Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 277
Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:12:21
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai bên dòng suối đang chảy, Đinh Mộ xổm xuống, dùng tay múc một vốc nước, nước trong vắt, thể thấy rõ sỏi đá ở đáy dòng suối nhỏ.
Cô để sát miệng, đó uống một ngụm nhỏ, mát lạnh ngọt ngào, “Ngọt quá, là nước suối.”
Mai Ngạn Quân cũng xổm xuống bên cạnh cô, rửa sạch tay, dùng tay múc uống một ngụm lớn.
DTV
“Xem vấn đề nguồn nước giải quyết.”
Đinh Mộ rửa mặt, đôi mắt theo hướng dòng suối, mặt như đang suy tư gì đó.
“Có chuyện gì thế?” Mai Ngạn Quân hỏi.
“Ông xã, chúng ngược dòng xem nguồn suối ở nhé?” Khóe môi cô cong lên ý , chỉ tay dòng suối .
Mai Ngạn Quân cầm lấy gậy gỗ trong tay Đinh Mộ, một đường chọc bụi cỏ rậm rạp đường, để đề phòng bên trong rắn.
Dòng suối chảy từ đỉnh núi xuống, hai men theo dòng suối đến một sơn động.
Sơn động sâu, lối cũng nhỏ, ai thể , phía sơn động một cái hồ nước, giữa hồ nước một dòng nước xoáy cuồn cuộn, trông sâu.
Mai Ngạn Quân cắm thanh gỗ tay giữa hồ nước, thanh gỗ dài một mét trong nháy mắt thấy đỉnh đầu nữa.
“Hồ nước sâu như ?” Đinh Mộ kêu lên.
Ngay đó, Mai Ngạn Quân rút gậy gỗ , từ trong gian lấy một ống nước PVC dài ba mét, đặt trong hồ nước.
Hai phần ba ống nước ngập trong nước, khi lấy nó đo, thật bất ngờ là cái hồ sâu tới 2,5 mét.x
“Nhìn vẻ như mạch nước ngầm chảy qua, nhưng nó cạn .”
Đinh Mộ quan sát thung lũng phía , “Trước tiên chúng định chỗ ở , đó nghĩ cách giữ nguồn nước .”
Đứng cao, cô thể cảnh thung lũng bên , cô nhanh chóng lấy giấy bút từ thư phòng trong gian , tìm một hòn đá tương đối bằng phẳng để xuống, đó vẽ bộ thung lũng giấy.
Mai Ngạn Quân bên cạnh, lặng lẽ cô, thấy cô cất bút, lúc mới mỉm : “Tranh của Mộ Mộ vẽ thật sự .”
“Tất nhiên , xem là ai vẽ chứ?” Vẻ mặt Đinh Mộ kiêu ngạo, khi hứng thú, cô thường giảng ké ở trường, đó về nhà liền nghiêm túc luyện tập, mặc dù nhiều tiến bộ, nhưng thật cô đạt chút thành tựu.
Đặt bức tranh vẽ cất gian, cô dậy, lúc mới chú ý rằng mặt trời lặn về hướng Tây, mà hai bất tri bất giác ở trong sơn cốc gần như cả ngày .
Đường núi khó , lúc cô và Mai Ngạn Quân xuống núi thì trời tối .
Nơi cách nông trại gần như là trăm km, quá xa.
“Nếu thì đêm nay chúng ở đây một đêm, sáng mai thì trở về ?” Đinh Mộ thử dò hỏi Mai Ngạn Quân.
“Nếu yên tâm về con cái thì bây giờ chúng thể xuống núi.”
“Có thím Trần và chú Lâm, dì Vương, với đám Đầu Trọc lo , gì để yên tâm cả.”
“Được, chúng ở đây một đêm, sáng mai trở về.”
Nhìn hồ nước sâu thẳm thấy đáy, Đinh Mộ nhớ tới thùng chứa nước ở trong gian của Mai Ngạn Quân.
“Ông xã, ở đây nước, đừng lãng phí, lấy bình chứa nước trong gian đổ đầy .”
Mai Ngạn Quân theo, khi trời tối, lấy máy bơm nước điện đặt hồ nước, chỉ mất mười phút là đầy một bình chứa nước.
Hai liên tục đổ đầy tất cả các bể chứa nước trong gian, đúng lúc tia sáng cuối cùng ở phía chân trời bóng tối nuốt chửng.
Đinh Mộ giác quan hơn , cô tiếng sinh vật dị thường hoạt động trong bóng đêm, “Trong rừng nguyên sinh động vật lớn ăn thịt, buổi tối chúng trong gian nghỉ ngơi ?”
Mai Ngạn Quân bóng tối bao phủ, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt lóe: “Được!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-277.html.]
Sau khi tiến gian, Đinh Mộ vội vàng phòng bếp đun hai nồi nước lớn, đó liệt xuống ghế sô pha chút hình tượng nào, bôn ba cả một ngày, bây giờ cô mệt đến nỗi cử động cả đầu ngón tay.
