Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 271
Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:12:05
Lượt xem: 29
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô nhíu mày, mím môi: “Cách đây mười mấy cây nhiều sâu, chúng mưa dọa, bèn chui sâu cát.”
Mai Ngạn Quân đồng hồ, còn một giờ nữa mới đến lượt và Đinh Mộ canh gác, nhưng bởi vì tỉnh giấc, thể ngủ .
“Bằng Phi, Trí Dũng và Lam Vũ, các ngủ . và chị dâu sẽ canh.”
Trương Bằng Phi đồng hồ: “Chị dâu, còn một tiếng nữa, hai ngủ thêm chút .”
Đinh Mộ dậy, vươn vai: “ tỉnh , các ngủ .”
Thấy cô kiên quyết, ba Lam Vũ đành bỏ kính đêm xuống.
Mai Ngạn Quân ghế lái, Đinh Mộ đeo kính đêm và ghế phụ.
Cô về ngọn đồi nơi buổi chiều phát hiện khói bếp. Mưa rơi mặt đất nung nóng mỗi ngày tạo thành lớp sương mù dày đặc, thể thấy gì.
Lợi dụng lúc đêm khuya yên tĩnh, Đinh Mộ phóng một luồng sức mạnh tinh thần, từ từ hướng về phía thành phố.
Sức mạnh tinh thần quét qua từng ngóc ngách của thành phố, kể cả hầm những ngôi nhà, nhưng phát hiện gì, đó là một thành phố trống rỗng.
Vì , cô chuyển sức mạnh tinh thần quét về phía ngọn đồi buổi chiều phát hiện khói bếp, dù cách khá xa nhưng vẫn trong tầm quan sát của cô.
Ồ! Có chuyện !
Cô thẳng dậy, sức mạnh tinh thần quét qua, nơi đó ít , hơn trăm .
Họ cầm thùng, chậu và các dụng cụ chứa nước, chui từ một hang động.
Các dụng cụ chứa nước xếp thành hàng. Mọi quỳ xuống, liên tục dập đầu về phía trời, miệng ngừng lẩm bẩm gì đó.
Người đầu quỳ dẫn đầu dường như cảm nhận gì đó, ngẩng đầu về phía Đinh Mộ.
Ánh mắt sắc bén như xuyên thấu khác, Đinh Mộ giật . Cô vội rút sức mạnh tinh thần, dám quan sát nữa.
Cô cảm thấy đơn giản, từ toát lên một ánh sáng mờ ảo.
Đinh Mộ che n.g.ự.c đang đập thình thịch, cố nhớ những hành động của họ, họ giống như những tín đồ của một giáo phái nào đó.
Mai Ngạn Quân cảm nhận sự khác thường của cô: “Sao ?”
“Bên ngọn đồi của thành phố hơn trăm .”
Đinh Mộ đơn giản kể những gì thấy.
DTV
Ánh mắt của Mai Ngạn Quân trong bóng tối trở nên sâu thẳm, lóe lên tia nguy hiểm.
“Có cần xem ?” Mai Ngạn Quân định dậy. Ý là nhân lúc đêm tối lén lút giải quyết bọn họ, dù gian của cũng đầy ắp vũ khí.
Đinh Mộ vội ngăn : “Không cần, ngày mai chúng sẽ rời , tránh phiền phức thì cứ tránh.”
Cô kể với Mai Ngạn Quân về sự quái dị của đầu , khiến cô cảm thấy giống dị năng, càng xung đột với đối phương, thể lặng lẽ qua là nhất.
Trời mưa tầm tã suốt cả đêm, cho đến khi trời bắt đầu hừng sáng mới ngừng.
Người già thường ngủ ít. Trời sáng, thím Trần và Vương Huệ Trinh dậy.
Hai hẹn vệ sinh, Đinh Mộ suốt đêm, mở cửa xe bước xuống.
Vừa xuống xe, cô liền cảm thấy nhiệt độ giảm nhiều.
Rút nhiệt kế từ trong túi xem, chỉ bốn mươi mốt độ.
“A! Nhiệt độ giảm .” Thím Trần khi xuống xe liền kinh ngạc thốt lên.
Vương Huệ Trinh vui mừng : “Lâu lắm mới mát mẻ như .”
So với nhiệt độ ở sa mạc, bây giờ như giảm một nửa.
Hơi nóng bốc lên từ mặt đất, độ ẩm trong khí cao.
Mai Ngạn Quân xuống xe, từ gian lấy thực phẩm dự trữ bổ sung khoang hành lý.
Đội xe của Chu Tụ Bảo cũng lượt dậy.
Mặt đất ẩm ướt, chỉ một giờ khô cong, nhiệt độ nhanh chóng tăng lên đến năm mươi độ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-271.html.]
Tốc độ tăng nhanh Đinh Mộ kinh ngạc.
