Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 228
Cập nhật lúc: 2025-07-25 23:00:11
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi mới buông bát chuẩn dọn dẹp thì tiếng kêu gào thảm thiết vang lên từ phía nhà họ Trịnh, Hà Tú Lệ c.h.ế.t .
Đinh Mộ nhanh chóng phản ứng: “Chú Lâm, dì Vương, hai đưa bọn nhỏ lên xe , bọn cháu sẽ dọn dẹp.”
Nghe thấy lên xe, Bình An và Thiểm Điện vội vàng ngậm mấy củ khoai lang còn sót trong giỏ, theo Mai Đóa lên xe.
Lưu Lệ và Dương Thiến Vân nhanh chóng rửa bát, Mai Ngạn Quân cất bàn ghế gian.
Trịnh Tín do dự ở cửa xe nên lên xe , thấy Đinh Mộ đến, “Dì Đinh, cháu...”
Đinh Mộ thản nhiên : “Cháu gì thì cứ theo suy nghĩ trong lòng là .”
Nói xong đưa cho một chiếc khẩu trang, cô thấy Trịnh Hoằng chạy về phía .
Trịnh Hoằng cách đó vài chục mét, với Trịnh Tín: “Tín nhi, bà nội con mất , con hãy tiễn bà cuối, còn dì hai và em gái con ?”
“Cha, bà nội nhiễm virus dịch hạch, thể lây sang khác, dì hai và em gái đang ở trong xe.” Trịnh Tín sợ hãi.
“Đó là bà nội con, ngày thường bà thương con, con đeo khẩu trang sẽ .”
Trịnh Hoằng kiên trì, gọi Từ Hiểu Linh vài tiếng nhưng thấy Từ Hiểu Linh và Trịnh Nhụy ngoài, mới thôi.
Trịnh Tín đấu tranh tư tưởng, cuối cùng vẫn theo Trịnh Hoằng.
Đinh Mộ im lặng tất cả, gì.
Hiệu suất bên nhà họ Trịnh khá cao, đầy nửa tiếng đốt một đống lửa lớn, khói đen bốc lên cuồn cuộn.
Một tiếng đồng hồ trôi qua, nhà họ Trịnh vẫn còn lề mề, Mai Ngạn Quân mặc đồ bảo hộ đến giao tiếp, đồng thời lấy lương thực và đồ đạc của nhà họ Trịnh khỏi gian, về việc sẽ nấu ăn riêng.
DTV
Bác Trịnh định gì đó nhưng cuối cùng vẫn .
Chưa kịp dập lửa để nhặt hài cốt của Hà Tú Lệ trong đống lửa, ngoại trừ con Từ Hiểu Linh, nhà họ Trịnh chất đồ lên xe khởi hành theo xe của Đinh Mộ.
Trong lúc đó, Trịnh Tư lóc đòi xe buýt, nhưng Đinh Mộ thẳng thừng từ chối.
Bọn họ vẫn e ngại lời của Mai Ngạn Quân, nếu thì để bọn họ ở đây, từ nay đường ai nấy .
Bác Trịnh rõ ràng, nếu mấy Mai Ngạn Quân, cả nhà bọn họ tự lên đường chính là tự tìm đường chết.
Hà Tú Lệ trả giá bằng mạng sống thì nhà họ Trịnh mới thấm thía sự lợi hại của siêu virus, cả nhà họ Trịnh chen chúc trong xe việt dã ai cũng lo sợ.
Trịnh Hoằng càng hối hận vì gọi con trai con gái về, còn Trịnh Vĩ thì cảm thấy may mắn vì vợ con vẫn ở xe buýt.
Xe chạy hơn hai tiếng đồng hồ, Lam Vũ cảm thấy , “Anh Quân, trời nóng quá, thùng nước sôi sùng sục , cứ thế !”
“Gia Minh, tìm một chỗ chúng dừng nghỉ ngơi.” Mai Ngạn Quân suy nghĩ, mặc dù xe cải tạo, vật liệu sử dụng cực , nhưng vẫn đánh giá thấp tác hại của nhiệt độ cao.
“Lam Vũ, con đường đường chính, suốt dọc đường cũng thấy , hình như phía một căn nhà, chúng thể dừng nghỉ ngơi ở đó.”
Lý Gia Minh đối chiếu với bản đồ, cầm ống nhòm quan sát địa hình xung quanh.
Đinh Mộ cầm ống nhòm của Mai Ngạn Quân xa, đó là một căn nhà hai tầng rưỡi sân nhỏ, ngay bên đường, cửa sổ đóng chặt, thở của ở.
Mai Ngạn Quân quyết định cùng Đinh Mộ thăm dò tình hình, “Anh và chị dâu xem căn nhà đó , ở xe đợi một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-228.html.]
Hai đeo khẩu trang xuống xe, đóng cửa xe cẩn thận, Mai Ngạn Quân dẫn theo Đinh Mộ sử dụng dị năng, di chuyển tức thời đến căn nhà.
