Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 118
Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:11:34
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối mặt với sự nhiệt tình đột ngột của bà , Đinh Mộ đặt túi gạo xuống, thản nhiên : “Đợi khỏe , hãy đưa cùng đến cảm ơn !”
Nghe Đinh Mộ từ chối, bà thím luống cuống Đinh Mộ sang Tôn Hầu Tử, “Cái ...”
Tôn Hầu Tử dậy, đưa thuốc cho bà thím, “Thím Trần, trời lạnh, thím lấy chăn đắp cho Trí Dũng .”
Thấy thím Trần phòng lấy chăn, Tôn Hầu Tử mỉm với Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân: “Cô Đinh, thực sự cảm ơn hai nhiều!”
“Chuyện gì ?” Thấy Diêu Nghiêu và Vương Huệ Trinh thu dọn xong hộp thuốc, Đinh Mộ ngoài hỏi.
Đưa đến cửa, Tôn Hầu Tử : “Hôm chúng càn quét một tòa nhà văn phòng, thu ít vật tư, hai ngày nay đều chuyển vật tư tìm về, thể để ý . Hôm nay đường về, chúng một nhóm lái thuyền xung phong cầm mã tấu chặn , bọn họ lấy hết vật tư thuyền của chúng , trong lúc giằng co, bọn họ c.h.é.m Trí Dũng thương.”
“Các cứ thế mà chuồn về luôn hả?”
Tôn Hầu Tử tỏ vẻ bồn chồn, “Không, chúng thấy bọn họ Trí Dũng thương, thì nổi giận ném hết bọn họ xuống nước, còn cướp thuyền xung phong của bọn họ nữa.”
“Thuyền ?” Đinh Mộ tiếp tục hỏi, đám lầu khá đoàn kết.
“Ở cầu thang.” Anh chỉ chỉ cầu thang.
“Làm lắm! Chăm sóc cho , nếu sốt thì đến gọi chúng .” Đinh Mộ một cái, dẫn tìm kiếm vật tư, lầu tin tưởng , chỉ cần nửa cơ thể chi phối thì là một đầu óc.
Bốn Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân trở về tầng 17.
Thấy bọn họ trở về, Lâm Trí Viễn giơ chiếc radio lên vui mừng : “Có tín hiệu !”
Vương Huệ Trinh cũng vui mừng, vội hỏi: “Ông nó, radio gì ?”
Lâm Trí Viễn run rẩy điều chỉnh âm lượng radio lên mức lớn nhất, giọng đứt quãng vang lên bên trong: Thông báo khẩn cấp! Thông báo khẩn cấp! Từ hôm nay, thời tiết của nước sẽ xuất hiện nhiệt độ giảm sâu và tuyết rơi, xin chuẩn công tác chống lạnh giữ ấm để tránh tê cóng.
Đứng bên ngoài cửa sắt, Tôn Hầu Tử và thím Trần, cũng khéo thấy thông báo.
“Cái gì! Chỗ chúng sẽ tuyết rơi?” Thím Trần tỏ vẻ thể tin .
Vương Huệ Trinh thấy bà tin, bà để ý mà bụng : “Sóng thần, động đất, lốc xoáy, cuồng phong đều đến cả , thêm tuyết rơi thì gì lạ , bà bảo tính mạng thì cứ theo, nếu sai thì cũng chỉ lãng phí chút công sức mà thôi.”
Thấy bọn họ lên lầu nhanh như , Diêu Nghiêu tưởng thương còn vấn đề gì khác, “Sao , thương sốt ?”
“Không ! Chỉ là lên đây để trả xuồng cao su thôi, đây là tiền thuê của chúng .” Tôn Hầu Tử giơ đồ tay lên.
Thím Trần ở bên cạnh thấy phụ họa: “ đúng đúng, theo lời cô Đinh, đợi con trai tỉnh sẽ đưa nó cùng đến cảm ơn .”
“Nhiều lầu như , ai radio ?” Đinh Mộ hỏi.
Tôn Hầu Tử ngượng ngùng : “Haiz, bây giờ ai còn thứ nữa.”
“Chỗ khéo dư một cái, thể tặng cho hai , đến lúc đó hai nhận thông tin thể nhắc nhở xung quanh.” Đinh Mộ về phòng lấy một chiếc radio phát điện bằng tay từ trong gian, thứ đắt, lúc cô tích trữ vật tư tích trữ vài cái.
Hai đặt đồ xuống, cầm chiếc radio phát điện bằng tay xuống lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-118.html.]
Về đến nhà, Đinh Mộ liền bếp xử lý nửa con heo chia.
