Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 120
Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:11:39
Lượt xem: 66
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diêu Nghiêu đặt hộp thuốc lên bàn, “Chị dâu, bọn em xuống tháo chỉ cho Lý Trí Dũng, kết quả mấy tên vô ở tòa nhà 3, 4 bên cạnh hợp tác với , đến tòa nhà 5 của chúng tống tiền.”
“Sau đó thì thế nào?” Đinh Mộ hiểu , từ khi hàng xóm lầu cướp chiếc thuyền xung phong, bọn họ vô cùng tích cực tìm kiếm vật tư, ngày nào cũng thu hoạch, những thứ mắt thể thấy thì đương nhiên sẽ ghen tị.
Đầu Trọc uống một ngụm nước tiếp: “Hàng xóm lầu cũng đoàn kết, mấy ở nhà đều cầm d.a.o , mấy tin bọn họ dám c.h.é.m thật, kết quả lỡ tay đổ máu, bên thấy m.á.u thì càng cãi to hơn, đòi bồi thường đến phát điên luôn , bọn em mới tay giúp đánh đuổi bọn họ .”
Bệnh đỏ mắt thì cần chữa trị.
Mưa tạnh, thể chờ đợi sự cứu trợ của chính phủ, bọn họ đều nghĩ cách ngoài tìm kiếm vật tư, tình trạng đánh , cướp bóc ngày càng nghiêm trọng.
Tối hôm , Mai Ngạn Quân với Đinh Mộ rằng ngoài tìm kiếm vật tư.
Sáng sớm hôm , cùng Đầu Trọc khỏi nhà, ba Lam Vũ ở trông nhà.
Đinh Mộ theo, buổi sáng cô ở nhà một luyện tập b.ắ.n nỏ.
Buổi chiều cô tra cứu tài liệu trong phòng sách, túi trồng nấm, cố gắng nhanh chóng trồng nấm ăn .
Chưa đến bốn giờ, Mai Ngạn Quân và Đầu Trọc trở về, hai xách hai túi da rắn đồ tượng trưng.
mở cửa, Đinh Mộ thấy Đầu Trọc đánh bầm dập mặt mũi, cô tỏ vẻ kinh ngạc.
Vạn Lạc Vận thấy động tĩnh chạy xuống, cô thấy liền sờ soạng khắp Đầu Trọc, cuối cùng ôm chặt lấy .
Mọi thấy mặt Đầu Trọc chút thê thảm thì vội vàng bảo bọn họ nhà.
Ngồi xuống phòng khách, Diêu Nghiêu lấy thuốc trị vết thương từ hộp thuốc bôi cho Đầu Trọc, Mai Ngạn Quân tóm tắt những chuyện bọn họ gặp trong chuyến .
Anh và Đầu Trọc đến trung tâm triển lãm hội chợ, nơi chỉ hai tầng ngập nước.
Khu vực một đang diễn triển lãm thực phẩm sấy khô, bọn họ tìm thấy nhiều loại bột mì chuyên dụng, bột trộn sẵn, bột năng, các sản phẩm từ khoai tây, cà phê hạt và các loại bột khác.
Bên trong còn nhiều bánh mì và bánh quy sẵn, tiếc rằng đều hỏng.
Ngoài còn nhiều loại nhân mở gói, các loại hạt, mứt hoa quả, hoa quả đóng hộp,…
Các loại máy móc thiết nướng bánh cỡ nhỏ, dụng cụ nấu nướng, còn một chất phụ gia thực phẩm liên quan.
Ở một khu triển lãm hình chữ H khác chính là một triển lãm công nghiệp công nghệ quân sự, bọn họ tìm thấy các loại sợi đặc biệt và vải khả năng chịu nhiệt độ cao, chống ăn mòn mạnh, chống bức xạ và độ mài mòn thấp, các sản phẩm và vật liệu cao su, một thùng phụ tùng máy móc và thiết lái, một lượng nhỏ vật liệu hợp kim và vật liệu titan.
Trên đường về, bọn họ thấy một ngọn núi trúc, khi đang phân tâm quan sát thì bọn họ khác chặn đánh núi trúc.
Bên đông , ép thuyền xung phong của bọn họ dừng , thuyền kịp dừng hẳn, thì một bất ngờ nhảy lên, Đầu Trọc ăn một đ.ấ.m mặt, may mà Mai Ngạn Quân nhanh nhẹn, võ nghệ cao cường, hai ba chiêu hạ gục bộ bọn họ.
Diêu Nghiêu đến núi trúc thì nhớ thương , “Anh Quân, chúng tìm thời gian chặt hết trúc núi đó , trúc thể dùng mũi tên, lượng lớn, như sẽ sợ lãng phí.”
Đinh Mộ cảm thấy lý, “Thời tiết ngày càng lạnh, đến lúc đó ngoài càng bất tiện, thì sớm, tiện thể phá luôn sào huyệt của đám đó.”
Lam Vũ thấy Đầu Trọc thương, sớm xử lý đám . “ , ngày mai chúng luôn , báo thù sớm mới .”
Mai Ngạn Quân cau mày, suy nghĩ một lúc : “Ngày mai nghỉ ngơi ở nhà một ngày để chuẩn , sáng ngày chúng sẽ xuất phát.”
