Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:36:37
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi thấy Mai Ngạn Quân, Đầu Trọc và Lam Vũ kéo vài chiếc thùng nhựa trắng về trong hai ngày liên tiếp, thấy Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện đang đập băng ở tầng mang về nhà mỗi ngày, thì bọn họ mới chợt nhận cần tích trữ nước.
Sau đó, tất cả đều đổ xô tìm cách đổi lấy đồ đựng nước. Trong một thời gian, trong khu phố đều bận rộn với một việc, đó chính là đục băng.
Bọn họ trải qua những ngày nước, vì bọn họ trải qua thứ hai.
Nhìn đống rác thải sinh hoạt chất thành núi ở phía xa, một khi băng tan hết, bọn họ thực sự dám nghĩ đến những thứ trong nước.
Không đồ ăn thì , nhưng bọn họ bệnh, bây giờ thậm chí còn bệnh viện, đừng đến việc mua thuốc.
Dưới sự dẫn dắt của tất cả trong tiểu khu Đông Châu Nhất Hào, những ở những khu phố khác cũng đều về nhà lấy nồi niêu xoong chảo, hì hục tham gia đội ngũ đục băng.
Chưa đầy một tuần, nhiệt độ tăng lên âm 30 độ . Đài phát thanh liên tục phát thông báo, nhắc nhở dân thu gom băng để dự trữ nước cho tương lai.
Dù thì khi nhiệt độ tăng lên, những khối băng tan sẽ ô nhiễm bởi rác thải sinh hoạt.
Lo ngại một cư dân radio, cho nên thể nội dung phát sóng, mấy Trương Bằng Phi mang theo một chiếc loa lớn khi tuần tra hàng ngày, liên tục phát nội dung phát sóng.
Vì , khi đường, bọn họ sẽ thấy những con đường xa đường chính đào thành những hố sâu, một hố đặc biệt sâu.
Trong quá trình nhiệt độ tăng lên, cũng xảy vài trận giông bão.
Với kinh nghiệm đó, Đinh Mộ vẫn ăn uống và ngủ nghỉ bình thường, quá hoảng loạn.
Khi nhiệt độ tăng lên âm 20 độ, những ý thức về nguy cơ gần như ngoài mỗi ngày.
Có đổi vật phẩm, tìm kiếm vật tư, thậm chí cả cửa sổ của những tòa nhà bỏ hoang cũng tháo sạch mang về nhà để đốt lửa nấu ăn.
Trong thời gian đó, cứ cách vài ngày một trận tuyết rơi, nhưng lớn và nhanh chóng dừng .
Vụ khoai tây chống lạnh cuối cùng mà Đinh Mộ trồng trong chậu hoa ban công hy vọng sẽ chín khi đợt nắng nóng ập đến.
Khi nhiệt độ tăng lên âm 10 độ, mặt trời xuất hiện bầu trời, điều mà bọn họ nhiều năm thấy.
Nhớ bầu trời trong hơn ba năm cực hàn , chỉ âm u và âm u.
Mọi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống, đối mặt với thời tiết âm u hàng ngày, nhiều trầm cảm vì chịu nổi thời tiết như .
Dưới ánh nắng mặt trời, băng mặt nước đang nhanh chóng tan chảy.
Mặt trời chiếu sáng liên tục trong ba ngày, lớp băng ngày càng mỏng , dám ngoài nữa, chỉ ở nhà quan sát.
Tất nhiên, cũng những sợ chết, vẫn nhảy nhót lớp băng mỏng đó.
Mặc dù vẫn còn lạnh, nhưng thể cần mặc nhiều quần áo như nữa.
Đinh Mộ đang sưởi ấm bằng than củi ở nhà Đào Dương, ban công của căn hộ 1702 phía núi.
Cây cối núi bọn họ và những dân gần đó chặt phá hết trong hai năm đầu của cực hàn, bây giờ chỉ còn một ngọn núi trọc lóc.
Nhìn thấy đất, Đinh Mộ nghĩ rằng ngay cả khi lũ rút, đất đai sẽ trở thành đất mặn kiềm, thể canh tác trong vài năm, hơn nữa đó còn sự tấn công của mưa axit.
Trong những năm qua, ngoài việc sách y học, cô còn nhiều sách về trồng trọt, trong đó cả những kiến thức về cải tạo đất.
Nói là , cô rời khỏi 1702, lên tầng 20 tìm Mai Ngạn Quân và những khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-174.html.]
Mai Ngạn Quân đang huấn luyện hai em Mai Vũ Văn lầu, quá trình luyện tập ngừng nghỉ trong điều kiện khắc nghiệt, Mai Vũ Văn và Mai Đóa trở nên nhanh nhẹn hơn, thể dễ dàng đối phó với một trưởng thành bình thường.
