Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 150
Cập nhật lúc: 2025-07-24 22:48:12
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh mở một cái tủ lạnh ở trong đó , bên trong nhiều hộp thủy tinh đựng chất lỏng.
“Tòa nhà là một phòng thí nghiệm sinh vật, mặt đất chính là thùng nitơ lỏng.”
Mai Ngạn Quân nhỏ giọng với Đinh Mộ.
“Anh đây là thứ gì ?”
“Chắc chắn thứ gì . Mộ Mộ, em mau lấy hai bộ quần áo phòng hộ .”
Đinh Mộ dám sơ suất và lấy hai bộ quần áo phòng hộ từ trong gian . Hai nhanh chóng mặc bộ quần áo đó ở bên ngoài.
“Nó thể gây nguy hiểm với con ?”
Vẻ mặt Mai Ngạn Quân vô cùng nghiêm túc: “Đây chắc chắn là vi khuẩn gây bệnh truyền nhiễm, ký sinh trùng hoặc virus. Chúng mau rời khỏi nơi thôi.”
Kéo cửa , hai chuẩn con đường cũ .
Đột nhiên, Đinh Mộ nắm chặt cánh tay của Mai Ngạn Quân.
“Chồng . Có đang về phía chúng .”
Mai Ngạn Quân cũng cảm nhận sự nguy hiểm. Anh vội vàng nạp đạn khẩu s.ú.n.g trong tay. Hai từ từ rút lui về phía cửa kính ở bên ngoài.
Một trận gió tanh và mùi hôi thối xộc lên, một con quái vật giống nhưng xuất hiện mặt họ.
Cả con quái vật mọc đầy bọc mủ đang chảy nước mủ, cho dù thời tiết đang ở âm hơn ba mươi độ, bọc mủ vẫn ngừng chảy nước mủ. Nó một đôi mắt đỏ như m.á.u lộ bên ngoài, đôi môi cũng lộ bên ngoài cùng với một hàm răng vô cùng sắc bén.
Mai Ngạn Quân nhấc khẩu s.ú.n.g tự động lên và b.ắ.n về phía quái vật. Quái vật giơ cánh tay lớn của lên để chắn viên đạn đang b.ắ.n về phía . Viên đạn b.ắ.n quái vật giống như đánh bọt biển và hề gây bất kỳ thương tích nào với quái vật.
Sau khi b.ắ.n hết đạn, con quái vật vẫn hề tổn thương chút nào.
Nhìn thấy con quái vật phản kích , Mai Ngạn Quân lập tức dừng .
Quái vật thấy viên đạn nào b.ắ.n nữa thì buông cánh tay xuống và trừng đôi mắt lồi đỏ như m.á.u họ.
“Anh là con ?”
Nhìn thấy dường như còn một chút nhân tính, Mai Ngạn Quân thử chuyện với .
Quái vật khẽ gật đầu.
“Anh thể chuyện ?” Mai Ngạn Quân .
Quái vật há miệng thở dốc. Rất lâu nó chuyện nên một lúc lâu mới phát một tiếng “A” khàn khàn từ trong cổ họng.
“Tại biến thành như ?”
“Đánh… tiêm, chọc…” Quái vật chỉ phun những từ đơn giản và chỉ .
Đinh Mộ và hiểu rằng đánh thuốc lên và cắm một cái ống để thí nghiệm.
“Vì ở chỗ ?”
Đầu của con quái vật lắc lư, trông chút đau đớn.
“Bắt.” Anh khoa tay múa chân rằng tay trói.
Mai Ngạn Quân kinh ngạc: “Có bắt đến đây để thí nghiệm ?”
Quái vật khẽ gật đầu.
“Còn những khác ?”
Đinh Mộ chút lo lắng khi nhiều loại quái vật đánh c.h.ế.t như thế .
Quái vật dùng tay dấu một chữ.
“Chỉ một thôi .”
Sau khi nhận lời khẳng định, Đinh Mộ cảm thấy yên lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-150.html.]
Nghĩ đến chuyện thấy năm cái xác c.h.ế.t , Mai Ngạn Quân hỏi: “Năm cái xác c.h.ế.t ngày hôm qua là do kéo ?”
“Ăn!” Nói từ ăn xong, quái vật lập tức ôm đầu điên cuồng gào rít lên.
Đôi mắt đỏ như m.á.u còn thần như nữa mà trông điên cuồng hơn, trong miệng lặp lặp ngừng: “Giết ! Giết !”
Nhìn thấy quái vật đột nhiên phát điên, Đinh Mộ lo lắng: “Chồng ơi, bây giờ?”
“Mộ Mộ, em mau chạy nhanh ngoài chờ .”
Đinh Mộ Mai Ngạn Quân chuyện lớn nên nhanh chóng chạy bức tường kính ở bên ngoài.
Mai Ngạn Quân ném khẩu s.ú.n.g tự động gian và lấy một ống phóng hỏa tiễn ở bên trong nhắm b.ắ.n thẳng đầu quái vật.
