Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:11:17
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đinh Mộ vuốt đầu chúng, lấy bát cơm của chúng, bếp lấy thịt ức gà luộc sẵn trong tủ lạnh, hai quả trứng còn từ sáng, trộn với cơm, đó dùng nước luộc thịt trâu từ gian rưới lên, thơm lừng đến mức cô cũng ăn thử một miếng.

“Chị dâu, chị mở bếp riêng cho Bình An và Thiểm Điện !” Lam Vũ thấy Đinh Mộ trộn cơm cho hai chú chó còn ngon hơn cả món canh họ nấu trưa nay, bèn ghen tị kêu ầm ĩ.

“Hay là, để lấy cho một bát!”

Lam Vũ kịp gì, Bình An và Thiểm Điện bên cạnh Đinh Mộ ngừng vẫy đuôi: “Không , em thèm tranh ăn với chó !”

Mọi xuống, cầm bát đũa thì tiếng gõ cửa

”cốc cốc” vang lên từ ngoài cửa lớn.

Mai Vũ Văn mở cửa: “Dì Dương, ăn cơm ạ!”

Là Dương Thiến Vân, tay cô bưng một đĩa thức ăn. “Ôi! Vẫn ăn chứ? đến mang món đến cho !”

Lam Vũ luôn ăn no, vội vàng hỏi: “Chị Vân, món gì ạ?”

“Mọi nếm thử sẽ .” Dương Thiến Vân mở nắp, một mùi thơm nồng nàn tỏa .

Đinh Mộ chào cô : “Chị Vân, qua đây ăn cơm .”

“Không ! Chúng cũng nấu xong, lên ăn đây.” Cô đặt đĩa thức ăn xuống, với Đinh Mộ: “Dì Vương trẻ em nhất nên ăn món .”

“Được ! lời dì Vương.”

Nói xong Dương Thiến Vân liền về. Mai Vũ Văn tò mò hỏi tại và em gái ăn món dì Vương . “Mẹ ơi, tại con và em gái ăn ạ?”

“Vì trẻ em ăn sẽ cao lớn, con và em gái ăn món của ba và các chú nấu nhé.” Đinh Mộ một lời dối thiện ý.

Diêu Nghiêu gắp một miếng ăn thử: “Chị dâu, món thịt ngon quá, rốt cuộc là gì ?”

“Ngon thì ăn nhiều hơn , bổ lắm, đây là thai trâu.”

Lý Gia Minh do dự dám động đũa: “Thứ thể ăn ư?”

“Có chứ, ? Nhau thai còn gọi là Tử Hà Xa, là một vị thuốc Trung y đấy! Cứ ăn ! Dì Vương nấu ngon lắm!” Đinh Mộ giải thích với .

Bốn đàn ông đều nếm thử tất cả các món xào, về mặt màu sắc thì kém hấp dẫn, nhưng hương vị vẫn khá ngon miệng.

Sau , cô sẽ để họ bếp nhiều hơn, tập luyện nhiều hơn, để bản thể lui về .

Đinh Mộ lên tầng thượng, tất cả các bể chứa nước đó đều đầy. Cô tháo van các bể đầy và thu gian trữ vật, đó bảo Mai Ngạn Quân lấy các bể rỗng cố định . Lượng mưa quả là hiếm gặp.

Sau khi trâu sinh con, Đinh Mộ tiếp tục quan sát thêm hai ngày nữa, phát hiện rằng trâu ăn uống bình thường và nghé con cũng thể dậy để b.ú sữa .

Trại nuôi gà trong gian cũng dựng lên. Theo kế hoạch, Mai Ngạn Quân đóng cọc gỗ, lấy lưới sắt dự trữ từ gian của để rào .

Hơn hai nghìn con gà con chia đều mười chuồng gà lớn, cô cho bắp tách hạt máy xay vỡ, trộn với thức ăn cho gà ăn.

Hàng nghìn con gà tiêu thụ nhiều thức ăn mỗi ngày, Đinh Mộ dám lơ là, túm lấy Mai Ngạn Quân trồng thêm năm mẫu bắp đất đen trong gian.

Đất đen trong gian màu mỡ, cộng với nước suối tưới tiêu, sản lượng bắp thể đạt 1400 cân/mẫu, sản lượng cao.

Trong thời gian đó, Mai Ngạn Quân đưa Đầu Trọc và ba Lam Vũ lên núi chặt cây trong vài ngày. Về cơ bản là chặt hết những cây to thích hợp để nhà và đồ nội thất, chỉ để một cây nhỏ.

Sau khi Đinh Mộ chỉ điểm ngày hôm đó, Tôn Hầu Tử và những khác ở tầng trở về với đầy ắp vật tư mỗi khi ngoài tìm kiếm vật tư, thỉnh thoảng họ vẫn thương nhẹ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-112.html.]

Thu hoạch càng nhiều, tiền thưởng cho Đinh Mộ càng hào phóng, thậm chí còn cho cả trái cây đóng hộp.

