Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 187
Cập nhật lúc: 2025-07-25 12:37:11
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thoáng , Đinh Mộ sợ hãi lùi hai bậc thang.
Không kịp suy nghĩ nhiều, Đinh Mộ lấy một mũi tên bươm bướm từ phía nhắm đầu đàn ông. “ quan tâm là ai, xin lập tức rời khỏi đây ngay!”
Thấy Đinh Mộ chĩa tên , đàn ông hề sợ hãi, còn ngang nhiên giật phăng chiếc khẩu trang mặt, cả khuôn mặt đầy mụn mủ đang chảy mủ, một mụn mủ còn dính khẩu trang, khi giật khẩu trang xuống, m.á.u hòa lẫn mủ chảy , cực kỳ kinh khủng.
“Nhà ở 1201, là con trai của Tôn Thế Hào!”
Con trai của Tôn Hầu Tử, cùng nhân viên xã khu đến khu tạm trú ? Sao đột nhiên chạy về đây ?
Đinh Mộ đang định lên tiếng, bỗng nhiên tai cô khẽ động, tiếng bước chân lên lầu vang lên lầu, tốc độ nhanh, là địch bạn, cô lặng lẽ nhét ống tay áo eo.
Chờ mấy thở, ba mặc đồ bảo hộ xuất hiện ở khúc quanh cầu thang.
“Tôn Vĩ, mau về với chúng !”
Người đàn ông thấy đến, hai tay càng nắm chặt cửa sắt, dáng vẻ giống như c.h.ế.t cũng về.
Ba nhanh chóng tiến , giơ tay định bắt lấy đàn ông. Người đàn ông giãy dụa dữ dội, vung tay chụp lung tung họ.
Với thể trạng gầy yếu, thể là đối thủ của bọn họ, chỉ thấy một đàn ông mặc đồ bảo hộ trong đó, lấy một cây dùi cui điện từ lưng , bật điện lên mức cao nhất dùng nó đ.â.m đàn ông.
Người đàn ông ngã xuống yếu ớt, hai còn thành thục lấy một cái cáng gấp gọn , đặt lên và vội vàng chạy xuống lầu.
Người đàn ông cầm dùi cui điện liếc Đinh Mộ cầu thang, bụng nhắc nhở: “Nếu đồ đạc thì xịt rửa khử trùng cầu thang , đừng tùy tiện ngoài và mở cửa cho lạ.”
Nói xong đợi Đinh Mộ trả lời xuống lầu.
Đinh Mộ lặng một lúc, thấy hết, vội vàng lấy một xô nước mưa thu lúc mưa bão từ gian , thả bốn năm viên thuốc khử trùng .
Đợi thuốc khử trùng tan hết, cô dùng muôi múc nước hắt lên cửa sắt và những chỗ đàn ông chạm ở cầu thang.
Hắt hết một xô nước, cô đặt hai bó ngải cứu đốt ở bên trong và bên ngoài cửa sắt.
Trong nháy mắt, cả cầu thang khói mù mịt, cuối cùng cô dùng bình xịt khử trùng xịt khắp , cũng cái khẩu trang mới.
Đợi ngải cứu cháy gần hết, cô mới bước lên lầu.
Lúc về, Mai Đóa vẫn đang chăm chú màn hình camera.
“Mẹ ơi, kẻ bắt !”
“Con sợ ?”
“Không sợ, con cũng cùng đánh kẻ .”
Trời nóng lên, Mai Ngạn Quân bắt đầu dạy Mai Đóa tập b.ắ.n tên.
Đinh Mộ nhéo nhéo chiếc mũi nhỏ xinh của cô bé, “Được , con chăm chỉ luyện tập nhé.”
“Vâng, con luyện tập ngay đây.”
Mai Đóa luyện tập b.ắ.n tên hết đến khác trong phòng khách, Đinh Mộ sách màn hình giám sát.
Gần mười một giờ, những lấy nước mới xuất hiện màn hình.
DTV
Mọi đều phơi năng giống như tôm luộc, rõ ràng mặt đen vài tông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-187.html.]
Đinh Mộ vội lấy hai viên đá trong gian bỏ chậu trong phòng khách, cầm vài chai cồn xịt khuẩn, mở cửa sắt cầu thang đợi.
Mọi lên lầu đặt tất cả các xô nước ở hành lang , khử trùng thống nhất, khi khử trùng xong thì đến phòng 1701 ăn cháo.
Đứng trời nắng nóng cả buổi sáng, mệt đói, gia đình Trương Bằng Phi và thím Trần cũng khách sáo với Đinh Mộ nữa.
