi tay cầm một bắp ngô bóc nhanh chóng. “Ơ, cũng dễ bóc ghê!”

Ba nữa, yên lặng bóc ngô xem chương trình hài kịch giải trí, thỉnh thoảng chương trình chọc ha hả.

“Hắt xì!” Lý Gia Minh liên tục hắt ba cái. “Sao em thấy lạnh nhỉ, , em về nhà mặc thêm áo khoác.”

“Lấy một cái cho nữa.” Lam Vũ và Diêu Nghiêu cũng cảm thấy hôm nay lạnh.

Đinh Mộ đang dọn dẹp vườn rau nhỏ ban công, thấy trời mưa to bên ngoài, cô bước phòng khách thấy nhiệt độ hiển thị tường là 19 độ, bây giờ mới đầu tháng 9 mà thời tiết lạnh như .

Thấy Lý Gia Minh trở chỉ mặc thêm một chiếc áo sơ mi dài tay, cũng cầm đến cho Lam Vũ và Diêu Nghiêu mỗi một chiếc áo sơ mi dài tay.

Cô nhớ lúc đầu đón ba , hành lý của ba đều ít, bọn họ chỉ đơn giản xách theo một chiếc túi hành lý hoặc vali, chắc cũng mấy bộ quần áo dày.

Nghĩ đến đây, cô bước phòng sách nhỏ với Mai Ngạn Quân đang sách: “Chồng , trời bắt đầu chuyển lạnh , em nhớ ba Lý Gia Minh đến đây chẳng mang theo hành lý gì. Anh tranh thủ xem bọn họ còn thiếu gì, chúng chuẩn sớm cho bọn họ kẻo cảm lạnh.”

Mai Ngạn Quân suy nghĩ một chút : “Lúc bọn họ công tác bên ngoài, đến mấy nơi khí hậu thảo nguyên nhiệt đới, chắc chắn mấy bộ đồ dày cho mùa đông. Để xem bọn họ còn thiếu gì, liệt kê một danh sách cho em.”

“À đúng , thời tiết khiến quần áo phơi mãi khô, bảo bọn họ cầm máy sấy quần áo nhà về dùng . Em thấy bọn họ mặc quần áo còn ẩm ướt.” Toàn là những đàn ông cao to vạm vỡ, nhưng trời ngày càng lạnh, Đinh Mộ chút đành lòng.

“Được, em.” Mai Ngạn Quân dậy bước phòng khách, gọi Lý Gia Minh sang một bên thì thầm vài câu, đó hai bọn họ ngoài.

Không lâu , hai trở về, Mai Ngạn Quân thẳng phòng sách.

Lam Vũ Mai Ngạn Quân bước phòng sách, nhỏ giọng hỏi: “Gia Minh, Quân gọi gì thế?”

“Kiểm tra nội vụ của chúng ” Lý Gia Minh cũng ngơ ngác, đột nhiên Mai Ngạn Quân bảo sang kiểm tra nội vụ của bọn họ, phòng của ba họ, lướt qua giường và tủ quần áo về.

Nghe đến kiểm tra nội vụ, Lam Vũ chút căng thẳng: “Của vấn đề gì chứ?”

Diêu Nghiêu cũng ghé sát : “ thì , bừa bộn chứ?”

Ba thì thầm chuyện rôm rả, cũng ngừng động tác bóc ngô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-101.html.]

Mai Ngạn Quân phòng sách, liệt kê một danh sách đưa cho Đinh Mộ.

Đinh Mộ nhận lấy tờ giấy danh sách chi tiết, mấy món đồ như quần áo, giày dép, tất vớ gì đó thì cô đều trong gian.

DTV

, cô với Mai Ngạn Quân: “Em hết những thứ trong gian , bây giờ em phòng sắp xếp .”

Đối chiếu với danh sách, cô chọn cho mỗi hai bộ quần áo, cô lấy loại tất lót lông dày dặn. Trùng hợp là cả ba đều chiều cao tương đương với Mai Ngạn Quân nên kích cỡ quần áo và giày dép đều giống .