Sau khi tình trạng của trâu và con định, Đinh Mộ đề nghị với Mai Ngạn Quân ngoài tìm kiếm đồ tiếp tế.

Cân nhắc đến thời tiết khắc nghiệt thiên tai, nếu trồng trọt thành công thì nhất định xây nhà kính, mà vật liệu xây nhà kính thì cô và Mai Ngạn Quân đều tích trữ .

, mục đích chính của chuyến là tìm kiếm các vật liệu xây dựng nhà kính lớn cần thiết cho cả trồng trọt và chăn nuôi, chẳng hạn như vải nhựa.

“Em định đến khu công nghiệp công nghệ cao ngày mai để xem. Có nhà xưởng, tòa nhà văn phòng, thấy ?” Đinh Mộ đưa cho bản đồ máy tính bảng.

Mai Ngạn Quân cầm lấy xem, địa chỉ cách đường cao tốc 50 km về phía bắc. Anh nhẩm tính trong đầu, từ đây qua mất một tiếng.

“Hơi xa, mất một tiếng để đến đó.”

Đinh Mộ với suy nghĩ của : “Có nhiều tòa nhà văn phòng và cửa hàng ở khu vực thành thị. Không gian nhỏ và các công ty đều là văn phòng, trong khi khu công nghiệp công nghệ cao nhà xưởng, vì hy vọng tìm thấy vật liệu mà chúng cần là tương đối cao.”

Nghe xong lời giải thích của Đinh Mộ, Mai Ngạn Quân chỉ còn gật đầu đồng ý, thật trong lòng Đinh Mộ vất vả như . “Được , sẽ chuyện với họ. Sáng mai sẽ xuất phát.”

Không lâu , Mai Ngạn Quân trở , cùng với Dương Thiến Vân và Vạn Nhạc Vận.

Có lẽ các cô kích thích bởi những hàng xóm ở tầng liên tục trở về với lượng vật tư đầy ắp trong vài ngày qua, nên họ cũng cùng ngày mai để tìm kiếm nguồn vật tư.

Đinh Mộ chút do dự mà đồng ý, chỉ cùng nỗ lực mới thể hướng tới một cuộc sống hơn, cứ ở nhà mãi cũng .

Các cô cũng cần ngoài để trải nghiệm và cảm nhận sự tàn khốc từ việc sinh tồn của con trong cảnh thiên tai tận thế.

Mai Ngạn Quân để cho Lâm Trí Viễn một cây nỏ và hai mươi mũi tên, nhờ họ chăm sóc hai đứa trẻ. Có thể bọn họ sẽ qua đêm, may là còn Bình An và Thiểm Điện ở nhà.

Tại thời điểm , hẳn là sẽ đột nhập và cướp bóc, bởi vì đều đang nhẫn nhịn chịu đói và tìm cách để ngoài tìm kiếm vật tư.

Trước khi ngoài, Diêu Nghiêu cấp điện cho cổng sắt, bất cứ ai sợ c.h.ế.t thì cứ trèo lên!

Họ cứ tưởng bản dậy sớm nhất, nhưng khi xuống đến tầng , Tôn Hầu Tử ở tầng 12 dẫn lên thuyền cao su.

Tôn Hầu Tử thấy Đinh Mộ và những khác xuống, bèn nhiệt tình chào: “Cô Đinh, Mai, cũng ngoài ? Có cùng chúng ?”

Đinh Mộ : “Không, chúng cùng đường.”

Có một tia thất vọng lóe lên trong mắt Tôn Hầu Tử, nhưng mặt vẫn nở nụ : “Được, thì đường cẩn thận.”

Đinh Mộ vẫy tay chào , ở tầng chèo thuyền cao su khỏi khu dân cư.

Mai Ngạn Quân lấy một chiếc xuồng xung kích, bơm phồng nó lên, nhờ Diêu Nghiêu giúp lắp động cơ.

Mọi mặc áo mưa lượt lên thuyền. Lúc ngoài, cô mới phát hiện mưa ít nhiều, chẳng trách lầu ngày nào cũng hăng hái ngoài.

Lần , Diêu Nghiêu lái xuồng xung kích. Mai Ngạn Quân bản đồ bên cạnh, đối chiếu với la bàn để chỉ đường cho .

Mưa tạnh dần, dòng chảy cũng trở nên êm đềm hơn nhiều.

DTV

Trên mặt nước vẫn còn trôi nổi đủ loại rác thải và thi thể, Đinh Mộ thấy nhiều đến mức tê liệt .

đây là đầu tiên Vạn Nhạc Vận và Dương Thiến Vân thấy, lúc đầu hai còn sợ hãi đến trắng bệch mặt mày, run rẩy, ngừng kêu lên.

Con đường ngắn cửa khu nhà ba bốn t.h.i t.h.ể trôi qua, nhiều , họ cũng còn la hét nữa.

Quả nhiên, chuyện đời vẫn là nên thấy nhiều vẫn hơn.

Loading...