Một tiếng nổ lớn, quái vật nửa thổi bay, bức tường kính bên ngoài tòa nhà cũng nứt vỡ và rơi xuống, mặt lớp băng dày nhanh chóng xuất hiện một vết nứt.
Đinh Mộ thấy vội vàng nhấc chân bỏ chạy. Chạy nửa đường thì cô Mai Ngạn Quân đuổi kịp bế lên.
Sau khi cách xa vết nứt mặt băng, Mai Ngạn Quân mới dừng .
Hai tòa nhà hình chữ L và thấy tòa nhà đang từ từ chìm xuống lớp băng.
“Chồng . Anh thật giỏi! Anh b.ắ.n sập cả một tòa nhà.”
“Cũng công lao của một , một đòn của chỉ là phụ trợ mà thôi.”
Nhớ virus với vi khuẩn ở bên trong, Đinh Mộ vô cùng sợ hãi.
“Nếu những thứ ở bên trong cứ biến mất như thì , sẽ thể gây nguy hiểm lên thế giới hoang tàn nữa.”
Mai Ngạn Quân giơ tay kéo cô trong lòng và gỡ chiếc kính đêm kịp tháo xuống giúp cô.
“Hy vọng sẽ luôn . Thực tế nhiều vi sinh vật vẫn thể phát triển bình thường nhiệt độ âm mấy chục độ. Hơn nữa nhiệt độ càng thấp thì thời gian virus bảo tồn càng lâu.
Em nghĩ những gì mà tin tức đưa cách đây mấy năm. Sau khi tuyết ở Bắc Cực tan , những virus c.h.ế.t xuất hiện thế giới.”
“Kiếp , khi nước lũ rút , virus ôn dịch bùng phát là xuất phát từ đây ?”
“Chuyện cũng khả năng. em xem bây giờ mặt băng và ở nước nhiều xác c.h.ế.t đóng băng như . Đến khi nước lũ rút hết , nhiệt độ khí tăng lên cũng sẽ sản sinh bệnh dịch.”
Đinh Mộ dựa trong lòng , thở dài: “Chồng , em nhớ con trai và con gái . Chúng trở về !”
Tiếng nổ lớn thu hút nhiều đến.
Hai tìm thấy một nhà máy ở một nơi hẻo lánh, bên trong cởi bỏ quần áo phòng họ, cất sùng, kính viễn vọng và những trang khác.
Sau khi ngoài, đột nhiên một trận cuồng phong quét qua khiến cho các cửa kính và cửa sổ ở khắp nơi vang lên tiếng loảng xoảng loảng xoảng. Anh ngẩng đầu lên và lập tức thấy tầng tầng lớp lớp những đám mây đen hình tháp đang phồng lên ở chân trời phía xa xa.
Đinh Mộ cảm thấy nhiệt độ khí dường như giảm xuống: “Không , sợ rằng hôm nay sẽ xảy tuyết, chúng thể về kịp ?”
“Có thể. Chúng cố gắng trở về khi bão tuyết đến.”
Mai Ngạn Quân cau mày, bế Đinh Mộ lên và dịch chuyển rời khỏi khu công nghiệp .
Sau khi mở mắt nữa, Đinh Mộ phát hiện ở chân tòa nhà 5 .
DTV
Áp suất trong khí ngày càng thấp hơn, gió thổi cũng lớn hơn, nhiệt độ khí càng ngày càng thấp và liên tục sấm sét ngừng.
Đến chỗ ngoặt của tầng 16, Bình An với Thiểm Điện ở trong nhà thấy tiếng bước chân của Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân nên chúng dùng chân ấn tay nắm cửa.
Cửa mở , hai con ch.ó lao thẳng tới cửa sắt ở cầu thang.
Diêu Nghiêu chạy theo chúng từ trong phòng, đến chỗ cửa sắt thì lập tức thấy hai con ch.ó đang vẫy đuôi điên cuồng với Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân đang ở bên ngoài cửa sắt.
“Anh Quân, chị dậu, hai về !” Diêu Nghiêu vô cùng vui mừng.
Lam Vũ với Lý Gia Minh đang nấu cơm trong phòng bếp, thấy tiếng động cũng lập tức chạy .
“Anh Quân với chị dâu về ! Nhanh nhà , em với Gia Minh đang nấu cơm, một lát nữa là chúng thể ăn cơm .”
Lam Vũ vẫn cầm thìa trong tay, Diêu Nghiêu vội vàng về nhà nhóm lò lửa.
Đinh Mộ xoa đầu con ch.ó bình an, Thiểm Điện vẫn luôn lên Mai Ngạn Quân. Đuôi của hai con ch.ó giống như gắn động cơ điện nhỏ, liên tục vẫy ngừng.
Diêu Nghiêu chăm chỉ rót cốc nóng cho hai đun nước bếp.