Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 184
Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:37:03
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lương thực và thịt của gia đình Đầu Trọc với gia đình Lâm Trí Viễn Đinh Mộ phát một tháng một . Họ tự trồng một ít rau, còn thỉnh thoảng cô sẽ đưa một ít rau dưa và củ quả trồng trong gian cho họ.
Hai nhà Lý Trí Dũng với Trần Tử Kiện tuy cho nhiều bằng nhóm Đầu Trọc nhưng họ cũng xem như là cơm no áo ấm khác với những nhà khác.
“Vậy gạo, khoai lang đỏ, khoai tây, bột mì với bột ngô sẽ phát một tháng một , thêm một thùng dầu ăn. Ngoài chúng sẽ đưa thêm một chút đậu xanh, lạc với rau dưa trái cây, mỗi nhà một con gà mái già còn đẻ trứng nữa.”
Đinh Mộ vẽ giấy: “Ngày mai em cũng sẽ đưa cho mỗi nhà một quả dưa hấu để giải nhiệt. Khi thời tiết âm độ thì dưa hấu vẫn trồng nhiều trong gian, nhà chúng thiếu những thứ , thấy thế nào?”
Mai Ngạn Quân sang và hôn một cái thật mạnh lên má cô: “Vợ sắp xếp hợp lý, đều theo em.”
Đinh Mộ chán ghét lau mặt: “Nói chuyện nghiêm túc cũng đắn, chuyện cứ quyết định như .”
Mai Ngạn Quân liếc mắt hai em đang việc trong khu vườn đất đen, trong mắt vô cùng buồn bã: “Mộ Mộ, cần đưa bọn nó .”
“Vậy hết việc khu đất đó chứ?” Trong lòng đang suy tính cái gì thì Đinh Mộ chứ.
“Vật đợi lát nữa bọn nó ngủ thì chúng ?” Anh chịu từ bỏ mà kéo tay Đinh Mộ.
Đàn ông thúi , đầu óc tinh trùng chiếm lấy !
Đinh Mộ thèm quan tâm đến , đóng sổ sách và dậy đến kho hàng lấy đồ dùng sẽ phân phát cho hai nhà ngày mai. Sau khi ngủ dậy ngày hôm thì cô thể lập tức lấy để ở trong bếp.
Hôm , khi ăn sáng xong, Đinh Mộ lập tức nhờ Đào Dương với Diêu Nghiêu giúp đỡ mang đồ đạc lên tầng. Cô chọn một quả dưa hấu to đưa cho nhóm Đầu Trọc và Lâm Trí Viễn ở tầng 18.
Khi thím Trần mở cửa thấy Đinh Mộ mang nhiều đồ đạc như đến cho thì vô cùng ngạc nhiên đến trợn trừng mắt: “Mộ Mộ, trong nhà vẫn đồ ăn, cháu cần mang đến !”
“Thím thì đó là của thím, còn chỗ là đưa cho coi như là quà mừng tân gia. Trời nóng nên thể để ngoài , Trí Dũng, nhanh cầm lấy cất tủ lạnh .”
Cô vội vàng với Lý Trí Dũng và Trần Tử Kiện đang đằng lưng thím Trần. Sau khi họ chuyển đến đây, Mai Ngạn Quân cùng với nhóm Diêu Nghiêu lắp cho hai nhà pin năng lượng mặt trời.
“Có con gà mái già, thím mang hầm canh tẩm bổ. Cơ thể khỏe mạnh thì mới sức chống sự xâm nhập của virus.” Đinh Mộ dặn dò bà vì sợ bà nỡ ăn.
Thím Trần tranh thủ , lặng lẽ lau những giọt nước mắt ở khóe mắt.
Đinh Mộ giả vờ coi như thấy, đặt đồ đạc xuống sang nhà Trương Bằng Phi ở phòng 1901 bên cạnh.
Người mở cửa là Trương Bằng Phi. Anh thấy đồ đạc mà nhóm Đinh Mộ đang cầm cũng vô cùng ngạc nhiên, vội vàng bảo nhóm Đinh Mộ trong nhà .
Bọn họ đang ăn cơm sáng. Đinh Mộ liếc mắt nồi cháo loãng ở mặt bàn đặt những thứ đang cầm tay xuống.
“Đây là một chút thành ý của chúng , coi như là quà mừng tân gia tặng cho . Anh Quân cảnh hiện giờ thích hợp ngoài việc, chúng dự trữ khá nhiều lương thực, cũng đủ ăn.
