Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 156
Cập nhật lúc: 2025-07-24 22:48:27
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh từng yêu đương, trong lòng bài xích Đào Dương, đôi khi thậm chí còn chút mong đợi gặp cô .
Mai Ngạn Quân thấy khó xử như , và Đinh Mộ dẫn phòng sách.
Nghiêm túc chân thành với : “Diêu Nghiêu, trong lòng nghĩ như thế nào?”
Trong phòng sách, Diêu Nghiêu câu nệ như ở bên ngoài, “Em ghét cô , cũng bài xích cô , em từng yêu đương, chỉ là để sống chung với con gái.”
Vừa lên bỏ qua chuyện yêu đương mà đến kết hôn, quả thực chút khó chấp nhận.
“Cậu suy nghĩ kỹ, sống cùng cô ? Thiên tai mạt thế, kết hôn ý nghĩa gì?”
Đinh Mộ trực tiếp ném vấn đề mặt , để suy nghĩ cho rõ ràng.
Đinh Mộ chuyện Diêu Nghiêu tìm Đào Dương giải quyết vấn đề.
Ba nữa, Diêu Nghiêu cũng chỉ im lặng vài phút, đưa câu trả lời.
Anh ngẩng đầu Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân, ánh mắt kiên định. “Anh Quân, chị dâu, em suy nghĩ kỹ , em cưới cô ! Em bằng lòng lập gia đình với Đào Dương, chịu trách nhiệm với cô , chăm sóc cô cả đời!”
Đinh Mộ lặng lẽ nắm lấy tay Mai Ngạn Quân, mượn tay áo che chắn, lấy một chiếc nhẫn kim cương từ trong gian đặt lòng bàn tay .
Mai Ngạn Quân đưa chiếc nhẫn cho Diêu Nghiêu, “Tuy bây giờ điều kiện hạn, nhưng thể để chịu thiệt thòi.”
Nhận lấy chiếc nhẫn, Diêu Nghiêu : “Anh Quân, chị dâu, cảm ơn hai !”
Ra khỏi phòng sách, Đào Dương ở phòng khách cũng Diêu Nghiêu với vẻ mặt lo lắng.
Cô cũng từng yêu đương, nếu trận thiên tai , cô nghĩ cả đời sẽ luôn ở bên cha, sẽ kết hôn.
bây giờ những đó ba bảy lượt đến quấy rối cô , mạt thế thật sự quá tàn nhẫn với một cô gái.
Diêu Nghiêu đến mặt Đào Dương, quỳ một gối xuống, giơ một chiếc nhẫn kim cương lên.
“Đào Dương, em đồng ý gả cho , vợ ?”
Chị dâu đúng, tuy bây giờ điều kiện khó khăn, nhưng nghi lễ cần vẫn , nguyện ý trao tất cả thứ của bản cho vợ kết hôn với trong mạt thế .
Đào Dương ngơ ngác đàn ông quỳ một gối mặt giơ nhẫn kim cương, nước mắt tuôn rơi.
Cha qua đời cô , nhưng lúc cô kìm mà rơi nước mắt.
Trong lòng Đào Dương chỉ một suy nghĩ, nếu cha thể thấy cảnh thì mấy, chắc ông sẽ cảm thấy an ủi!
Cho dù lúc hai tình cảm quá sâu đậm, nhưng cô thể thấy đàn ông thật lòng cưới cô .
Cô dùng bàn tay dính m.á.u lau nước mắt, quan tâm đến vết bẩn mặt, nở một nụ rạng rỡ.
“Em đồng ý!”
Trước sự chứng kiến của , Diêu Nghiêu cẩn thận đeo chiếc nhẫn tay Đào Dương.
Đinh Mộ bưng một chậu nước ấm đến đưa cho Diêu Nghiêu.
Diêu Nghiêu nhận lấy chậu nước, vắt khô khăn, cẩn thận lau sạch vết m.á.u vết bẩn mặt Đào Dương, để cô thùng tắm tắm rửa sạch sẽ từng chút một.
Lam Vũ và Lý Gia Minh thấy cảnh thì hối hận thôi, bọn họ xung phong giúp đỡ ngay từ đầu , lẽ hôm nay thoát kiếp độc chính là bọn họ.
lúc , tiếng đập cửa dữ dội vang lên chỗ cầu thang sắt.
Đầu Trọc ngoài xem xét, một lúc . “Anh, là Tôn Hầu Tử dẫn lên đây .”
