Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:36:24
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lại thử nghiệm một ruộng lúa nhỏ, dịp tết nguyên đán thì Mai Ngạn Quân dẫn theo Mai Vũ Văn tiến hành cấy mạ, đến bây giờ cây lúa bước thời kỳ trổ bông.

Lúc cô nghiên cứu trong sách thì để cải thiện tỷ lệ đậu hạt và tăng năng suất của hạt lúa thì cần giúp thụ phấn, chuyện giao cho hai cha con Mai Ngạn Quân , cô chỉ cung cấp hướng dẫn kỹ thuật.

Ngay khi ý thức của Đinh Mộ chuyển sang ao cá, đàn cá lớn đang bơi lội thì cô khỏi chảy nước miếng, đang phân vân nên ăn cá luộc cá muối thì ngoài cửa vang lên tiếng xoay chìa khóa.

Là Mai Ngạn Quân ngoài bận việc , cô đồng hồ tường, thấy ba giờ rưỡi chiều, thời gian cũng đủ lâu.

“Ông xã, về ! Có đói bụng ? Muốn ăn cơm ăn mì, để em mang lên cho .” Trong gian sẵn, lúc bỏ thì vẫn giữ nguyên độ nóng hổi.

Bữa trưa chỉ ăn mấy cái bánh bao thôi nên Mai Ngạn Quân sớm đói lả , gật đầu.

“Ăn cơm thịt kho tàu .” Anh cởi mũ và khăn quàng cổ xuống, đó cởi khẩu trang bên bếp lửa.

Đinh Mộ lấy từ trong gian cơm thịt kho tàu, còn cả canh củ cải và xương hầm.

Mai Ngạn Quân uống một ngụm canh, đó ăn ngấu nghiến.

Sau khi cho hai thanh củi bếp, Đinh Mộ thấy ăn gần xong liền hỏi: “Bên ngoài vẫn chứ?”

Vẻ mặt Mai Ngạn Quân mệt mỏi, thời tiết giá rét tiêu hao nhiều năng lượng của .

“Mọi chuyện diễn vẫn tương đối thuận lợi, đồng bọn của lầu bên phía quảng trường chờ đợi nữa nên chuẩn chạy trốn, nhưng bắt .”

“Ngoài việc , còn đồng phạm nào khác tìm thấy ?”

Mai Ngạn Quân lắc đầu, uống ngụm canh cuối cùng trong bát, đó thỏa mãn mà thở dài một .

“Đã thẩm vấn , bọn họ còn liên lạc với những đồng phạm còn sống sót khác, dù cho còn thì chúng cũng sợ.”

“Vậy là !” Không nhất, hằng ngày vẫn nên cảnh giác là nhất.

, ông xã, chúng đốt sắp hết củi ?”

“Đã đốt hết một phần ba , nhưng vẫn sử dụng tới than dự trữ.” Trong lòng Mai Ngạn Quân lắm rõ những vật tư sinh hoạt thiết yếu .

Đinh Mộ kể về việc kiếp tổ chức thành nhóm đến Đông Sơn đốn củi: “Em tranh thủ lúc thiếu củi để chặt thêm củi, mặc dù chúng vẫn còn than, nhưng dùng cũng nhiều, thể sử dụng củi .”

Những ngôi nhà ở tầng 17 và 18 trang các tấm pin năng lượng mặt trời, thể cắm máy sưởi điện nhưng chỉ thể nóng ở những vị trí cố định nên phía nhà sẽ nóng, phía sẽ lạnh.

Mặc dù khói từ củi lửa sẽ khiến ngôi nhà hun đen, nhưng chỉ cần ấm áp là .

Anh cầm lấy nước suối Đinh Mộ rót uống một ngụm, cảm thấy mệt mỏi trong cơ thể đều cuốn hết.

“Được, để chuyện với Đầu Trọc và Lam Vũ một chút.”

Nói xong liền cửa, lên tầng 20.

Buổi chiều, đến lúc nấu bữa tối, Đào Dương vẫn thấy xuống, Đinh Mộ dậy chuẩn phòng bếp nấu ăn.

DTV

Diêu Nghiêu đến, mặt hiện lên một tia mất tự nhiên.

“Chị dâu, trong Đào Dương khỏe, hôm nay để em nấu cơm giúp chị.”

Đinh Mộ ngạc nhiên, buổi sáng vẫn còn khỏe mạnh . “Có cảm ? Buổi sáng vẫn còn mà.”

