Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 275
Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:12:16
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô lấy chiếc giường đôi lâu dùng đến . Bận rộn một buổi sáng, khi tắm rửa sơ qua Mai Ngạn Quân đưa hai đứa nhỏ lên ngủ trưa.
Đinh Mộ dựa đuôi giường, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Cô thả một sợi tinh thần lực bay khỏi phòng, về phía nông trường của trang viên.
Bên ngoài trang viên một loạt đang quỳ gối, tay trói ở lưng. Chu Tụ Bảo ở phía , bên cạnh là Chu Tinh Nghiên, ông quản gia với Ngô Quảng.
Nhìn vẻ như là họ đang xử lý kẻ phản bội. Cô hai câu, đơn giản chỉ là ăn đồ của ông uống đồ của ông, lưng dùng vũ khí của ông g.i.ế.c của ông .
Đinh Mộ nữa. Cô dùng tinh thần lực trang trại chăn nuôi ở phía đông của trang viên.
Sau thiên tai, nhưng con lợn, dê, bò còn sống sót đều nuôi ở chỗ . Cô đếm sơ qua thì thấy mỗi loài còn một trăm con. Trải qua cực hàn với cực nhiệt, hiện tại vẫn còn giữ nhiều con vật như thì thật sự cũng dễ dàng.
Cô dùng tinh thần lực quét một lượt xung quanh nông trường, nhưng phát hiện bất kỳ nguy hiểm nào, Đinh Mộ lập tức thu hồi ý thức.
Cô uống một cốc nước suối, giường, nhắm mắt từ từ chìm giấc ngủ.
Sau khi ngủ dậy thì mặt trời ngả về tây.
Thím Trần và đang ở trong sân chuẩn nấu cơm tối. Họ dự định dùng nước giếng đó để rửa mặt, uống nước và nấu cơm thì họ vẫn dùng chỗ nước tích trữ đó.
Bước phòng, Đinh Mộ lập tức cảm thấy nhiệt độ trong khí giảm nhiều.
Trên nhiệt kế hiển thị chỉ 37 - 38 độ. Ở khu vực cao nguyên, độ cao cao hơn mặt nước biển thì nhiệt độ buổi tối sẽ thấp một chút.
“Mộ Mộ, em dậy !” Cô ngẩn một lúc đến nỗi Mai Ngạn Quân xuất hiện ở bên cạnh cô từ lúc nào cũng .
“Ừ, nhiệt độ giảm nữa .” Cô lẩm bẩm .
DTV
Không do cô ảo giác . Từ khi băng qua sa mạc, nhiệt độ trong khí mỗi ngày đều cao như nữa. Chẳng lẽ cực nhiệt sắp qua ?
Ánh mắt của Mai Ngạn Quân chợt lóe lên: “Cực nhiệt sắp qua .”
“Tiếp theo sẽ là cái gì?” Đinh Mộ bình tĩnh , trong lòng cô chuẩn để ứng phó kịp thời.
“Động đất và núi lửa phun trào trái đất.”
“Chúng nhanh chóng tìm nơi ở thích hợp và xây nhà thật nhanh.”
Chỉ cần nơi cư trú thì mới thể đối phó với các tai nạn tiếp theo.
“Ngày mai chúng lập tức ngoài tìm xem ?” Mai Ngạn Quân hỏi.
“Buổi sáng em với Đầu Trọc để ý đến một nơi bên cạnh rừng thông. Một lát nữa, chúng bàn bạc với Gia Minh một chút để xem gẫn chỗ đó nơi nào thích hợp để sinh sống lâu dài.”
Hai chuyện bước ngoài sân.
Đi đồng cỏ khô héo ở nông trường, Đinh Mộ tòa nhà to lớn của trang viên phía : “Khi nào thì chúng mới lấy thù lao mà Chu Tụ Bảo đồng ý về nhỉ?”
Ánh mắt Mai Ngạn Quân cưng chiều cô, rằng cô thấy hết của cải của Chu Tụ Bảo từ lâu: “Lợn, dê, bò trong nông trường nhiều như ?”
Ngay đó Đinh Mộ đưa mắt về khu nuôi dưỡng: “ . Ở bên đó, nhiều lắm, mỗi loài chỉ một trăm con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-275.html.]
“Vậy là đủ , ít nhất là đủ để trả thù lao cho chúng .”