Sau khi bàn bạc, ngày bọn họ sẽ để Vạn Lạc Vận và Dương Thiến Vân ở nhà, hai bọn họ cũng luyện b.ắ.n nỏ khá , ở nhà vấn đề gì.
Buổi tối khi lo cho hai đứa trẻ xong, Đinh Mộ về phòng thấy Mai Ngạn Quân vẫn đang đợi cô. “Sao còn ngủ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-120.html.]
“Lưng cẩn thận đá một cái, Mộ Mộ, em xoa cho nhé.” Nói xong kéo áo lên.
Đinh Mộ ngước mắt , ở phía lưng gần eo, thật sự một vết bầm tím đen. “Sao bất cẩn như , bầm tím luôn .”
Nói xong, cô vội vàng lấy dầu thuốc đổ lên , xoa nóng lòng bàn tay xoa mạnh lên. “Đau ?”
“Hơi đau. Lúc đó thấy Đầu Trọc đ.ấ.m một cái, vội vàng chạy đến kéo , cho nên đá trúng lưng.” Mai Ngạn Quân giải thích.
“Lần cẩn thận hơn, cố gắng đừng để thương, em sẽ lo lắng đấy.”
Sau khi xoa ba rượu thuốc, massage hơn hai mươi phút, bề mặt da cũng nóng lên , thì Đinh Mộ mới cất rượu thuốc.
Thấy Đình Mộ rửa tay xong trở về, Mai Ngạn Quân đang giường : “Mộ Mộ, thấy bả vai cũng kéo thương , em giúp massage tiếp .”
Đình Mộ nghi ngờ gì, ngoan ngoãn lên giường giúp massage cẩn thận, gần đây cô học cách nhận các huyệt vị, nên cô massage từng điểm một cẩn thận.
Bỗng nhiên cô thấy choáng váng, lật ngược lên giường.
Tên đàn ông , vẻ ngoài khỏe mạnh, lực lưỡng như mà giả vờ thương ở bả vai, chắc chắn là lừa cô.
DTV
Sau khi ngủ dậy, Đinh Mộ phát hiện trời đang mưa tuyết, bên ngoài trắng xóa một màu.
Mặc quần áo xong, cô chiếc nhiệt kế treo tường phòng khách, lắm, nhiệt độ giảm xuống âm 10 độ .
Mở cửa sổ ban công, một cơn gió lạnh buốt thổi , Đinh Mộ rùng .
Tiếng mưa tuyết rơi lộp độp vang lên bên ngoài, xen lẫn tiếng la hét của dân.
Mọi mong chờ mưa tạnh, nghĩ rằng thiên tai sắp kết thúc, cuối cùng tuyết rơi.
Bắt đầu từ khi nào, là động đất, kết thúc một vòng tai họa bước một vòng mới, những quen với cuộc sống thái bình thịnh vượng đều sụp đổ cả .
Tiếng động càng ngày càng lớn, càng ngày càng nhiều, gào thảm thiết, tuyệt vọng than thở, cách xa như , nhưng Đinh Mộ vẫn thể cảm nhận bầu khí ảm đạm của các tòa nhà.
Cô cũng hy vọng đây là một giấc mơ, khi tỉnh dậy thành phố vẫn tấp nập xe cộ, các ông bà ở công viên vẫn ca hát nhảy múa vui vẻ, lo cơm ăn áo mặc, vui vẻ với bạn bè đồng nghiệp.
Đáng tiếc, bánh xe thời gian bao giờ ngừng , nó dùng cách tàn khốc nhất để khiến sinh mệnh đời đều chịu đựng sự dày vò của khổ nạn.
Mọi thứ vẫn kết thúc, tận thế chỉ mới bắt đầu.
Mai Ngạn Quân sớm bếp nấu sẵn bữa sáng. Thấy mặc quần áo dày, Đình Mộ phòng gọi hai em Mai Vũ Văn dậy.
Khi Mai Vũ Văn đang gập chăn, Đình Mộ thấy áo khoác của bé quá mỏng, cho nên cô lấy một cái áo khoác dày hơn bảo bé mặc.
Vào phòng con gái Mai Đóa, Đình Mộ thấy cô bé vẫn luôn dậy sớm lúc vẫn còn đang đắp mềm ngủ nướng.
Đình Mộ bước đến sờ trán con gái theo thói quen, bảo Mai Đóa ngủ nướng, thì cô bé đang sốt nhẹ.
Đo nhiệt độ, 37,5 độ C, sốt cao.
Đình Mộ dán miếng giảm sốt lên trán cô bé, Mai Đóa giật thức dậy, mở mắt thấy Đinh Mộ, cô bé nũng : “Mẹ ơi, hôm nay con ngủ lắm ạ, cho con ngủ thêm một lát nữa nhé con sẽ dậy, đừng với Khả Nhi, con heo lười .”
Đinh Mộ mỉm sờ khuôn mặt non mềm của cô bé, “Đóa Đóa sốt , hôm nay con ở nhà nghỉ ngơi nhé, ở chung với con.”
“ con đến nhà ông nội Lâm học tập, con nghỉ ngơi .”