Anh cần lo lắng quá, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, đừng để thể mệt mỏi, Tiểu Diệp vẫn còn đang cần phát triển nữa.”
Lưu Lệ vội vàng dậy. Cô thấy Đinh Mộ đặt nhiều lương thực xuống, trong túi một con gà, nhiều rau xanh. Dưới chân Đào Dương còn để một quả dưa hấu to, vỏ màu xanh đậm, tươi ngon, khiến cô chút khó tin .
Mấy năm tận thế, ngay cả cơm ăn mà cũng ăn đủ no, mà cô còn thể thấy một quả dưa hấu tươi ngon như . Cảm giác giống như đang mơ và chút nghi ngờ rằng cô bước một thế giới ảo tưởng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-184.html.]
Cô lấy tay nhéo đùi một cái, cảm giác đau đớn cô suýt chút nữa như mưa, đây là mơ!
“Chị dâu, chuyện thể ? Chúng nhận nhiều ơn huệ từ , vô công bất thụ lộc. hổ khi nhận đồ đạc của .” Trương Bằng Phi vô cùng hổ. Ngay cả gia đình mà cũng nuôi .
Bốn cụ già cũng dậy, đây là đầu tiên họ thấy Đinh Mộ.
Từ khi tận thế, đây là đầu tiên họ thấy đến nhà họ tặng đồ, cũng chào hỏi cô như thế nào nên chỉ thể mỉm cô.
Bọn họ thấy lương thực và đồ dùng mặt đất, trong lòng cũng vô cùng cảm kích lòng của Đinh Mộ với Mai Ngạn Quân.
“Đều là lúc nào mà vẫn còn khách sáo như ? Anh gọi một tiếng chị dâu . Anh trai với chị dâu quan tâm đến em trai của thì cần gì chú ý nhiều như . Nếu vẫn còn từ chối thì lập tức sẽ gọi Quân đến.”
Bất đắc dĩ, Đinh Mộ mới gọi Mai Ngạn Quân đến.
Trương Bằng Phi bốn cụ già trong nhà , ba khẽ gật đầu.
Anh với Đinh Mộ: “Chị dâu. Vậy cung kính bằng tuân mệnh. Sau , bất cứ lúc nào chị cần sự giúp đỡ của , thì dù lên núi đao xuống biển lửa, chỉ cần hai , cũng chớp mắt.”
DTV
Đinh Mộ hổ, tên ngốc ngay thẳng quá mức .
Diêu Nghiêu nén , đ.ấ.m một cú đ.ấ.m n.g.ự.c và hoà giải: “Anh Phi, lấy núi đao biển lửa mà để . Năng lực của Quân rõ, đều là em nên đừng điều đó.”
Đặt đồ đạc xuống, lúc nhóm Đinh Mộ chuẩn rời .
Không Trương Diệp múc một bát cháo từ bao giờ và mang đến mặt Đinh Mộ: “Dì Đinh, dì uống chén cháo . Nó nguội , bây giờ đúng lúc thể uống .”
Đinh Mộ ăn sáng no nhưng đôi mắt chân thành đó của bé, cô đành lòng bỏ qua tấm lòng của bé: “Được, cảm ơn Tiểu Diệp!”
Cô nhận lấy bát cháo loãng uống. Sau khi uống xong, cô đưa trả bát, cháo thật sự loãng, coi như là uống nước.
“Dì Đinh, cần khách sáo!”
Trương Diệp với Mai Vũ Văn bằng tuổi nhưng bé rõ ràng gầy hơn nhiều, giống như que gậy .
“Cháu nên ăn nhiều cơm hơn, cần tiếc, ăn thì cơ thể mới thể hồi phục nhanh chóng .”
Cô những lời cho Trương Diệp cũng đồng thời cho Trương Bằng Phi .
Sau khi trở về từ tầng 19, Đinh Mộ cùng nhóm Mai Ngạn Quân lên tầng 20 để tập luyện.
Từ khi thời tiết nóng lên, Mai Ngạn Quân rút ngắn thời gian huấn luyện cho xuống còn một giờ.
Bọn họ tập luyện ở lầu thu hút Trương Bằng Phi lên. Sau khi bọn họ đều luyện tập hàng ngày thì chủ động xin gia nhập đội ngũ của họ.
Huấn luyện xong cả đều ướt mồ hôi, Đinh Mộ trong gian tắm nước lạnh.