Nghe thấy động tĩnh lầu, vợ chồng Lâm Chí Viễn dẫn Thẩm Khả Nhi xuống, nghiêm túc nghiên cứu nước trong xô ở hành lang.
Đào Dương chủ động bưng cháo và thức ăn nguội , tự múc ăn.
Đinh Mộ hành lang xem nước bọn họ mang về, “Chú Lâm, nước đục, e là uống trong thời gian ngắn!”
Mỗi xô nước đều đầy tám phần, nước màu vàng nhạt, khá đục, một tạp chất và vật thể trôi nổi.
“Ừm, xem giếng mới đào xong mấy ngày, nước lắng trong . mà, nếu khát quá thì vẫn thể uống .” Lâm Chí Viễn đẩy đẩy cặp kính lão sống mũi. “Chúng thiếu nước, cứ để nước lắng xuống dùng để tắm giặt thôi.”
Đinh Mộ cũng nghĩ như .
Trở phòng khách, ăn gần xong.
“Sáng nay lấy nước thuận lợi ?” Đinh Mộ đưa một chiếc ghế cho Lâm Chí Viễn, với Mai Ngạn Quân đặt bát đũa xuống.
Uống một hết cốc nước linh tuyền Đinh Mộ rót cho, Mai Ngạn Quân mới chậm rãi : “Cũng coi như thuận lợi.”
“Chị dâu, chúng em sớm như mà vẫn coi như muộn, lúc đến ít xếp hàng .” Đầu Trọc bưng bát lên, uống hết chỗ cháo cuối cùng trong mấy ngụm.
“Lần chúng sớm hơn nữa.” Lúc về, Lam Vũ với Lý Trí Dũng, bốn giờ sẽ xuất phát.
Lâm Chí Viễn khà khà. “Không chỉ cháu nghĩ , chắc những hôm nay xếp hàng đều nghĩ như đấy, luôn xếp khác.”
Đinh Mộ đầu với thím Trần. “Sáng nay, khi , một nhiễm bệnh đến lầu chúng , thím Trần, thím đoán xem là ai?”
Thím Trần nghĩ ngợi xem là ai, một lúc mới : “Chẳng lẽ là thằng Tôn Vĩ, con trai Tôn Hầu Tử ?”
“ , chính là , nổi đầy mụn mủ, trốn khỏi khu cách ly tạm thời, nhưng mà ba nhân viên mặc đồ bảo hộ tóm về .”
“Em xông ngải cứu lầu đó ?” Mai Ngạn Quân về đến nhà thấy lạ vì đất vết nước và tro ngải cứu.
Đinh Mộ gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng: “Người đó cứ lấy đầu đập cửa sắt, khi bắt , em dùng nước sát trùng lau cửa và xông ngải cứu. Lấy nước mà nhiều xếp hàng thế, nhỡ nhiễm bệnh trộn thì ? Không nhân viên kiểm tra từng ?”
Sau khi Đầu Trọc đặt bát xuống, thì bê ghế , cạnh Lâm Chí Viễn.
“Nhân viên công tác sẽ kiểm tra trong đám xếp hàng, hễ ai tay cổ chỗ nào khả nghi, thì sẽ xếp một hàng khác, cho xếp chung hàng với bình thường.”
“Xếp hàng lâu , ai say nắng ?”
Với nhiệt độ 50 độ, ngoài lâu chắc Đinh Mộ cũng thấy khó chịu.
“Có chứ, , còn khá nhiều nữa. May mà bọn em mái hiên nên còn thoải mái hơn, nhưng mà cũng nóng chịu nổi.”
“ , chúng là những sức khỏe nhất , ngay cả con trai của Phi cũng chịu đựng , giỏi thật đấy!” Lam Vũ tính tình sôi nổi cũng sáp gần, còn giơ ngón tay cái lên Trương Diệp phơi nắng đến mức mặt đỏ bừng.
Thấy ăn no, và đang về phía , Lâm Trí Viễn hắng giọng : “Chú kiểm tra nước trong thùng , chung khá đục, nước chỉ nên dùng để tắm giặt thôi.”
Đinh Mộ lấy vài chai thuốc lọc nước từ ngăn kéo tủ TV, cô cất sẵn chúng đó từ hôm qua, đó chia cho mỗi nhà một chai.
“Đây là thuốc lọc nước bọn cháu thu thập đó, cho một ít nước nhé.”
Trương Bằng Phi cầm chai thuốc lọc nước tay, trong lòng cảm thán, quyết định đúng đắn nhất đời chính là chuyển đến ở tầng nhà Mai Ngạn Quân.