Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 152
Cập nhật lúc: 2025-07-24 22:48:17
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Gia Minh lớn hơn Lam Vũ và Diêu Nghiêu hai tuổi, uống một ngụm nước : “Anh Quân, ngày hôm qua Tôn Hầu Tử đề nghị chúng về tổ chức để báo cáo, chính phủ sẽ phát lương thực và quần áo cho, đãi ngộ , ở trong thời thiên tai lo chuyện ăn uống.
Ba chúng em bàn bạc lâu nhưng thể quyết định , bây giờ thời tiết bên ngoài tệ đến mức thể mua thức ăn, chúng em nghĩ kiếm một ít thức ăn. “
“Cậu lo lắng thể nuôi sống mấy ?” Mai Ngạn Quan trực tiếp hỏi.
“Anh Quân, cuộc sống sẽ càng khó khăn hơn, nếu việc thì sẽ đồ ăn để ăn.” Diêu Nghiêu ở bên cạnh bổ sung thêm.
Lan Vũ và Lý Gia Minh xong gật gật đầu, ý của họ chính là .
“Không thể chỉ đó nghỉ ngơi vô ích.”
Mai Ngạn Quân xoa đầu lông mày. “Các bóc xong ngô đưa lúc ?”
“Ngày hôm qua Tuấn xuống cùng giúp đỡ bóc xong .” Lam Vũ Đầu Trọc bằng ánh mắt đầy cảm kích.
Đinh Mộ đưa cho Mai Ngạn Quân một cốc nước, bên trong chính là nước suối.
Anh nhận lấy nhấp một ngụm uống cạn, cảm thấy tinh thần khôi phục ít: “Nếu tổ chức báo cáo thì thể tự chủ . Nếu là vì lương thực thì khuyến khích các . Còn nếu các cống hiến sức thì ngăn cản.
mà, các cũng thấy tình huống bên ngoài như thế nào , lúc cũng qua chỉ dựa cá nhân thì thể cứu vãn gì cả, chúng thể chống trời , các mất mạng một cách vô ích.”
Ba đều im lặng , bọn họ chỉ kiếm chút đồ ăn thôi.
“Anh Quân, chúng nên gì bây giờ?” Lý Gia Minh ngẩng đầu Mai Ngạn Quân, trong mắt tràn ngập hy vọng.
Mai Ngạn Quân , chậm rãi : “Chúng chuẩn rời .”
“Rời ?”
“ tại ?”
“Rời chỗ nào?”
Mấy lời của Mai Ngạn Quân thốt cho sửng sốt.
Lý Gia Minh liền phản ứng nhanh, “Đó là bởi vì nhà của chúng thể ở nữa!”
Đinh Mộ mở bên cạnh mở miệng : “Vừa Gia Minh cũng , bây giờ tầng 8 ở phía nước biển sắp nhấn chìm , nước biển tính ăn mòn nhất định, nếu tòa nhà của chúng ngâm mấy năm trong nước, thử suy nghĩ xem sẽ thế nào? Nếu một trận động đất khác ập đến, thì liệu tòa nhà thể chống đỡ ?”
Những câu của Đinh Mộ rõ cho vì rời khỏi đây.
Đầu Trọc nghĩ đến đang sống ở đây yên , mà lâu sẽ nhà để về thì trong lòng liền bất an.
“Anh, chúng nên gì bây giờ?”
Mai Ngạn Quân lấy hai bản vẽ, một bản vẽ xây nhà, một bản vẽ sửa xe.
“Có nhiều máy móc thiết quy mô lớn chứa , gì cũng chỗ, tiếp theo, mở bộ tầng 20, dùng xưởng.”
“Đây là sơ đồ mặt bằng tòa nhà của chúng .” Diêu Nghiêu và những khác đều .
“Ừ!” Dừng một chút, tiếp: “Các thật sự cần lo lắng về chuyện lương thực , cứ yên tâm theo những gì mà sắp xếp cho các là .”
Lam Vũ là theo trường phái hành động, nên khi việc liền hận thể vén tay áo nên ngay lập tức.
“Anh Quân, khi nào thì chúng bắt đầu ?”
“Ngày mai ! Hôm nay cứ nghỉ ngơi , những chuyện khác cần suy nghĩ nhiều, thời thiên tai mạt thế, sống sót mới là điều quan trọng nhất.”
Những gì Mai Ngạn Quân là sự thật, đều là canh gà m.á.u gà.
“Em sẽ luôn theo mệnh lệnh của , bảo em đánh thì em đánh đó!”
Đầu Trọc luôn thể hiện sự chân thành của đúng thời điểm, đời ôm chặt lấy đùi của trai.
Mấy tiếp tục trò chuyện về những việc cần chuẩn tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-152.html.]