Ăn sáng qua loa xong, đoàn xe xuất phát. Họ tranh thủ càng nhiều càng khi mặt trời lên cao.
Đoàn xe từ từ qua một thành phố hoang tàn c.h.ế.t chóc. Dù Đinh Mộ ngủ suốt đêm nhưng vẫn tỉnh táo, chút buồn ngủ.
Huyện Cổ Dương nhỏ, một con phố chính xuyên suốt cả thành phố.
Các tòa nhà trong thành phố cao, động đất và lũ lụt tàn phá, phần lớn sụp đổ thành đống đổ nát.
Đinh Mộ thả sức mạnh tinh thần phía dò đường, phát hiện trong thành phố đổ nát ban ngày nhiều quái vật đang di chuyển.
Tất cả chúng đều chạy về một hướng. Đinh Mộ theo hướng chúng đến, phát hiện ở quảng trường phía tây thành phố hơn trăm tụ tập.
Đinh Mộ kinh ngạc trong lòng, mới bao lâu mà nơi tập trung nhiều như .
Cô nhanh chóng thu hồi sức mạnh tinh thần, xe chạy con đường chính của thành phố: “Phía quảng trường nhiều . Mau, báo cho Chu Tụ Bảo .”
Chỉ dứt lời, bộ đàm vang lên tiếng của Chu Tụ Bảo.
“Cô Đinh, đội xe phía phát hiện một bóng lén lút.”
“Ông chủ Chu, phía quảng trường hơn trăm tụ tập. Bảo của ông đừng dừng xe, nếu thể, chúng cố gắng xông qua.”
“Hơn trăm ? Cô Đinh, cô nhầm chứ?”
Chu Tụ Bảo thể tin, Đinh Mộ ở xe cuối cùng, thể thấy ?
“Không lâu nữa ông sẽ đúng .”
Đinh Mộ kết thúc cuộc gọi bộ đàm, lấy s.ú.n.g tiểu liên từ trong túi , kiểm tra băng đạn bên trong.
Những trong xe cũng lượt lấy cung nỏ, nạp tên, chuẩn sẵn sàng phòng thủ.
Lý Gia Minh luôn quan sát xung quanh, cũng phát hiện bóng trong đống đổ nát: “Chị dâu, xung quanh nhiều .”
Diêu Nghiêu đang lái xe : “Đội xe của Chu Tụ Bảo ở phía dừng .”
Đinh Mộ về phía , thấy xe của họ đang ở bên cạnh quảng trường.
Chiếc xe đầu tiên của Chu Tụ Bảo bao quanh bởi nhiều , họ buộc dừng .
“Chị dâu, Quân, cái đài cao quảng trường kìa.” Lý Gia Minh tay cầm ống nhòm, bằng giọng run rẩy.
Mọi trong xe lời , đầu về phía đài cao quảng trường.
Chỉ một cái, vài già và phụ nữ trong xe kinh hoảng thốt lên.
“Trời ơi! Kinh khủng quá.”
“Quả thật là địa ngục trần gian!”
“Chết tiệt! Chỗ giống như Tu La tràng.”
Thím Trần liền bịt mắt Mai Đóa , cho cô bé : “Ngoan, đừng , tối sẽ gặp ác mộng đấy.”
Đinh Mộ xuyên qua tầng tầng lớp lớp bóng về phía đài cao, lạ gì khi chịu nổi.
Cả đài cao hỗn loạn, m.á.u me be bét, khắp nơi là xác . Có những mảnh cơ thể phân hủy, vài cái đầu lăn lóc đất mang theo nụ quái dị, nội tạng còn đang chảy máu, ruột non ruột già như thắt lưng rách treo lủng lẳng từ cạnh đài cao.
Họ từng trải qua nhiều cảnh tượng, nhưng đây lẽ là cảnh đáng sợ nhất.
Sức tác động quá lớn, Đinh Mộ cố gắng kiềm chế cơn buồn nôn trong dày.
Đinh Mộ thêm nữa, trở quan sát đám vây quanh quảng trường.
Ai nấy đều quần áo rách nát, tóc tai bẩn thỉu như tổ chim, mặt mày lấm lem phân biệt giới tính.
Một dính đầy m.á.u tươi, thể thấy mới tham gia g.i.ế.c .
Từ đám đông lao một cầm gậy gỗ, giơ gậy lên, miệng gì đó với đám đông.
Nghe lời , đám như khích lệ, liền xông về phía đội xe.
Tiến gần hơn, thể thấy mắt họ đỏ ngầu. Một run rẩy tiến tới, miệng lẩm bẩm điên dại. Còn phấn khích, nhặt đá đất định ném đội xe.
Vương Huệ Trinh kinh hãi hét lên: “Prion! Cẩn thận! Triệu chứng của họ giống như nhiễm prion!”