Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 161
Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:36:03
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , Mai Ngạn Quân ở nhà để huấn luyện cho mấy đứa nhỏ.
Đinh Mộ đeo chiếc ba lô màu đen vội vã khỏi cửa, xuống cầu thang, cô xỏ giày trượt băng nhanh chóng về phía quảng trường.
Chợ quảng trường đông đúc qua , tiếng ồn ào náo nhiệt.
Khi Đinh Mộ đến nơi, ông chú chất phác bán hàng hôm qua đợi sẵn ở đó.
“Cháu gái, cháu xem, tất cả đều ở đây.”
Ông chú mở túi , bên trong các loại hạt giống thảo dược đựng trong túi ni lông, còn dán tên hạt giống bên ngoài túi.
Có sài hồ, hoàng kỳ, hoàng tinh, địa hoàng, phòng phong, thiên ma, bán hạ, hơn hai mươi loại, thoang thoảng mùi thơm của thảo dược.
“Chú ơi, chú đổi bao nhiêu lương thực?” Đinh Mộ thấp giọng hỏi.
Các loại hạt giống thảo dược khá đầy đủ, cô nên trả cho ông bao nhiêu, nếu tất cả đều thể trồng , chúng sẽ là thứ vô giá trong tận thế.
Ông chú cau mày vẻ khó xử, “Hay là, cháu đưa năm cân lương thực , còn mấy cuốn sách và sổ ghi chép tặng cho cháu đấy. Vợ thấy mấy thứ của con trai cũng buồn lắm.”
Nói ông cẩn thận lôi một chồng sách bọc trong túi ni lông từ túi da rắn.
Đinh Mộ mở một cuốn sổ xem, bên trong ghi chép chi tiết các lưu ý về nhiệt độ, tưới nước,... cho từng loại thảo dược, đây đều là những ghi chép kinh nghiệm quý báu.
Cô chiếm tiện nghi như , nếu sẽ thấy áy náy.
“Chú ơi, cháu vẫn đưa mười cân gạo cho chú nhé.”
Ông chú chà xát hai tay, chút ngượng ngùng. “Có nhiều quá ?”
“Không nhiều , những thứ đáng giá mà!”
Sau khi giao dịch cất đồ xong, ông chú đeo túi da rắn lên n.g.ự.c chuẩn về, Đinh Mộ gọi ông .
“Chú ơi, đợi một chút.”
Đinh Mộ bước lên vài bước, nhân lúc chiếc ba lô mặt che khuất, cô lấy một hộp thuốc cảm cúm và kháng sinh thường dùng từ gian, lặng lẽ nhét túi n.g.ự.c của đàn ông.
Ông chú dùng tay bóp thử, đó là thứ gì, trong lòng chua xót.
“Cháu gái, đây là?”
“Chú, chú về ! Đi đường cẩn thận nhé!”
Đinh Mộ vẫy tay với ông , ông chú gật đầu rời .
Thiên tai tận thế, mỗi một đều trở nên lạnh lùng vô tình. Có một bộ phận lớn, cho dù thiên tai cũng thể nào xóa nhòa bản tính lương thiện của bọn họ.
Đối với những bụng, cô sẵn sàng giúp đỡ bọn họ trong khả năng của .
Trước khi đến, cô hỏi Lý Gia Minh về vị trí sạp thuốc đổi thuốc thú y.
Cô chuẩn xem còn những loại thuốc thú y nào nữa, thể đổi nhiều thì đổi nhiều, đợi đến khi thiên tai kết thúc, bọn họ bắt đầu chăn nuôi, gia súc bệnh thể thuốc để dùng.
Đinh Mộ dừng bước, những loại thuốc thú y chuyên dụng đủ màu sắc sạp hàng, đó ghi dòng chữ nhắc nhở bằng giấy bìa cứng: Thuốc thú y, dùng! Sẽ chết!
“Đây đều là thuốc thể dùng cho thú cưng, em gái, chỉ thể dùng cho động vật thôi đó nhé?”
DTV
Hôm qua khi xong tấm biển, chỉ hai trẻ tuổi đến đổi một ít, ai đến hỏi nữa.
Hôm nay Đinh Mộ là đầu tiên đến hỏi, ông chủ chút phấn khích, vội vàng giơ năm ngón tay.
“Năm cân gạo, tất cả đều là sản phẩm của các nhà sản xuất lớn chính quy, đại lý bán sản phẩm của bọn họ vài năm , tuyệt đối đáng tin cậy, hạn sử dụng còn lâu.” Ông chủ sức tiếp thị.
“Anh chuyên bán thuốc thú y ?” Đinh Mộ hỏi.
Ông chủ gật đầu, thiên tai mở một cửa hàng, bán thuốc thú y của nhiều thương hiệu lớn trong nước.
“Ngoài những thứ , còn loại khác ?” Thuốc thú y cô dự trữ trong gian nhiều.
“Hết , tất cả đều ở đây, nước lũ nhấn chìm hết .” Nói đến đây ông chủ chút buồn bã.
Đinh Mộ xổm xuống xem xét kỹ các loại thuốc khác, đều thể dùng .
