Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-07-25 23:00:09
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trịnh Vĩ lòng nóng như lửa đốt, con trai mới sinh, “Vậy đây?”

“Mấy lái xe xa một chút , giữ cách nhất định với chúng , các cũng vợ con lây nhiễm đúng ?” Mai Ngạn Quân bình tĩnh .

Nghe những lời của , hai em lùi xe bốn, năm trăm mét.

Sau đó, bọn họ đặt Hà Tú Lệ từ trong xe xuống bóng cây, mỗi đều dùng bình xịt khử trùng, xịt từ đầu đến chân, ngóc ngách trong xe đều xịt qua một lượt.

Vợ của Trịnh Hoằng là Đặng Giai sợ đến mức chân run lẩy bẩy, Trịnh Hoằng dìu xuống xe.

Hai vợ chồng loạng choạng đến bên cạnh Đinh Mộ, Đặng Giai nước mắt lưng tròng quỳ xuống mặt Đinh Mộ.

DTV

Đinh Mộ sợ hãi vội vàng nghiêng sang một bên, cô còn trẻ giảm thọ, “Chị dâu Trịnh, cô ?”

“Mộ Mộ, cầu xin cô cứu chúng , hai đứa con của còn nhỏ, bây giờ cuộc sống khó khăn, chúng thể cha .”

Đặng Giai , vẻ mặt tuyệt vọng.

Mẹ chồng cô ngang bướng điều, đắc tội với Đinh Mộ, Trịnh Hoằng và Trịnh Vĩ là những đứa con trai hiếu thảo, mấy năm nay cô và Từ Hiểu Linh sống tay bà luôn áp bức đến sắp c.h.ế.t .

Đinh Mộ cứ lặng lẽ , đối với loại virus , cô cũng thể , quần áo bên trong bộ đồ bảo hộ đều ướt đẫm mồ hôi, nóng đến mức cô bực bội.

“Sớm ngày hôm nay còn như , tất cả thấy lời nhắc nhở đều trốn trong lều, mấy hỏi bà ngoài gì? là thần tiên, cũng là Quan Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn.

Trịnh Hoằng kéo vợ dậy, Đặng Giai đau lòng dựa , ngừng .

“Hai sang đó đợi .” Đinh Mộ xong xoay rời , hiện tại cô chỉ tắm rửa thật sạch sẽ ngủ một giấc.

Mệt mỏi cả đêm khiến cô khẩu vị ăn uống, chuyện ăn sáng giao quyền cho thím Trần sắp xếp.

Dặn dò xong, cô xách nước đến một cái lều đơn sơ do nhóm Trương Bằng Phi dựng tạm thời, hiện tại cô thể tắm rửa nên chỉ thể lau đơn giản một bộ quần áo sạch sẽ, đó dùng nước trong thùng giặt bộ quần áo ướt đẫm mồ hôi.

Ra ngoài, thấy Trịnh Tư nũng đến chỗ cha , nhưng vợ của Trương Bằng Phi ngăn .

Mẹ vợ của Trương Bằng Phi là Hoàng Nguyệt Phương, tận thế bà là giáo viên, bà nghiêm mặt trông nghiêm khắc, đủ điều với cô bé nhưng Trịnh Tư .

“Dì Hoàng, để con bé qua đó !” Đinh Mộ chằm chằm cô bé với ánh mắt lạnh lùng, mấy năm tận thế , cô bé vẫn tính tình bướng bỉnh vô lý như , ai bằng lòng chiều theo cô bé chứ.

“Một khi cháu qua đó , thì phép nữa! Hiểu ?”

Đinh Mộ từng chữ từng chữ.

“Hừ, thì !” Trịnh Tư phồng má tức giận, xoay chạy .

“Dì Hoàng, để ý mấy đứa trẻ nhà họ Trịnh một chút, nếu chúng qua thì để chúng qua, nhưng nữa, khả năng chúng nhiễm virus dịch hạch cao, chúng thể mạo hiểm .”

Hoàng Nguyệt Phương gật đầu, “Cháu cứ việc , Bằng Phi với mấy dì .”

Đinh Mộ kéo một sợi dây giữa hai cái cây bên cạnh xe, cô phơi quần áo lên day huyệt thái dương đang đau nhức.

Lam Vũ đang hướng dẫn mấy đứa trẻ ở tòa nhà 5 luyện tập b.ắ.n nỏ đất trống ở phía xa, Trịnh Tín bên cạnh xem say mê.

Ngồi lên xe, Đinh Mộ lấy một chai nước linh tuyền , bổ sung năng lượng tinh thần tiêu hao.

Từ Hiểu Linh bế con đến mặt Đinh Mộ, Trịnh Duệ theo sát phía , “Chị dâu, chồng còn cứu nữa ?”

chăm sóc con nên xuống xe, bọn họ mới chuyện chồng chuột cắn sống bao lâu nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-227.html.]

“Ừm, bà nhiễm virus dịch hạch , chữa .” Đinh Mộ điều chỉnh tư thế thoải mái mà dựa lưng ghế.

