Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 200
Cập nhật lúc: 2025-07-25 22:58:56
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối hôm đó, Đinh Mộ đưa các con và hai chú chó gian, Bình An và Thiểm Điện vui, cứ quanh quẩn bên cạnh cô mà kêu ư ử.
Đinh Mộ thời gian để ý đến chúng, cô còn nhiều thứ dọn dẹp. Cô lấy vài bộ quần áo hàng ngày, chuẩn hai bộ quần áo dài mỏng, còn gấp gọn gàng để tủ, thu gian của , hai đứa con cũng .
Nhìn kho thuốc Đông y đầy ắp trong kho gian, Đinh Mộ trầm tư, vốn tưởng rằng đời sẽ cần dùng đến thuốc nữa, cuối cùng vẫn dùng đến.
“Đang nghĩ gì ?” Mai Ngạn Quân thấy cô kho thuốc Đông y ngây ngẩn cả buổi.
Đinh Mộ bừng tỉnh, ánh mắt mơ màng dần trở nên kiên định: “Chồng , em hiến một ít thuốc cho bệnh viện chính phủ và các trại tị nạn tạm thời.”
Đời con trai nhiễm vi rút ở căn cứ, thiếu thuốc men cứu .
Từ nơi sâu xa, ông trời để tái sinh, còn linh tuyền trong gian, để cô nhiều lựa chọn hơn, sống hơn.
“Em xác định gửi những loại thuốc nào ?” Mai Ngạn Quân nghi ngờ, sợ Đinh Mộ nhiều như , cuối cùng thành công dã tràng.
Cô lắc đầu: “Chỉ gửi một ít thuốc Đông y thường dùng để kháng vi rút, kháng khuẩn. Đời đến cuối cùng nghiên cứu phương thuốc ? Có lẽ những loại thuốc cứu nhiều , nhưng ít nhất cũng thể giảm nhẹ một triệu chứng”.
“Để sắp xếp giúp em.” Mai Ngạn Quân bước kho.
Đinh Mộ theo , những bó thuốc Đông y xếp ngay ngắn trong kho: “Em sắp xếp xong, thể xuất phát bất cứ lúc nào.”
“Được, đưa em . Chúng xuất phát ngay bây giờ, sớm về sớm.”
Đêm tối đen, mặt đất như một tấm vải đen khổng lồ, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân nhẹ nhàng bước xuống lầu, xung quanh tĩnh lặng đáng sợ, cả tiếng côn trùng kêu.
Mai Ngạn Quân đưa Đinh Mộ dịch chuyển tức thời đến bệnh viện khu Đông xa nhất, họ dừng ở một góc hẻo lánh cổng bệnh viện, đây là một trường mẫu giáo nhỏ cải tạo .
Bốt bảo vệ cổng hai đang trực. Đêm đen như mực, bên trong cổng ánh đèn lập lòe, Đinh Mộ lờ mờ thấy tiếng rên rỉ đau đớn truyền đến.
Cô sang gật đầu với Mai Ngạn Quân, Mai Ngạn Quân lập tức dịch chuyển phòng thuốc của bệnh viện.
Phòng thuốc khóa, Mai Ngạn Quân lấy dụng cụ mở khóa.
Gọi là phòng thuốc nhưng mấy kệ hàng chỉ vài chai nước muối sinh lý và một loại thuốc Đông y mất tác dụng, một tủ đựng vài lọ thuốc nước đen ngòm.
Bất cứ lúc nào cũng đến, Đinh Mộ nhanh chóng lấy hơn hai mươi túi bạt nhựa từ gian. Bên trong là các loại thuốc Đông y ép chặt như bồ công , địa đinh, hoàng cầm, ngư tinh thảo, kim ngân hoa, thương truật, sài hồ,...
Trong đó ngải cứu đến năm bao, dùng cả uống và khử trùng.
Tai Đinh Mộ nhạy bén thấy đến. Cô kéo tay Mai Ngạn Quân, hai nhanh chóng rời khỏi phòng thuốc và khóa cửa .
Khóa cửa vẫn đang rung lên thì Mai Ngạn Quân đưa Đinh Mộ rời .
Người đến cảm thấy kỳ lạ, đêm hè nóng bức chút gió nào mà khóa vẫn rung. Cô lấy chìa khóa mở cửa, đèn dầu tay suýt rơi xuống đất vì sợ.
Giữa phòng thuốc đặt hơn hai mươi túi bạt nhựa tỏa hương thuốc. Trước khi ca trực cô đến kiểm tra , hôm nay thuốc mới đến, đầy nửa tiếng thì nhiều thuốc như từ .
Cô tiến lên mở xem, là những thứ bệnh viện đang thiếu. Không viện nghiên cứu tiến độ nuôi trồng chậm, thời tiết nắng nóng khiến nhiều loại thuốc khô chết, những thứ từ ?
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân đến trường tiểu học mà Mai Vũ Văn từng học thiên tai, lâu khi lũ rút dùng nơi tị nạn tạm thời.