Thấy cô lên lầu, Mai Ngạn Quân nhướng mày, khóe môi khẽ nhếch lên. “Mộ Mộ, em lên đây? Muốn luyện tập chung ?”
Đinh Mộ lắc đầu, hai đứa trẻ đang tập luyện đến toát mồ hôi, Đinh Mộ lấy khăn lau mồ hôi cho bọn nhỏ, dặn dò bọn nhỏ sang một bên tự tập.
DTV
Hai đứa nhỏ xa , cô đưa Mai Ngạn Quân ban công, chỉ ngọn đồi trọc phía : “Chồng , ! Bây giờ nhiệt độ tăng lên , băng cũng tan, chúng nên tích trữ một ít đất ?”
“Tích trữ đất?” Mai Ngạn Quân khó hiểu, bây giờ ngay cả đất cũng cần tích trữ ?
Anh hiểu gì cả, Đinh Mộ kiên nhẫn giải thích với : “Hiện tại một phần nước lũ lớp băng là nước biển, đất nước biển nhấn chìm ít nhất mười tám năm nữa mới thể canh tác .
Sau còn mưa axit, một khi đất mưa axit ăn mòn, nhanh thì cần năm đến sáu năm, lâu thì vài chục năm mới thể khôi phục canh tác quy mô lớn.”
“Em trong sách trồng trọt thấy rằng, cách cải tạo đất trực tiếp nhất chính là lớp đất canh tác hoặc bón một lượng lớn phân hữu cơ.
Phân hữu cơ thì chúng tích trữ nhiều phân gà và phân heo trong gian , chỉ thiếu đất thôi. Vì em nghĩ chúng nên tích trữ một ít đất trong gian, xây nhà kính sẽ dùng đến. Anh thấy thế nào?”
Đinh Mộ xong, Mai Ngạn Quân sững sờ suy nghĩ chu đáo của cô. Anh vẫn luôn Đinh Mộ độc lập và năng lực, nhưng khi từng bước từng bước sống chung, vẫn tầm và tấm lòng của cô cho kinh ngạc.
Anh đưa tay ôm chặt cô lòng, lẩm bẩm : “Cảm ơn em! Mộ Mộ, cảm ơn em nghĩ cho chu đáo và lâu dài như .”
“Được , nếu thì bắt đầu lên kế hoạch thôi. Có nhiều đang kìa!”
Thoát khỏi vòng tay của , Mai Vũ Văn và Mai Đóa đang trộm hai từ xa.
“Được, sẽ bàn bạc với bọn họ .” Mai Ngạn Quân khóe mắt và lông mày của cô, nở một nụ dịu dàng.
Đinh Mộ Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện đang luyện tập ở góc xa, bĩu môi.
“Hai bọn họ cùng chúng ?”
Mai Ngạn Quân cô đang về ai, ánh mắt lướt qua hai .
“Đi chứ, ba năm nay bọn họ luôn theo chúng , rời , chắc chúng cũng sẽ mang theo hai bọn họ.”
Đinh Mộ suy nghĩ một chút cũng hiểu , gia đình ba đơn giản, Trần Tử Kiện chỉ một , hai Lý Trí Dũng và thím Trần, vài năm bọn họ đều là những rõ ràng và đáng tin cậy.
“Ừm, thì dẫn theo !”
Mai Ngạn Quân tập hợp , truyền đạt những lời Đinh Mộ , ý kiến, đồng ý lên núi đào đất.
Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện trở về, hai trốn trong phòng bàn bạc, thím Trần bên cạnh , bây giờ hai còn giấu giếm gì mặt bà nữa.
“Xem , Quân và chị Mộ chuẩn rời .” Nhìn những thứ bọn họ , Trần Tử Kiện tính toán trong lòng.
Lý Trí Dũng chút chắc chắn. “Anh Kiện, xem, bọn họ dẫn chúng theo ?”
“Có! Hôm nay Quân gọi chúng lên núi phía để đào đất là thể thấy, bọn họ coi chúng là một đội .”
Câu trả lời chắc chắn của Trần Tử Kiện khiến Lý Trí Dũng thở phào nhẹ nhõm.
Thím Trần bên cạnh đại khái, “Người bảo hai đứa việc, thì cho nhanh nhẹn , mấy năm nay nhờ bọn họ giúp đỡ, chúng mới sống hơn khác, Mai và cô Đinh đều là tầm xa, theo bọn họ chắc chắn sai.”
Hai im lặng gật đầu, quyết tâm theo Đinh Mộ của bọn họ càng thêm kiên định.
Nhiệt độ gần bằng , lớp băng phía tan, chỉ còn vài mảnh nhỏ trôi nổi mặt nước.