Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 144
Cập nhật lúc: 2025-07-24 22:47:57
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau một lúc lâu, Mai Đóa chịu , bèn mở bàn tay che mắt của Đinh Mộ .
“Mẹ ơi, tên cướp đánh c.h.ế.t ạ?”
“Ừ, đánh c.h.ế.t .”
“Nếu đến cướp gạo của con, con cũng đánh c.h.ế.t !” Mai Đóa nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ, vẻ mặt phẫn nộ.
Thẩm Khả Nhi ở bên cạnh cũng mà tức giận: “Tớ cũng sẽ giúp đánh c.h.ế.t !”
“Con sợ ?”
Hai cô bé lắc đầu.
Đinh Mộ sửng sốt, hình như cô từng dạy con gái cách đối phó với những tình huống như thế .
“ , ai cướp đồ của con thì đánh đó, đánh cho chết! Biết ?”
Cô về ba xác c.h.ế.t đang dần cứng mặt đất, giọng lạnh lùng.
“Vũ Văn, con cũng như , ?”
Cô với Mai Vũ Văn đang dựa .
Trở về chân tòa nhà chung cư, Lam Vũ tích cực phát huy tinh thần kính già yêu trẻ, giúp Lâm Trí Viễn và Vương Huệ Trinh mang đồ lên.
Dương Thiến Vân và con trai cô là Lục Mộc Thần dìu hai già lên lầu một cách chậm rãi.
Mọi tập trung tại tầng 17, Mai Ngạn Quân nhanh chóng đốt lò sưởi.
Cùng với việc ngọn lửa bùng cháy, căn nhà ấm áp hơn nhiều.
Diêu Nghiêu cũng trở lúc , Lam Vũ và Đầu Trọc với vẻ mặt tò mò tra hỏi .
Anh chỉ đành giải thích cho về tình hình mà .
Cô gái tên là Đào Dương, năm nay 20 tuổi, là sinh viên năm ba của một trường đại học công nghệ trọng điểm, chuyên ngành máy tính, sống ở tòa nhà 4, phòng 1501.
Người c.h.ế.t là ba của Đào Dương, ốm đau lâu ngày thiếu thuốc men, cứu chữa kịp thời nên qua khỏi.
Mọi thấy Diêu Nghiêu một cách thản nhiên, vẻ gì khác thường, chỉ đành gác suy nghĩ tò mò.
Đinh Mộ cũng nghĩ rằng rung động nhưng ngờ, chỉ giúp cô gái một cách thuần túy mà thôi.
“Anh Quân, Tôn Hầu Tử lầu rủ chúng đốn củi núi ngày mai, còn của các tòa nhà khác nữa.”
Đầu Trọc nhắc đến Tôn Hầu Tử ngừng lôi kéo lúc ở đường.
Mai Ngạn Quân sang Đinh Mộ, Đinh Mộ sờ cái mũi lạnh buốt mà lắc đầu.
“Cây cối núi đốn hạ gần hết , ngày mai ở nhà nghỉ ngơi. Các ?”
“Chị dâu, Nhạc Nhi và chị Vân đều rèn luyện nhiều hơn.”
Đi là quyền tự do của họ, mà việc rèn luyện nhiều cũng hại.
“Vậy thì các .”
“Anh Quân, chúng em cũng .”
Chủ yếu là Lý Gia Minh xem xét xem bầy sói còn ở phía núi .
“Gia Minh, ngày mai hãy chú ý quan sát hướng của bầy sói.” Mai Ngạn Quân dặn dò.
Lý Gia Minh đưa tay gần lò sưởi, với Lam Vũ và Diêu Nghiêu: “Hai với ?”
Lam Vũ choàng lấy vai : “Đương nhiên là .”
“Ít nhiều gì thì đều nếm thử thịt sói hôm qua. Ngày mai lên núi, e rằng nhiều sẽ nhắm bầy sói.”
Gừng càng già càng cay, Lâm Trí Viễn chỉ cần thoáng qua là thấu mưu mô nhỏ nhoi của những hàng xóm ở các tầng.
Tất nhiên Đinh Mộ cũng nghĩ đến, ai cũng lòng riêng.
Họ thể nghĩ rằng với nhiều như , cùng đối phó với những con sói núi thì cơ hội chiến thắng sẽ lớn.
Nhà thiếu củi, cũng thiếu thịt, cô sẽ núi để tranh cướp vật tư sưởi ấm với họ.
Mai Ngạn Quân chìm suy tư, một hồi mới : “Không , nghĩ khả năng bầy sói ở cao. để đề phòng, sáng mai mấy Đầu Trọc mang theo tên .”
“Nhiệt độ những ngày vẻ định. Ngày mai nhắc nhở hàng xóm, khuyên họ nên nhanh chóng đốn củi và cất trữ những gì thể đốn núi. luôn cảm thấy nhiệt độ sẽ còn giảm nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-144.html.]