Đời , lúc thời tiết cực nóng, cô đưa con trai và con gái đến đây ở.
Mai Vũ Văn nhiễm siêu vi rút ở nơi . Đinh Mộ chỗ quen thuộc, ký ức ùa về mà khỏi run rẩy.
Mai Ngạn Quân nắm tay cô: “Đừng sợ! Mọi chuyện qua , đời sẽ xảy chuyện như nữa.”
Cảm nhận nhiệt độ từ đầu ngón tay truyền đến, Đinh Mộ định cảm xúc: “Em hiểu , thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-200.html.]
Cô tránh trực gác, dẫn Mai Ngạn Quân đến kho vật tư của trại tị nạn, bên trong lương thực và một ít dụng cụ y tế.
Sau khi thuận lợi kho vật tư, Đinh Mộ đặt mười hai bao thuốc Đông y khu vực thuốc.
Ra khỏi kho vật tư, hai men theo cửa của trại tị nạn chuẩn rời . Khi qua một lớp học hẻo lánh, Đinh Mộ đột nhiên dừng .
“Sao ?” Mai Ngạn Quân thì thầm hỏi.
Đinh Mộ hiệu cho , bước về phía lớp học ở góc. Cô thấy trong đó hai thở, một mạnh một yếu.
Đứng ngoài cửa sổ, rõ ràng thấy tiếng thút thít từ bên trong.
Là giọng của một phụ nữ, Mai Ngạn Quân ngẩn ngơ, tưởng rằng là quen của Đinh Mộ.
Lớp học tối om một chút ánh sáng, ở góc một đống lửa, trời nóng, đốt lửa khiến nhiệt độ trong lớp càng cao hơn.
Tiếng phát từ góc đối diện đống lửa, ở đó một phụ nữ, cô đang ôm một đứa trẻ.
Không thể đoán tuổi đứa trẻ nhưng trông nhỏ bé.
Đinh Mộ tiến gần, dừng phụ nữ, xổm xuống đứa trẻ trong lòng cô .
Ngực đứa trẻ còn phập phồng nhè nhẹ, vẫn còn sống. Cô đưa tay sờ trán đứa trẻ, nóng rát kinh khủng, như đống lửa ở góc .
Đinh Mộ bỏng, rụt tay , đặt tay lên mạch của đứa trẻ, cẩn thận bắt mạch.
Người phụ nữ thấy Đinh Mộ bắt mạch cho con thì mắt bỗng sáng lên, định gì đó thì Đinh Mộ hiệu im lặng.
Đứa trẻ tích nhiệt trong tạng phủ, phong nhiệt thấp độc xâm nhập gây sốt cao. Cô lấy một chai nước từ linh tuyền trong gian cho đứa trẻ uống. Có lẽ vì khát quá lâu, đứa trẻ trong giấc ngủ say vội vàng uống hết nửa chai nước.
Đinh Mộ lấy vài viên thuốc hạ sốt, một hộp dung dịch uống kháng vi rút, dung dịch thanh nhiệt giải độc ngư tinh thảo và một vỉ thuốc kháng viêm từ gian, dặn dò phụ nữ về liều lượng và cách dùng.
Cô còn lấy một túi bánh quy nén, hộp trái cây, thịt khô và mấy chai nước đưa cho phụ nữ.
Người phụ nữ nhận lấy đặt sang một bên, ôm đứa trẻ quỳ rạp xuống Đinh Mộ, nặng nề : “Cảm ơn cô!”
Khi phụ nữ ngẩng đầu lên, mắt còn thấy bóng dáng Đinh Mộ .
Cô tưởng đang mơ, cúi xuống đồ bên cạnh, quả thật mơ.
Người phụ nữ vội vàng dậy, theo lời Đinh Mộ dặn cho đứa trẻ uống thuốc, đó nhanh chóng giấu đồ .
Trong một buổi tối, Mai Ngạn Quân đưa Đinh Mộ đến tất cả các điểm tị nạn tạm thời trong thành phố để đưa ít thuốc Đông y.
Khi trở về, trời bắt đầu mờ sáng, Mai Ngạn Quân dừng ở cổng khu chung cư, hai chậm rãi về tòa nhà năm.
Trong khí oi bức, dù đeo khẩu trang, vẫn thể ngửi thấy mùi tanh thoang thoảng.
DTV
Đinh Mộ nhăn mặt, bước nhanh hơn.
Khi họ qua tòa nhà một, Mai Ngạn Quân bất ngờ kéo cô góc khuất, đồng thời hiệu cho cô.
Vẻ mặt cô tràn đầy khó hiểu, Mai Ngạn Quân hiệu cho cô về phía .
Họ thấy bốn , hai khiêng một t.h.i t.h.ể cứng đờ về phía tòa nhà năm nơi họ sống.
Đinh Mộ mở to mắt, họ rốt cuộc gì?
Nhờ sự che giấu của màn đêm, cô và Mai Ngạn Quân lặng lẽ theo dõi.