Mai Ngạn Quân giúp cô sạch da đầu heo, tai heo, lưỡi heo, Đinh Mộ lấy nồi lớn , cô chuẩn dùng những thứ để nước kho.
Buổi tối cô kho hai chân giò heo, xào một đuôi heo, phần thịt còn để dành để ăn đồ tươi, xương đầu heo để dành ngày mai kho canh, Đinh Mộ sắp xếp rõ ràng chuyện ăn chậu thịt heo lớn như thế nào.
Trong nồi đang kho thịt, cô ban công để dọn dẹp mấy chậu rau xanh, hai chậu rau cải ngọt thể hái , loại rau tưới bằng nước linh tuyền trong gian, chính là một loại rau thu hoạch nhanh, mọc lên xanh mướt trông thích mắt.
Đứng ban công, cô thấy mấy ở tòa nhà 4 phía đều đang bên ngoài từ ban công.
Nhìn cái gì ? Mở cửa sổ, thể thấy tiếng loa phát thanh của radio, vẫn là đoạn phát thanh về việc hạ nhiệt độ và tuyết rơi phát phát liên tục, dùng loa phóng thanh để khuếch đại âm thanh ngoài.
Mấy đó đều về phía tòa nhà 5, tiếng phát thanh truyền từ tòa nhà 5.
Đinh Mộ đó là Tôn Hầu Tử ở tầng 12, cô chỉ bảo nhắc nhở hàng xóm lầu, mà dùng loa phóng thanh để phát cho bộ cư dân trong khu .
Ừm, tấm lòng rộng mở, hoài bão lớn, phong thái lãnh đạo, tầm khá rộng lớn.
“Người họ Tôn ở tầng 12 việc cũng đấy.” Nghe thấy động tĩnh, Mai Ngạn Quân tiến gần, lập tức đoán chuyện gì đang xảy .
“Khi thảm họa ập đến, chúng thể thấy sự ấm áp và lạnh lùng, vô tư và ích kỷ giữa với .” Kiếp cô thấy quá nhiều và việc như .
Mai Ngạn Quân ôm cô từ phía , “Vợ thật bụng, em nỡ bọn họ c.h.ế.t đói nên cho bọn họ mượn xuồng cao su, còn chữa trị vết thương cho bọn họ nữa.”
“Đó cũng là vì em thấy bọn họ đoàn kết, nếu bọn họ đều là mấy ích kỷ thì em sẽ giúp.”
Đinh Mộ như tự lý do của cô, cùng sống trong một tòa nhà, mặc dù đều là hàng xóm, nhưng cô và bọn họ đến mức đoàn kết thành một khối. Cô cho bọn họ mượn xuồng cao su để bọn họ tìm vật tư, chính là thử bọn họ.
Nếu nào cũng là ích kỷ, thì cô sẽ cách đối xử với bọn họ.
Sau khi đóng băng, sẽ nhiều cướp bóc, cô tầng 17, 18 trở thành mục tiêu của , nên cô cần đồng minh.
DTV
“Sau khi mặt nước đóng băng, bảo bọn họ lắp thêm vài cánh cửa ở cầu thang phía , thêm một lớp bảo vệ thì chúng ở cũng sẽ an hơn.” Đinh Mộ .
“Được, nhớ , đến lúc đó sẽ với họ Tôn .”
Đinh Mộ , “Anh nghỉ ngơi ?”
“Đã nghỉ ngơi đủ , buồn ngủ. Có việc gì cần ?”
Cô đảo mắt, đáng thương : “Nếu việc gì, thì em sẽ dịch chuyển gian, đó cho gà và trâu ăn nhé, dọn dẹp vệ sinh chuồng gà, chuồng trâu và chuồng heo nữa, một mảnh đất trồng khoai tây và khoai lang thể đào đó, nhiều việc lắm em hết.”
“Được, để cho.” Mai Ngạn Quân sảng khoái đồng ý.
Nói rõ thời gian với , hai tiếng cô sẽ đưa , đó Đinh Mộ đóng cửa sổ , nắm tay Mai Ngạn Quân, ý niệm chuyển, lập tức biến mất tại chỗ.
Qua cửa sổ, cô ngoài một lúc, mưa tạnh, ban công của các hộ dân ở các tòa nhà khác, đủ loại xô, chậu, bình đủ màu sắc dùng để hứng nước mưa đều cất .
Thấy lửa kho thịt đủ, cô tắt bếp.
Cô phòng sách để ghi vết thương của Diêu Nghiêu và đơn thuốc hôm nay, để tiện xem .