“ lấy hết, đổi bao nhiêu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-161.html.]
“Mười cân gạo.” Ông chủ thấy cô thực sự mua, đưa một mức giá.
Ngoài mấy loại ban đầu chọn, thuốc còn nhiều, Đinh Mộ chút do dự.
“Chừng nhiều .”
Ông chủ vội vàng mở chiếc túi mặt đất, “Ở đây còn một ít, đưa hết cho cô, chỉ cần mười cân gạo thôi!”
Đinh Mộ thấy ánh mắt sáng rực, trong túi thực sự còn khá nhiều.
“Mười cân gạo cũ, thế nào?”
“Được!” Ông chủ gật đầu lia lịa.
Đinh Mộ lấy một túi nilon đen đựng gạo hở chân từ trong ba lô đưa cho .
Ông chủ vội vàng nhận lấy giấu , đó giúp Đinh Mộ bỏ thuốc thú y túi.
Sau khi đóng gói thuốc thú y, ông chủ dùng dây buộc túi gạo áo khoác, đeo chiếc túi trống lên vai vội vã về nhà.
Rời khỏi quảng trường, Đinh Mộ cũng định về.
Liếc một con hẻm nhỏ phía quảng trường, Đinh Mộ thị lực , cô thấy một đàn ông quen thuộc đang đẩy một phụ nữ trẻ tuổi con hẻm.
Đinh Mộ nhận đàn ông đó, là Tôn Hầu Tử ở tầng 12.
Chỉ , xung quanh thấy đàn em của , Đinh Mộ nhanh chóng bước theo.
Rẽ khỏi con hẻm, bọn họ một tòa nhà lớn từ phía , Đinh Mộ nhẹ nhàng bước theo nín thở, thẳng lên tầng ba.
Đó là một phòng chứa đồ trong một văn phòng khá lớn, Tôn Hầu Tử đẩy mạnh phụ nữ trong.
Dựa bức tường bên ngoài cửa, Đinh Mộ cảnh giác lắng động tĩnh xung quanh, cả tòa nhà im lặng, chỉ tiếng của Tôn Hầu Tử và phụ nữ trong phòng.
“Xin đấy! Tha cho ! lương thực, thể đưa cho !” Cô gái nức nở.
Giọng quen tai, Đinh Mộ nhất thời nhớ từng thấy ở .
“ cũng thiếu chút lương thực đó của cô, cô hầu hạ cho thì còn thể cho cô lương thực nữa đó.”
Giọng của Tôn Hầu Tử âm u hèn hạ, còn dáng vẻ nghiêm túc ngày thường, xong thì giơ tay kéo quần cô gái.
“Đừng mà!” Cô gái giữ áo quần của .
Cửa khóa hẳn, Đinh Mộ qua khe cửa thấy một chiếc giường sắt phủ giấy bìa cứng dựa tường và một chậu lửa đang cháy sàn.
Chết tiệt! Làm chuyện mà cũng chuyên nghiệp thật, còn đốt sẵn chậu lửa khi tìm đối tượng tay.
Cũng , âm mấy chục độ, sơ sẩy một chút là thể c.h.ế.t cóng.
Hai trong phòng vẫn đang giằng co, Đinh Mộ từ từ đẩy cửa .
Trong lúc giằng co, cô gái tát Tôn Hầu Tử một cái, Tôn Hầu Tử lập tức thẹn quá hóa giận, tát cô gái hai cái hai bên trái , mặt cô gái lập tức sưng lên.
Cô dậy phản kháng dữ dội hơn nữa, Tôn Hầu Tử lấy một khẩu s.ú.n.g từ trong , chĩa đầu của cô gái.
Cô gái dọa dám phản kháng thêm nữa, Tôn Hầu Tử đẩy cô ngã xuống cái giường sắt.
Tôn Hầu Tử dùng một tay kéo quần của xuống một nửa, đó giơ tay kéo quần của cô gái .
Đột nhiên, lồng n.g.ự.c cảm giác đau đớn kinh khủng, khó khăn cúi đầu xuống , chỉ thấy một con d.a.o nhuốm m.á.u đ.â.m từ lưng xuyên qua lồng n.g.ự.c của .
Cô gái thấy thì hoảng sợ đến mức vội vàng lăn sang một bên, hai tay ôm quần áo run cầm cập.
Đinh Mộ dùng sức mạnh mẽ rút con d.a.o , Tôn Hầu Tử thuận thế ngã xuống giường, đầu sang.
“Cô Đinh!” Anh giơ tay chỉ Đinh Mộ, lời thốt , thì m.á.u ngừng trào khỏi miệng.
Tay buông thõng, khẩu s.ú.n.g tay rơi xuống đất, Tôn Hầu Tử nghiêng đầu tắt thở.
Dù Đinh Mộ che kín chỉ để lộ đôi mắt, nhận cô, đôi mắt lạnh lùng quyến rũ ám ảnh bao giấc mơ đêm khuya của .
Thấy Tôn Hầu Tử chết, cô gái bên cạnh sợ hãi bịt miệng, dám thở mạnh.
Cô gái nhận đây chính là dùng lương thực đổi lấy con búp bê yêu quý của hôm qua.