Đinh Mộ bế Mai Đóa đang ngủ say từ trong lòng n.g.ự.c của Mai Ngạn Quân, đó bế cô bé phòng ngủ.
Cắm chăn điện , ổ chăn từ từ ấm lên.
Hôm qua chạy vòng vòng cả ngày, cô cũng ngủ ngon giấc, nên dứt khoát trong ổ chăn ấm áp dễ chịu ôm Mai Đóa cùng ngủ trưa.
Chờ đến khi cô tỉnh dậy, Mai Đóa học .
Bếp lò trong phòng khách vẫn còn đang cháy sáng, nhưng Mai Ngạn Quân và những khác đều ở nhà.
Cô ban công ngoài, gió thổi mạnh, bão tuyết vẫn tiếp tục rơi.
Ngồi bên bếp lò thoải mái, cô luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó, đó cô lấy vài củ khoai lang và ngô trong gian đặt lên bếp lò nướng.
Ngọn lửa khiến cô chút nóng lên, nên cô lấy một căn cam che trong gian và gặm.
Ở trong nhà ăn cam che, ăn khoai nướng, dường như ngăn cách với cơn bão tuyết dữ dội bên ngoài cửa sổ.
Ăn xong cam che, Mai Ngạn Quân trở .
“Bọn họ ?” Đinh Mộ phía .
“Đều về bóc ngô hết .”
Mai Ngạn Quân cởi khăn quàng cổ và khẩu trang , giống như một con d.a.o nhỏ , khi khỏi bếp lò bịt kín.
Đinh Mộ đưa cho một củ khoai lang nướng. “Thật em mua một cái máy tuốt lúa.”
Bóc vỏ cắn một miếng, mềm mại thơm ngọt.
“Máy tuốt lúa của em đốt nhiều dầu nên chúng tiết kiệm một ít dầu tích trữ. Ở tầng , vợ của Đầu Trọc và dì Vương đang nhàn rỗi, nên tìm việc gì đó cho họ để họ khỏi suy nghĩ linh tinh suốt ngày.”
“Hoàn cảnh bên ngoài đều nhận thức .”
Nên phòng ngừa luôn là điều .
Ăn xong một củ khoai lang, Mai Ngạn Quân đến bếp lò lấy ngô nướng, đồ vật trồng trong gian ăn đúng là ngon.
“Mộ Mộ, thấy họ nhiều lương thực và đồ ăn để nướng lắm, nên cho họ thêm nữa.”
Mai Ngạn Quân gì đều sẽ cho Đinh Mộ một tiếng, mà Đinh Mộ cũng là keo kiệt.
Cô xua xua tay với : “Anh cầm , nhớ là đăng kí sổ tài khoản trong thư phòng, trong lòng đều sẽ hiểu rõ. Nếu tiền trong tài khoản họ còn, thì họ thể để cho chúng .”
Mai Ngạn Quân tiến gần cô, đó hôn lên mặt cô một tiếng “Ba”.
“A! thấy gì cả, thấy gì hết!” Đầu Trọc đẩy cửa , lấy tay che khuất hai mắt .
Đinh Mộ bất đắc dĩ, chỉ cần việc gì, cửa trong nhà giống như khép hờ, Đầu Trọc và Lam Vũ tự do.
“Cậu ở nhà bóc ngô , chạy tới đây gì?”
Mai Ngạn Quân ngoài miệng , thấy Đầu Trọc xuống liền lấy một bắp ngô nướng ném cho .
Đầu Trọc nhận lấy bắp ngô truyền từ tay trái sang tay , “Anh, mấy ngày hôm em và Tôn Hầu Tử đốn củi ở tầng 12, về cơ bản em tìm hiểu hết chuyện về cư dân sống trong tòa nhà chúng .”
“Nói một chút.”
Đầu Trọc cắn một miếng ngô thơm ngọt, vẻ mặt nhất thời chút đáng khinh.
“Hóa Tôn Hầu Tử ở tầng 12 và tên họ Vương ở nhà bên cạnh đang cùng bao nuôi cô tình nhân Đàm Diễm Lệ ở tầng 16.”
DTV
Trong lòng Đinh Mộ liền nổi lên hứng thú: “Không cô theo tên đàn ông họ Vương sống ?”
“Đó là mặt ngoài thì như , nhưng thực họ thường chơi trò chơi ba cùng , đốn củi Tôn Hầu Tử còn ám chỉ với rằng, nếu lấy lương thực thì thể cùng chơi với .”
“Không cũng dẫn trai cùng chơi ? Bây giờ thích ?” Đinh Mộ tủm tỉm mà , cô chút hiểu rõ tại mỗi thấy Tôn Hầu Tử cô đều cảm thấy mắt.