Ngoài , cô còn lấy thêm cho mỗi hai bộ áo khoác lông vũ và áo khoác gió siêu dày.

Sau khi sắp xếp xong, cô xếp quần áo thành ba chồng giường, mở cửa với ba trong phòng khách: “Gia Minh, Diêu Nghiêu, Lam Vũ, mấy đây một lát.”

Ba đặt bắp ngô xuống, bước phòng, Đinh Mộ chỉ quần áo và giày dép giường với bọn họ: “Trời lạnh, Quân thấy quần áo của mỏng manh nên bảo lấy cho mấy vài bộ dày hơn, mấy mang về cất nhé!”

Lam Vũ tính cách sôi nổi và phần bốc đồng, thấy một đống quần áo thì mỉm : “Chị dâu, mấy thức đều cho em cả ?”

Đinh Mộ gật đầu, “Ừ! Cậu mang về nhà cất !”

Diêu Nghiêu định giơ tay chạm quần áo, bỗng nhớ rửa tay, nên vội vàng nhà vệ sinh rửa tay, Lam Vũ và Lý Gia Minh thấy rửa tay, cho nên cũng rửa tay chung.

Rửa xong, cả ba lau tay quần áo nhiều , đồng thanh với Đinh Mộ: “Cảm ơn chị dâu!”

“Cất quần áo sang đây lấy chăn nhé.” Đinh Mộ chuẩn chăn cho bọn họ luôn, buổi tối bọn họ vẫn đắp chăn mỏng, trời bắt đầu hạ nhiệt độ , cũng ngủ một đêm đóng băng , như quá nguy hiểm .

Trở về 1702, ba lượt cất quần áo tủ, còn lấy từng món soi gương tủ.

Sau đó, ba ôm chăn của về nhà, chiếc chăn bông mềm mại, dày dặn, mắt mũi Lý Gia Minh đỏ hoe.

Diêu Nghiêu thấy vội hỏi: “Gia Minh, ?”

Lý Gia Minh sụt sịt mũi, “Chị dâu và Quân đối xử với chúng quá mất, cha còn như .”

Lam Vũ cốc đầu một cái, “Biết , còn mau sang đó bóc ngô, còn nửa bao bóc xong kìa!”

Nói xong, một tay kéo Lý Gia Minh, một tay kéo Diêu Nghiêu về phía 1701.

Trời chuyển lạnh, buổi tối Đinh Mộ quyết định ăn lẩu thịt dê, thịt dê tính ấm, thể chống gió lạnh, thể bồi bổ cơ thể.

Cô lấy thịt dê cắt miếng nhỏ từ trong gian , cho nồi, hớt bọt chần sơ qua nước sôi, cô cho hành, gừng, hoa hồi, quế nồi xào một lúc, đó cho thêm nước tương và dầu hào để tạo màu, thêm nước xâm xấp mặt thịt dê, đổ nồi đất sét, đun sôi lửa lớn đó vặn nhỏ lửa hầm từ từ trong nửa tiếng, cho thêm cà rốt, củ cải trắng, váng đậu nấu bằng lửa lớn , nấu đến khi củ cải mềm nhừ, rắc thêm hành lá lên thì thể dọn ăn .

Đinh Mộ dùng nội tạng dê mà ông chủ hàng thịt cho thêm nấu canh lòng dê, cô xào thêm một đĩa rau xanh.

Sáng hôm , Đinh Mộ thức dậy, Mai Ngạn Quân chuẩn xong bữa sáng.

Mai Vũ Văn và Mai Đóa cũng dậy sớm bàn ăn sáng, hai đứa nhỏ đều ý thức về thời gian, khi Mai Vũ Văn thức dậy rửa mặt xong sẽ chủ động gọi em gái dậy giúp cô bé mặc quần áo.

Ngoài thời gian ăn trưa và nghỉ trưa ở nhà, bọn nhỏ dành phần thời gian còn để học với Lâm Trí Viễn tầng 18, điều giúp Đinh Mộ bớt ít việc, cô thể nhiều thời gian hơn để việc riêng và học tập sách.

Loading...