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân đến chỗ cầu thang, bọn họ kịp mở miệng thì Tôn Hầu Tử hùng hổ chất vấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-156.html.]
“Cô Đinh, Mai, Đào Dương ở lầu 4 g.i.ế.c một chủ quản của , của thấy cô lên lầu 17 của hai ?”
Vừa mới quan lâu mà quan uy lớn .
DTV
Đối với loại như , dù là lúc , Đinh Mộ bao giờ để mắt.
“Cô đang ở nhà , là em dâu , vì lý do gì mà cô g.i.ế.c chủ quản của ?”
Tôn Hầu Tử ở lầu 17 coi gì, đó là vì đây bằng khác, nhưng đến giờ phút , ở lầu 17 vẫn điều như .
“Người của thu lương thực bảo kê, cô đưa thì cũng thôi, còn g.i.ế.c !”
Đinh Mộ lạnh, đúng là giỏi đổ , nếu giả ngu, cô cũng sẽ .
“Lương thực bảo kê? Lương thực bảo kê gì chứ, chúng bao giờ đến?”
Tôn Hầu Tử Đinh Mộ, ánh mắt lướt qua khuôn mặt trắng nõn mịn màng của cô.
“Nể tình chúng là hàng xóm lầu lầu , cho đến thu lương thực bảo kê của tòa nhà 5, đều là gánh mấy đó.”
Nhìn thấy đánh giá Đinh Mộ như , ánh mắt Mai Ngạn Quân lạnh , giọng cũng trở nên lạnh lùng.
“Anh cứ để bọn họ đến thu lương thực , mấy tầng 17, 18 chúng cần gánh .”
Thấy sắc mặt Mai Ngạn Quân , trong lòng Tôn Hầu Tử vẫn chút sợ hãi, hiện tại thể đắc tội ở tầng 17, giọng điệu bất giác mềm xuống.
“Vậy hai giao Đào Dương đây, để cho em tay một lời giải thích.”
Đinh Mộ thấy bộ dạng đạo mạo của liền cảm thấy buồn nôn.
“Tôn , mới , Đào Dương là em dâu , cho nên sẽ giao cô cho . Người của những gì, chắc hẳn rõ hơn ai hết, nếu khăng khăng như , thì cứ việc đến đây.”
Tôn Hầu Tử đầu óc linh hoạt, tầng 17 nhất định bảo vệ Đào Dương , cũng lập tức xé rách mặt với bọn họ.
Anh gượng gạo nở một nụ , “Cũng thể là hiểu lầm, sẽ về kiểm tra kỹ , phiền nữa.”
Nói xong, dẫn bốn, năm tên đàn em xuống lầu.
Thấy bọn họ hết, Đinh Mộ sang với mấy Mai Ngạn Quân: “Mọi tạm dừng công việc đang . Giúp Đào Dương chuyển đồ đạc sang đây , chiều nay trang trí phòng cưới. Trưa mai chúng hai bàn rượu chúc mừng Diêu Nghiêu và Đào Dương, thấy ?”
Cô cảm thấy nếu Diêu Nghiêu và Đào Dương quyết định thì nên nhanh gọn.
Diêu Nghiêu và Đào Dương , cùng gật đầu đồng ý.
“Bọn em theo sắp xếp của chị dâu và Quân.”
Đào Dương, Đầu Trọc, Lam Vũ, Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện đến tòa nhà bốn để chuyển đồ.
Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân trở phòng việc, cô lấy sổ sách , xem qua các món đồ đó.
“Chồng ơi, giường đôi mới nào , kiếm cho bọn họ một cái giường chứ.”
Mai Ngạn Quân cũng tiến gần xem, “Em liệt kê những thứ cần cho Diêu Nghiêu kết hôn , xem thử.”
Hai tìm cho Diêu Nghiêu một chiếc giường đôi, hai chiếc chăn mới và một bộ quần áo mới cho Đào Dương.
Đinh Mộ tìm thấy chiếc váy cưới mua ở công ty thời trang, cô lấy một bộ với kích cỡ của Đào Dương, còn cả khăn voan nữa.
Những thứ cô vốn để dành cho con gái , mà trong gian còn mấy bộ nên cũng sợ thiếu.
Thu dọn xong, rảnh rỗi, cô nghĩ đến dáng vẻ lật mặt dám của Tôn Hầu Tử ở lầu lúc nãy.
“Anh xem, Tôn Hầu Tử ở lầu giở trò gì với chúng ?”