Còn việc ông còn thiếu thì Mai Ngạn Quân cũng để ý đến vì đây là do họ lấy mạng đổi về. Cứ Ngô Quảng với cấp của ông mà xem, ngoại trừ Chung Ngọc và Lưu Dương Hạo thì ai là thương.
Đinh Mộ khẽ đá lớp cỏ khô để nuôi gia súc ở chân: “Chỗ cỏ thể thu để nuôi gia súc.”
Ánh mắt Mai Ngạn Quân sáng lên: “Ngày mai sẽ bảo nhóm Đầu Trọc đưa cắt.”
“Có nên với Chu Tụ Bảo một tiếng ?”
“Nói cũng cả. Em xem nông trường lớn như , mấy đó của ông cắt cũng hết, cứ để chúng thối rữa trong đất như thế cũng thật đáng tiếc.”
Đinh Mộ lập tức nên cái gì, một mạnh mẽ như Mai Ngạn Quân cũng suy nghĩ khá .
Một đêm yên bình.
Sáng sớm ngày hôm , Đinh Mộ mới tỉnh giấc thì tiếng gõ cửa sắt ở ngoài sân. Ông quản gia dẫn theo một đàn ông trẻ tuổi gầy gò cổng lớn.
“Quản gia Phúc, ông đến sớm như ?”
“Cô Đinh, hôm qua cô với Mai ngoài sáng sớm hôm nay, sợ gặp nên lập tức đến đây sớm.”
Nói xong, ông chỉ đàn ông trẻ tuổi ở bên cạnh và : “Đây là cháu trai . Cậu khá quen thuộc môi trường xung quanh đây, đưa đến đây để chuyện với , hy vọng thể giúp ích cho .”
Nhiều năm giam giữ khiến đàn ông hổ dám ngẩng đầu khác, cúi đầu : “Không đến nơi nào và yêu cầu gì?”
“À, chúng tìm một nơi nguồn nước, thể trồng trọt và định cư.” Đinh Mộ đáp.
Người đàn ông ngẩng đầu lên Đinh Mộ lập tức sang một bên: “Cô Đinh, cách nông trường chúng xa một sơn cốc lớn, thể đến đó xem.”
Người đàn ông xong nhanh chóng liếc mắt ông quản gia. Từ cuộc chuyện giữa chú và ba tối hôm qua, rằng những ở trong sân đều là những tài giỏi.
Ngày hôm qua nhờ bọn họ mà bản với ba mới cứu , ông chủ mới thể lấy nông trường một cách thuận lợi. Cho nên ý của chú với ông chủ là giữ họ để mở rộng nông trường.
Đinh Mộ thấy nơi , chỉ suy nghĩ một lát : “Nếu cách đây xa thì chúng lập tức xem.”
Lông mày của đàn ông khẽ dãn , trong giọng lộ niềm vui mừng: “Để dẫn !”
Nhìn thoáng qua thể suy nhược của đàn ông, cô với Mai Ngạn Quân còn đến khu vực gần rừng thông để thăm dò, nếu đưa cùng thì thật sự tiện.
Vì , cô cương quyết từ chối: “Không cần, cứ cho vị trí đại khái là , thể tìm .”
Người đàn ông còn kiên trì nhưng ông quản gia liếc mắt một cái ý đủ , nên mới dứt khoát vị trí của sơn cốc cho Đinh Mộ.
Nhìn ông quản gia dẫn cháu trai rời , Đinh Mộ lạnh một tiếng: “Chu Tụ Bảo thật dám nghĩ.”
“Trải qua chuyện ngày hôm qua, ông chỉ mượn sức của chúng . Nông trường lớn như , chúng đông mạnh mẽ, ông tâm tư là chuyện bình thường.”
“Chúng xem nơi đó , ba nơi khác , thời gian sẽ chút gấp gáp, trong đó một nơi khá xa. Chúng sẽ ăn bữa sáng mà luôn bây giờ, nếu buổi tối về kịp thì ngày mai nhất định về.” Đinh Mộ thẳng thắn với Mai Ngạn Quân.
“Được, sẽ chuyện với nhóm Đầu Trọc một chút.”
Mai Ngạn Quân qua với Đầu Trọc và Trương Bằng Phi, mang theo Đinh Mộ dịch chuyển ngoài sân.