Trên mặt Diêu Nghiêu đỏ lên, cúi đầu : “Bà dì của cô đến.”

“Trong kì kinh nguyệt ư? Có là đau bụng kinh ?” Đinh Mộ hiểu , chuyện thể hiểu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-169.html.]

Đối với nhiều phụ nữ, bà dì tới thể lấy nửa cái mạng, lăn lộn khiến đau đớn, trong khi phụ nữ trải qua cảm giác như thế.

May mắn , Đinh Mộ là một trong khi bà dì tới.

“Không, là đau bụng kinh.” Diêu Nghiêu từng trải qua chuyện , cảm thấy chút hổ mà mở miệng: “Cô giường thể cử động , cô hết băng vệ sinh .”

Ôi trời, còn tưởng là đau bụng kinh, hóa là chuyện .

Đinh Mộ đặt bát đĩa trong tay xuống, dùng giẻ lau lau khô tay. “Đáng lẽ nên với sớm hơn, , chờ chút, lấy cho.”

Trở về phòng, Đinh Mộ lấy một túi băng vệ sinh , đó phòng bếp đưa cho Diêu Nghiêu.

“Đây, cầm lấy đưa cho cô !”

Diêu Nghiêu vui vẻ nhận lấy: “Cảm ơn chị dâu!”

Một lúc , Đào Dương lao bếp như một cơn gió, ôm lấy eo Đinh Mộ, áp mặt cô.

“Chị dâu, chị thật bụng!”

Nhìn cô nhảy nhót tung tăng, cô nghĩ chắc là cô : “Không cảm thấy khó chịu chứ?”

Đầu Đào Dương lắc qua lắc : “Không ! Chị dâu, để em thái rau.”

Với sự giúp đỡ của cô , Đinh Mộ cùng lúc bật hai nồi lên, nhanh chóng nấu chín năm món ăn.

Sau khi ăn tối xong, Mai Ngạn Quân và những khác thảo luận cả buổi chiều, ngày mai sẽ nghỉ một ngày để Đông Sơn đốn củi.

“Lần sẽ nữa.” Đinh Mộ ở nhà sách, gần đây cô đang tập châm cứu, nên nhờ Vương Huệ Trinh chỉ dẫn thêm cho.

“Anh, để em cùng .” Đầu Trọc vĩnh viễn là tín đồ trung thành của Mai Ngạn Quân.

Vạn Nhạc Vận ánh mắt trông mong : “Anh Quân, em cũng cùng .”

“Em cũng !” Đào Dương tụt phía , cô cảm thấy quá yếu so với Đinh Mộ, nên cô ngoài nhiều chút để rèn luyện bản .

Môi trường càng khắc nghiệt thì con càng thể bộc lộ nhiều tiềm năng hơn.

Đông Sơn cách xa tiểu khu Đông Châu nơi họ sinh sống, thể qua trong một ngày .

“Đông Sơn tương đối xa, thể về về trong một ngày.” Đinh Mộ từng tới đó, gần như xuyên qua thành phố mới tới Đông Sơn .

Vì ở Đông Sơn nhiều củi hơn nên Mai Ngạn Quân dự định sẽ tích trữ nhiều củi hơn trong một , định ở đó qua đêm.

“Chúng chuẩn đó qua đêm, ngày mai mặc quần áo dày hơn, mang theo lương khô đơn giản. Lát nữa sẽ kiểm tra thông tin xem thể đốt củi thành than mang về , vì than sẽ dễ sử dụng hơn. “

Anh quanh những bức tường và trần nhà đen kịt, trong mắt chút chán ghét.

“Anh Quân, buổi chiều Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện với em, ngày mai đốn củi với chúng .” Lý Gia Minh .

Quen mấy tháng, hai họ quan hệ với Đầu Trọc và Lam Vũ.

Chủ yếu là vẫn còn trẻ, chủ đề chung, nên thể trò chuyện dễ dàng, tính cách của Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện tương đối đơn thuần lương thiện.

Ngay cả Dương Thiến Vân cũng cố ý chạy xuống, tỏ vẻ ngày mai cũng cùng đến Đông Sơn đốn củi.

Cuối cùng, họ nhất trí quyết định rằng tất cả sẽ ngoại trừ Đinh Mộ, bốn đứa trẻ và vợ chồng Lâm Trí Viễn.

P/s: Hôm nay dừng chương ở đây nha , mai sẽ đăng chương sớm hơn ah. Mình xin vì để đợi lâu nha!!!

Loading...