Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 132
Cập nhật lúc: 2025-07-24 22:47:27
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy hai cha con họ trò chuyện gần xong, Đinh Mộ kịp thời giao nhiệm vụ: “Cá bắt vẫn còn nuôi trong chậu, việc đào ao cá giao cho hai cha con các phụ trách nhé!”
Mai Ngạn Quân thấy cá trong hai chậu đều còn sống, “Em định đào ở ?”
Đinh Mộ trầm ngâm : “Em định đào ở phía chuồng trâu, gần chỗ trồng trúc , tới khi rễ trúc phát triển rộng thì thể tự hút nước trong ao, cần tưới riêng.”
Mai Ngạn Quân đồng ý với kế hoạch của Đinh Mộ.
Đinh Mộ tìm hai cái xẻng và một cái cuốc, Mai Ngạn Quân nhận lấy cất chúng gian mặt Mai Vũ Văn.
Để tiết kiệm thời gian, cõng Đinh Mộ bế Mai Vũ Văn, vẫn đang tò mò về việc xẻng và cuốc biến mất như thế nào lên.
Một cái dịch chuyển tức thời đến nơi trồng trúc.
Khi dừng , Mai Vũ Văn môi trường xung quanh, hưng phấn nắm chặt nắm đ.ấ.m nhảy lên, ngừng la lên: “A! A! Cha con quá đỉnh, cha con khả năng di chuyển tức thời!”
Mai Ngạn Quân vỗ đầu bé “Được , mau việc !”
DTV
Nói xong, cởi hai cái áo len , vì trong nhà lò sưởi nên cần mặc áo khoác dày.
Đinh Mộ chỉ chỗ, Mai Ngạn Quân dùng bột mì vẽ một hình vuông dài 3 mét và rộng 3 mét nền đất đen.
Vẽ xong, hai cha con cầm xẻng hì hục đào đất, Đinh Mộ cầm cuốc xới đất bên cạnh vì cô quen dùng cuốc hơn.
Trong lúc đào đất, cô còn gian một chuyến để xem Mai Đóa đang ngủ say trong phòng.
Bình An và Thiểm Điện thấy ba đột nhiên biến mất thì chút bất an, bọn chúng lập tức tha gối đến cạnh bên giường Mai Đóa.
Đinh Mộ vuốt ve đầu hai con chó, khen một câu: “Chó ngoan!”
Thấy Mai Đóa ngủ ngon lành, cô gian tiếp tục giúp đào đất.
Bình An và Thiểm Điện chỉ đầu quanh khi Đinh Mộ biến mất, thấy nguy hiểm, bọn chúng xuống nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đất trong vườn đất đen tơi xốp dễ đào, nhưng mấy Đinh Mộ đào gần hai tiếng đồng hồ mới đến một phần ba.
Thời gian còn sớm, cô bảo Mai Ngạn Quân đưa ba dịch chuyển tức thời về nhà.
Mai Vũ Văn phấn khích kêu to, Đinh Mộ lắc đầu, con trai vẫn còn là một đứa trẻ!
Cô phòng tắm pha nước, bảo Mai Vũ Văn tắm .
Tắm xong, Đinh Mộ đưa bé khỏi gian, về phòng ngủ, ngày mai bé còn học.
Trước khi Đinh Mộ , Mai Vũ Văn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô buông, “Mẹ, con sẽ bí mật của ba chúng ngoài , con sẽ luôn bảo vệ .”
Đinh Mộ xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán bé, “Mẹ tin con trai nhất định !”
Đinh Mộ bận rộn trở gian thứ ba, Mai Ngạn Quân đeo găng tay, cầm liềm thu hoạch lúa mạch cánh đồng. Thửa ruộng thử nghiệm lớn, gặt hơn phân nửa.
Đinh Mộ lấy liềm định giúp một tay, nhưng Mai Ngạn Quân kịp thời ngăn , “Mộ Mộ, em đừng xuống, lá lúa mạch dính sẽ ngứa, hơn nữa, sẽ gặt xong nhanh thôi.”
Chưa đầy mười phút, Mai Ngạn Quân gặt xong bộ lúa mạch.
Đinh Mộ tìm máy tách hạt lúa mạch, cô đổ dầu diesel khởi động máy, cho lúa mạch . Chỉ trong chốc lát, máy tuốt xong bộ lúa mạch.
Nhìn bao tải đầy ắp lúa mạch, khóe miệng Đinh Mộ giương lên một nụ . “Chồng , em giữ vụ lúa mạch đầu tiên giống. Sau thành công , em trồng lúa mạch phần lớn diện tích vườn đất đen, đồng thời để một mảnh nhỏ để thử trồng lúa nước.”
Mai Ngạn Quân cô với ánh mắt sáng ngời, “Em cứ quyết định , cần gì thì cứ . Anh từng trồng trọt, gì hiểu thì chúng cùng tìm hiểu nhé. Được em!”
Đinh Mộ hài lòng gật đầu, cô cất máy tuốt lúa và lúa mạch.