Đinh Mộ ôm lấy Mai Đóa đang dựa lòng cô, khói lò sưởi hun đến ngất ngây.
Đầu Trọc gật đầu: “Được , mai em sẽ với Tôn Hầu Tử.”
Chủ đề cứ như bỏ qua.
Mai Ngạn Quân lấy một mảnh giấy ghi địa chỉ từ trong áo , là do lính tuần tra đưa cho Lam Vũ, đưa cho Lâm Trí Viễn.
“Chú Lâm, chú xem cái .”
Lâm Trí Viễn nhận lấy mảnh giấy, lẩm bẩm những dòng chữ đó.
“Đây là địa chỉ cơ quan hành chính của chính phủ.”
Mai Ngạn Quân khỏi thắc mắc: “Liệu là cục trưởng Cố ở biệt thự Klein ?”
Lâm Trí Viễn nhấp một ngụm nước nóng, trầm giọng : “Biệt thự Klein chỉ là một căn cứ tạm thời, chỉ chịu trách nhiệm thu nhận những vô gia cư.
Địa chỉ là cơ quan hành chính quân sự hợp nhất của chính phủ, thống quản trật tự xã hội của thành phố, chú cảm thấy là ông phụ trách.”
Đinh Mộ cũng nghĩ đến một điều, lẽ cục trưởng Cố khả năng và năng lực quản lý kiên cường và giàu lòng hy sinh như .
“Trật tự xã hội sụp đổ, các loại tội phạm, thế lực đen xảy khắp nơi. Nếu quản lý thì độ khó cũng lớn.”
Ai cũng rằng những xung quanh cuối cùng là một con sói đói .
“Bây giờ chỉ thể tự quét tuyết cửa nhà thôi.”
Lâm Trí Viễn bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Sáng sớm, Đầu Trọc và những khác đeo ba lô đựng dụng cụ lên đường.
như dự đoán của Mai Ngạn Quân, đàn sói rời khỏi phía núi.
Mọi phần thất vọng, nhưng mất nhiều thời gian, họ liền hăng hái bắt đầu chặt cây.
Bởi vì họ phát hiện rằng ở phía bên của ngọn núi, cũng một nhóm đang chặt cây.
Hai nhóm chiếm hai bên sườn núi, mỗi bên chặt cây của , nước sông phạm nước giếng, quấy rầy lẫn .
Đều dồn hết sức để xem ai đốn nhiều nhất.
Đầu Trọc và những khác liên tiếp lên phía núi đốn củi ba ngày. Mỗi một bó lớn, kéo về để ở tầng 19.
Ngày hôm , nhiều lên núi đốn củi hơn.
Những đến khá rải rác, vẫn bình an vô sự, mỗi tự chặt cây của .
Cùng với việc những cây cối núi ngừng giảm dần, lòng bắt đầu trở nên căng thẳng.
Ngày hôm , một nhóm hung hăng đến.
Đông , khí thế cũng lớn.
DTV
Vừa đến xua đuổi những đang đốn củi. Những thấy nhóm dễ chọc, giữ mạng quan trọng hơn, liền vội vàng thu dọn đồ đạc nhường chỗ cho họ.
Nhóm đó thấy Đầu Trọc và Tôn Hầu Tử hề lay động, bèn xông lên một lời, giơ rìu lên định c.h.é.m .
Tôn Hầu Tử, Đầu Trọc và Lam Vũ đều tay , họ cầm lấy công cụ để chống trả.
Có vài ở các tầng khác kịp phản ứng mà thương.
Nhóm Tôn Hầu Tử kinh nghiệm chiến đấu phong phú nên sớm phòng .
Về phía nhóm Đầu Trọc, ngoại trừ Vạn Nhạc Vận và Dương Thiến Vân khả năng chiến đấu kém hơn một chút thì ba Lam Vũ đều dũng mãnh.
Để tranh giành vật tư giữ mạng, nhóm chiến đấu liều mạng.
Trong lúc hỗn chiến, Diêu Nghiêu kịp b.ắ.n phi tiêu giấu trong tay áo nên đối phương rạch một đường lên mu bàn tay, vết thương sâu, nhưng tóm cũng chảy máu.
Cuối cùng Lam Vũ rút Nô Tiễn từ trong túi, b.ắ.n c.h.ế.t hai tên cầm đầu, nhóm đó mới hốt hoảng chạy trốn.
Hành động của mấy Đầu Trọc kết thúc trong trận hỗn chiến .
Tôn Hầu Tử và mấy ở các tầng khác đều ý định ở nhà nghỉ ngơi vài ngày mới lên kế hoạch tiếp theo.
Tay của hai Vạn Nhạc Vận và Dương Thiến Vân nứt nẻ nhiều vết như vỏ cây, cho dù là chó phương Nam cũng chịu nổi lạnh, huống hồ là loại thời tiết cực hàn .
Đinh Mộ lấy từ gian tuýp kem dưỡng da tay mua ở siêu thị lúc , đưa cho hai mỗi một tuýp.