Cổng sắt bên ngoài sân nhỏ khóa từ bên ngoài bằng một ổ khóa, ổ khóa đầy gỉ sét, Mai Ngạn Quân lấy dụng cụ , chỉ nạy vài mở ổ khóa.
Đinh Mộ đẩy cửa bước , trong sân đầy cỏ dại khô héo, một giếng bơm tay gần bên trái ngôi nhà.
Mai Ngạn Quân quanh sân nhà một vòng, phát hiện điều gì bất thường.
Hai cánh cửa bằng thép gỉ của ngôi nhà đóng chặt, cửa sổ cũng đóng kín mít, thể rõ tình hình bên trong.
Mai Ngạn Quân dùng dụng cụ mở cửa, hai bức tường của ngôi nhà nứt một đường sâu, lẽ là nứt trong trận động đất.
Ngôi nhà trang trí đơn giản, sàn nhà và nửa bức tường đều ốp gạch men, tầng một chính là phòng khách, phòng ăn, nhà bếp, nhà vệ sinh và một phòng ngủ, tầng hai một nhà vệ sinh và bốn phòng, tầng ba chỉ hai phòng ngủ, nhà trống, dọn dẹp sạch sẽ, thể thấy chủ nhân thường xuyên về nhà.
Hai khắp ngôi nhà, Đinh Mộ lấy ngải cứu từ gian , đốt một ít ở mỗi phòng mỗi tầng và các góc trong sân, xông nhà lâu ở để khử trùng và loại bỏ mùi mốc.
Mấy ngày nay trải qua nhiều chuyện, nhiều sự cố bất ngờ khiến kịp đề phòng, Đinh Mộ lấy một thảo dược và thuốc thường dùng từ gian , để Mai Ngạn Quân cất gian của , thể lấy dùng bất cứ lúc nào.
Xông nhà xong, Mai Ngạn Quân dùng bộ đàm thông báo cho Lam Vũ lái xe sân, đồng thời bảo nhà họ Trịnh trong xe việt dã phía lái xe đến bóng cây bên rìa rừng, dựng lều tại chỗ, giữ cách với bọn họ.
Sau khi xe dừng , lượt xuống xe.
Đinh Mộ bàn bạc với thím Trần về vấn đề nấu ăn, mặc dù bếp trong nhà đầy đủ dụng cụ nấu nướng, nhưng tất cả đều gỉ sét, rửa sạch cũng tốn ít nước, chi bằng dùng đồ của , cứ dựng tạm một bếp lò gốc cây to trong sân.
Diêu Nghiêu và Lý Trí Dũng kéo ổ cắm ngoài, tiện cho bọn họ sử dụng điện.
“Ngạn Quân, xuống xem cha với, hình như ông nhiễm bệnh .”
Giọng lo lắng của Trịnh Hoằng vang lên trong bộ đàm của Mai Ngạn Quân.
“Nghe , lát nữa sẽ xuống xem.”
Đặt bộ đàm xuống, lấy đồ bảo hộ mặc , chuẩn xem nhà họ Trịnh bên ngoài.
Bọn họ tiếp xúc gần với Hà Tú Lệ, Đinh Mộ xác suất bọn họ nhiễm bệnh cao, vốn tưởng sẽ thời gian ủ bệnh gì đó, ngờ phát bệnh nhanh như , “Em chung với !”
Đinh Mộ xem tình trạng nhiễm bệnh của bác Trịnh, để thể phòng ngừa tương ứng.
Trịnh Hoằng dừng xe việt dã cách sân năm trăm mét, dựng hai lều bên rìa rừng.
Bác Trịnh khiêng một trong hai chiếc lều nhỏ đó, “Ngạn Quân, hai đến .”
Ông vẫn còn tỉnh táo, nhờ bốn cửa sổ thông gió mở của lều mà Đinh Mộ thấy hạch bạch huyết ở cổ ông sưng tấy đỏ, đau đến nỗi ông ngừng hít thở, còn sốt nhẹ.
Sốt nhẹ và sưng hạch bạch huyết ở cổ là những triệu chứng rõ ràng của bệnh dịch hạch, cuối cùng hạch bạch huyết sẽ lở loét.
Mới bao lâu mà triệu chứng của ông rõ ràng như .
“Mọi nhất định đeo khẩu trang, những thứ ông dùng qua khử trùng, và thường xuyên rửa tay.” Đinh Mộ với Trịnh Hoằng.
Trịnh Hoằng sốt ruột giống như kiến chảo nóng, cầu xin Đinh Mộ: “Mẹ còn nữa, cô thể nghĩ cách cứu cha ! Còn hai đứa con của nữa.”
Đàn ông dễ rơi lệ, Trịnh Hoằng nhắc đến con cái, nước mắt kìm mà lăn dài.
Một đàn ông bốn mươi tuổi, những đả kích liên tiếp khiến lập tức hiểu , mạng sống trong thời tận thế như cỏ rác, thật sự hối hận lúc như .