“Trễ , chúng tắm rửa ngủ thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-132.html.]
Tuyết rơi suốt đêm, đến hôm trời hửng sáng mới ngừng.
Bữa sáng, Đinh Mộ uống sữa đậu nành, ăn sủi cảo chiên và tiểu long bao, cô Mai Ngạn Quân bếp nấu bữa sáng.
Cô tự qua trong hành lang để luyện tập thể dục nóng , khi luyện một lúc, cơ thể cô bắt đầu nóng lên, cô định tập thêm một bộ quyền quân đội nữa.
Tiếng đập cửa “bộp bộp bộp” vang lên từ chỗ cửa sắt cầu thang, Đinh Mộ đến chỗ lối cầu thang xuống.
Một quấn khăn đầu, phân biệt là nam nữ.
Thấy Đinh Mộ ở cầu thang , đó kéo khăn trùm đầu xuống, là thím Trần ở tầng 13.
“Thím chuyện gì ?” Đinh Mộ hỏi.
Thím Trần hề hề với Đinh Mộ, “ đến với cô một tiếng, tuyết ngừng rơi , nhân lúc còn ít , tuyết đóng băng cứng, mau xúc tuyết , nếu một lát nữa tuyết sạch lầu sẽ xúc hết mất.”
Đinh Mộ hiểu , “Ừm” một tiếng.
Thấy Đinh Mộ để tâm, thím Trần tỏ vẻ sốt ruột, “Bây giờ mấy Tôn Hầu Tử đang xúc một đống tuyết lớn lầu đấy, nhà cô đông, mau cầm xô xuống đựng .”
Không ngờ hàng xóm lầu ngày càng đoàn kết yêu thương , nhưng Đinh Mộ vẫn từ chối ý của bà .
“Lát nữa chúng sẽ lên sân thượng xúc tuyết, lầu ngập nước, tuyết sân thượng quá dày quá nặng, đè lâu chỉ sợ tòa nhà sẽ sập mất.”
Khi thím Trần liên quan đến an cư trú trong tòa nhà thì sắc mặt bà bỗng nhiên cứng đờ, tất cả bọn họ ai nghĩ đến vấn đề , bà vỗ đùi một cái, một lời, lưng vội vã xuống lầu.
Đinh Mộ sai, Mai Ngạn Quân và ba Lam Vũ đề cập đến vấn đề trong bữa sáng.
Sau bữa ăn, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân quyết định lên sân thượng xúc tuyết .
Bọn họ mặc áo khoác quân đội dày, đeo găng tay và khăn quàng cổ, bước khỏi cửa.
Tại cầu thang, Tôn Hầu Tử cùng với mấy hàng xóm lầu đang chờ ngoài cửa sắt, tay cầm xẻng và xô.
Thấy Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân, Tôn Hầu Tử lên tiếng: “Cô Đinh, Mai, chúng lên giúp xúc tuyết, phiền hai mở cửa.”
Bất kể ý định của bọn họ là gì, nghĩ đến bốn thùng chứa nước sân thượng và các thiết lắp đặt ở hành lang tầng 17, 18, mà đông nhiều chuyện.
Cô và Mai Ngạn Quân quá nhiều bí mật, dính líu quá nhiều đến bọn họ, đồng thời tránh gây những rắc rối, tranh chấp đáng .
Đinh Mộ kiên quyết từ chối: “Không cần , sân thượng lớn, mấy chúng lên xúc ngay bây giờ, về .”
Lên đến sân thượng, tuyết dày đến năm, sáu mươi phân, giẫm lên khá mềm mại, chỉ là quá lạnh, khí lạnh thấu xương giống như xuyên qua lớp áo dày đ.â.m thẳng tim.
Không dám chậm trễ, Mai Ngạn Quân lấy dụng cụ , và mấy Lam Vũ đều cầm trong tay một cái xẻng, nhanh chóng xúc tuyết mặt đất.
Mọi đang hăng say việc thì cửa cầu thang đẩy .
Đầu Trọc, Vạn Lạc Vận và Dương Thiến Vân lên, bọn họ cũng quấn như gấu.
Đông sức mạnh lớn, bọn họ đựng hết tuyết sạch sân thượng, Mai Ngạn Quân cất 2 thùng chứa nước đầy trong gian.
Phần còn trông sạch sẽ lắm, bọn họ đều xúc đổ hết xuống lầu, chỉ để một lớp băng mỏng phía .
Vừa lên sân thượng một lúc, Đinh Mộ cảm thấy các ngón chân tê cóng.
Dọn dẹp xong, vội vàng rời khỏi sân thượng.
Trời quá lạnh, nhiệt độ vẫn tiếp tục giảm, nhiệt kế mà Đinh Mộ đặt bên ngoài ban công đóng băng nứt .
May mà cô tích trữ hơn mười chiếc, nhưng cô cũng đau lòng, thể ‘đẻ thêm’ , cô dùng tiết kiệm hơn.
Bây giờ mỗi xem nhiệt độ, cô mới lấy dụng cụ , đo xong cất .