“Tối nay ăn gì?” Cô nghiêng đầu Mai Ngạn Quân cũng đang dựa ghế sô pha.
“Cái gì cũng , kén ăn.”
“Vậy chúng ăn cơm với thịt chưng ”, cô .
Đinh Mộ dùng ý niệm để tìm hai phần cơm chưng thịt trong nhà kho đến mặt hai , đó mở nắp , một mùi thơm nồng nặc bay .
Hít một thật sâu, “Thơm quá!”
Cô bắt đầu há to miệng ăn, ăn xong còn đưa cho mỗi một cốc nước chanh nguyên chất tự tay để giải tỏa mệt mỏi.
Sau khi ăn xong, hai dạo trong vườn đất đen, ngửi mùi thơm của trái cây và rau củ, cùng cánh đồng lúa mì sắp chín khiến Đinh Mộ cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
“Ông xã, đây là hình ảnh chân thật của việc đủ cơm no áo ấm.”
Mai Ngạn Quân nắm lấy tay cô, đó hôn lên mu bàn tay cô: “Chờ chúng xây xong căn nhà trong thung lũng, bao lâu nữa chúng cũng thể xây dựng một trang viên như trong gian .”
“Lang thang một thời gian dài, em thật sự một ngôi nhà.”
“Sẽ .” Mai Ngạn Quân thấp giọng .
Đi dạo một lúc, Đinh Mộ dùng ý thức để cho các con vật trong gian ăn, đó chuẩn về tắm rửa.
Trên đường , Mai Ngạn Quân thỉnh thoảng phối hợp với cô, để cô tắm trong gian, nhưng sợ khác phát hiện nên mỗi cô đều tắm một cách vội vàng, buổi chiều ở hồ nước lấy ít nước, nên cần lo lắng về nguồn nước nữa, tối nay cô sẽ tắm thật thoải mái.
Tắm rửa xong vẫn còn sớm nên cô lấy bức tranh vẽ thung lũng hồi chiều , thư phòng tìm sách về kiến trúc nhà ở để tham khảo.
Sau khi lật qua hai cuốn sách, cô vẫn tìm cuốn nào khiến hài lòng.
Vì thế, cô chọn một cuốn sách về kiến trúc cổ đại và bắt đầu nó, cô đang thích thú thì đột nhiên cuốn sách đóng .
Đinh Mộ nâng đôi mắt mờ mịt lên, liền bắt gặp ánh mắt nóng bỏng của Mai Ngạn Quân, lâu như , cô chút tự nhiên mà dời ánh mắt chỗ khác.
Lại thấy những giọt nước lau khô , giọt nước chảy dọc từ cổ xuống bộ n.g.ự.c rắn chắc của , khuôn mặt cô đột nhiên nóng ran, cả giống như chìm trong biển lửa, trái tim giống như cái gì đụng trúng, cô khó khăn mà nuốt nước miếng.
“Anh… Ưm.”
Ngẩng đầu định chuyện, thì miệng bịt kín, cô cũng nhốt trong vòng tay rắn chắc, thể cử động .
Không khí trong lồng n.g.ự.c sắp cạn kiệt, Đinh Mộ đột nhiên cảm thấy trời đất cuồng, cô nâng lên trung, Mai Ngạn Quân chặn ngang bế lên.
Chỉ trong nháy mắt, Đinh Mộ chiếc giường mềm mại.
Đôi mắt cô to sáng ngời, rực rỡ lấp lánh, khuôn mặt cương nghị của Mai Ngạn Quân, cô vươn tay chạm .
Mai Ngạn Quân nắm lấy tay cô, ánh mắt sâu thẳm lóe lên ánh sáng nguy hiểm: “Mộ Mộ, em.”
Đinh Mộ gật đầu với , khi nhận sự cho phép của cô, đàn ông lập tức biến thành một con sói đói, công thành chiếm đất cô.
Ngày hôm , Đinh Mộ tỉnh khi gần 11 giờ, Mai Ngạn Quân bên cạnh thức dậy.
Cô khó khăn bò dậy, cả bủn rủn thôi, những vết đỏ lớn nhỏ , cô cầm chiếc gương bàn lên , may mắn là cổ , nếu cô thật sự nhào lên cắn c.h.ế.t mất.
Người đàn ông thuộc họ nhà chó đây mà.
Mai Ngạn Quân đang ghế sô pha sách, thấy Đinh Mộ từ lầu xuống, trong lòng sảng khoái, khóe môi nở nụ : “Mộ Mộ, em tỉnh !”
Đinh Mộ tức giận liếc một cái, gì, bước vài bước phòng tắm để tắm rửa.
Sau khi đóng cửa , cô thấy trong xô nước nóng, tên đàn ông thúi , coi như điều!