“Vậy Trịnh Vĩ cũng nhiễm bệnh ?” Từ Hiểu Linh lo lắng hỏi.

Đinh Mộ giấu giếm mà thật, “Có khả năng, hiện tại vẫn xác định, vết thương thì việc lây nhiễm sẽ thời gian ủ bệnh, mười ngày nửa tháng mới phát bệnh cũng khả năng.”

“Chị dâu, xin ! xin chị vì những việc chồng , đều là .” Từ Hiểu Linh hổ, cứu mạng , nhưng nhà chuyện như , khiến cô chút khó xử.

“Không cần xin , sai là cô.”

“Chị dâu, con thể theo mãi ? sẽ giúp việc, chỉ mong chị thể cho bọn nhỏ một miếng ăn.”

Trên suốt quãng đường qua, cô cảm nhận nhiều điều, đặc biệt là khi thấy những tị nạn và những xác c.h.ế.t nghiền nát ngày hôm qua, cô cảm thấy vô cùng chấn động. Mấy năm sống trong núi, tuy ăn uống kham khổ nhưng cũng đến mức thê thảm như . Nếu rời khỏi mấy Đinh Mộ, thể bọn họ sẽ trở thành một trong đó.

Mọi lời và hành động của chồng đều chị dâu của cô coi như thánh chỉ mà . Hai đó ngu ngốc, mù quáng, thấy sự khó khăn của thế giới bên ngoài, chút ý thức nguy cơ nào, chỉ luôn nghĩ đến việc kiếm lợi từ khác.

Đinh Mộ chằm chằm mắt cô , “Ngay cả khi tách khỏi nhà họ Trịnh và đoạn tuyệt với Trịnh Vĩ, cô vẫn theo chúng ?”

“Vâng, chỉ cần hai đứa con bình an, ba con chúng thể sống sót thôi!” Từ Hiểu Linh kiên định trả lời, sống còn quan trọng hơn bất cứ điều gì.

Trịnh Vĩ là cái thá gì? Khi và chị dâu bắt nạt cô , thể sinh con trai, từng thấy bênh vực cô dù chỉ là một câu. Suốt mấy ngày cô khó sinh, nếu thấy cô sắp chết, lẽ bọn họ cũng xuống núi thị trấn tìm bác sĩ.

sinh con trai, nhưng trái tim cô c.h.ế.t từ lâu.

“Được! đồng ý với cô, hy vọng cô sẽ thất vọng.” Khóe miệng Đinh Mộ khẽ nhếch lên.

“Cảm ơn chị! sẽ chị thất vọng .”

Nhận lời hứa của Đinh Mộ, Từ Hiểu Linh bế con trở ghế , hai con thì thầm trò chuyện.

Phụ nữ vốn yếu đuối, nhưng sẽ trở nên mạnh mẽ, Đinh Mộ xem thử thể vì con cái mà đến mức độ nào.

Đinh Mộ đang ngủ mơ màng, thì ai đó lay tỉnh.

“Mộ Mộ, bữa sáng nấu xong , em dậy ăn .”

Mở mắt , cô thấy Mai Ngạn Quân đang gọi .

Bữa sáng do thím Trần nấu đơn giản, chỉ cháo trắng, dưa muối và khoai lang luộc.

Phần ăn của nhà họ Trịnh do Dương Thiến Vân mang đến, cô đặt ở chính giữa để Trịnh Hoằng đến lấy.

Đinh Mộ liếc Trịnh Tín đang ung dung ăn cơm, cô nhíu mày.

Khi cô , mặt đông đủ, kể cả Từ Hiểu Linh xe cũng bế Trịnh Nhụy xuống.

Đinh Mộ thẳng: “Anh Quân, lát nữa mang lương thực và dụng cụ nấu ăn của nhà họ Trịnh qua đó. Từ nay về , nhà họ Trịnh sẽ tự nấu ăn, chúng phụ trách cơm nước cho bọn họ nữa, tránh nguy cơ lây nhiễm.”

Nghe , Trịnh Tín im lặng cúi đầu, đồng thời cũng gì.

“Mộ Mộ, Trịnh Tư lén chạy qua bên đó khi mấy dì để ý.” Hoàng Nguyệt Phương tự trách, bà thể trông nom nổi một đứa trẻ.

Đinh Mộ an ủi: “Đừng quan tâm đến cô bé đó nữa. Đầu Trọc, lát nữa hãy kẻ một đường ranh giới, cho phép nhà họ Trịnh bên đó vượt qua dù chỉ một bước.”

“Chị dâu, nếu bọn họ thì đây?” Vạn Lạc Vận nhớ tính cách tiểu thư ngang ngược, bướng bỉnh của Trịnh Tư.

“Nếu bọn họ vẫn theo chúng , bọn họ cách ly đủ mười lăm ngày. Nếu tự ý vượt qua ranh giới thì chúng nhiều cung nỏ để hầu bọn họ.”

Đinh Mộ giọng lạnh lùng.

Đội là của cô, quy tắc do cô đặt .

Loading...