Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 296
Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:13:12
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì , cô tiếp tục hỏi: “Tại chính quyền giải tán căn cứ của mấy ?”
Cậu bé ấp úng, mắt cụp xuống, thấy Mai Ngạn Quân tăng thêm lực tay, phụ nữ thở hổn hển vì đau đớn.
“Xin hãy tha cho , . Căn cứ riêng của Thành Tam chiêu mộ những từng phạm tội, tay mạng , là những mà chính quyền nhận. Lần là Thành Tam dẫn cướp vật tư của chính quyền, chính quyền điều động quân đội đến dẹp bỏ, mới vội vàng bỏ trốn dẫn chúng đến đây.”
Trong bóng tối, khóe miệng Đinh Mộ nhếch lên, nảy sinh một ý nghĩ thú vị: “Trên tay dính mạng hả? Cậu còn nhỏ như mà g.i.ế.c ?”
Cậu bé bĩu môi, đầu gì.
Lúc , phụ nữ trong tay Mai Ngạn Quân, nghẹn ngào : “Chương Nhi là vì , là liên lụy đến nó, nếu thể, hận thể nó c.h.ế.t .”
Đinh Mộ thể hiểu đại khái tại một bé nhỏ như g.i.ế.c , phụ nữ ở tận thế khổ sở như thế, nhưng cô còn khổ hơn.
Cô chợt nhớ tới một câu , nếu thể con cái c.h.ế.t thì thiên đường chật kín hết !
Hồi thần , cô tiếp tục hỏi bé: “Thành Tam tìm thấy thung lũng như thế nào?”
“Bọn vốn ngang qua đây, nhưng khi đàn em của Thành Tam đuổi theo một con lợn rừng thì phát hiện thung lũng.”
“Cậu đám Thành Tam dự định gì ?”
“Chiều nay lúc ngang qua thấy bọn họ đang thảo luận, đợi hai ngày nữa, nếu trong tường rào mở cửa, bọn họ sẽ chuẩn tấn công thung lũng, chiếm của riêng.” Giọng bé trong trẻo, cố gắng nhớ những gì buổi chiều.
Có thể dẫn dắt một đội ngũ hơn hai trăm , Thành Tam cũng là một nhân vật đơn giản, Đinh Mộ nhướng mày tiếp tục hỏi: “Thành Tam vũ khí gì trong tay?”
Cậu bé nhớ cảnh Thành Tam mang theo vũ khí cướp bóc khi ở căn cứ lúc : “Nghe đàn em của bọn họ từng cướp kho đạn của một đồn nào đó của chính quyền, từng thấy bọn họ mang s.ú.n.g cướp bóc.”
“Cậu thể tiếp tục cung cấp thông tin về Thành Tam cho ?” Đinh Mộ một giao dịch với bé, tiếp tục nắm bắt động tĩnh của đám Thành Tam.
Không ngoài dự đoán, trong tận thế, những vũ khí nóng trong tay đều kết bè kết phái, Thành Tam là một phần tử nguy hiểm, cô dám lơ là.
Cậu bé thông minh, bé ngay lập tức nắm mấu chốt, với giọng điệu bình tĩnh: “ thể cung cấp thông tin cho cô, nhưng cô dùng thứ gì đó để đổi.”
Đứa trẻ lanh lợi, Đinh Mộ nhướng mày: “ dùng thức ăn đổi ?”
“Được!” Cậu bé sảng khoái .
Đinh Mộ dùng tay trái lấy hai cái bánh trứng từ trong ba lô , đó là mấy cái bánh trứng cô đó để cất giữ trong gian, còn đang bốc nóng.
Cô đặt bánh trong lòng bé, cất đao trong tay: “Đây là tiền đặt cọc, thấy thế nào?”
Cậu bé nhanh chóng cầm lấy ngửi ngửi, ánh mắt lấp lánh Đinh Mộ: “Thật sự cho ?”
“ ! Tiền đặt cọc đổi lấy thông tin của Thành Tam, tối mai giờ sẽ .” Đinh Mộ mắt bé, nghiêm túc .
Mai Ngạn Quân cũng buông phụ nữ trong tay , lùi vài bước.
Thoát khỏi sự khống chế của Mai Ngạn Quân, phụ nữ thấy bánh trứng trong tay bé, bước hai bước gần, cầm lên ngửi ngửi, vui mừng gật đầu với bé.
“Được! đồng ý với cô.”
Sau khi tạm biệt bé, Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân trở theo đường cũ.
Khi đến bên vách núi, Đinh Mộ vực sâu thăm thẳm : “Chồng , là chúng xuống xem gì ở .”
Mai Ngạn Quân cũng : “Được! Chúng trong tường rào, xuống từ phía thung lũng.”
Chẳng mấy chốc, cố định dây thừng, hai men theo dây thừng leo xuống.
Xuống một nửa, đến một chỗ bệ đỡ nhỏ, Đinh Mộ kéo Mai Ngạn Quân phía : “Em dùng tinh thần lực quét qua xem nguy hiểm gì .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-296.html.]
Cô điều động tinh thần lực trong cơ thể nhanh chóng thăm dò xuống phía vách núi, con suối nhỏ là một hồ nước, xung quanh cây cối rậm rạp, ban đêm ít động vật nhỏ ngoài kiếm ăn.
Không thấy sói và báo hoa mai thì cô từ từ thu hồi ý thức.
Bên trong một hang động vách núi, một con vật lớn đang ngủ say.
Đó là con gì ? Đinh Mộ tò mò dùng tinh thần lực thăm dò, đến cửa hang, cô rõ hình dáng con vật, hóa là một con gấu nâu.
Liệu là con gấu cô thấy trong trận động đất ?
Cô thu hồi ý thức, Mai Ngạn Quân thấy ánh mắt cô trở bình thường, vội vàng hỏi: “Thế nào?”
“Thực môi trường bên cũng tệ, còn một hồ nước nữa.” Dừng một chút, cô chỉ vị trí hang động con gấu nâu tiếp tục : “Ở đây một hang động, trong hang động một con gấu nâu.”
“Gấu nâu?”
Mai Ngạn Quân nhíu mày, hiển nhiên cũng nghĩ đến con gấu gặp trong trận động đất.
“Thế nào? Chúng còn tiếp tục xuống ?”
“Mộ Mộ, em ăn chân gấu ?” Mai Ngạn Quân cô chằm chằm, chuyện của Lâm Chí Viễn hôm nay khiến vẫn luôn tự kiểm điểm bản , phiền Đinh Mộ .
Ai mà ăn chân gấu chứ, đây là thể, bây giờ cơ hội thì nhất định thử, Đinh Mộ gật đầu.
“Em ở đây chờ, chồng đánh chân gấu cho em ăn.” Nói xong, Mai Ngạn Quân thành thạo nhanh chóng tụt xuống.
Nhiệt độ ban đêm xuống hai mươi độ, vì sợ báo hoa mai leo cây lên núi, Đinh Mộ cảnh giác giải phóng tinh thần lực, cảm nhận thứ xung quanh.
Không lâu , cô liền thấy tiếng gầm giận dữ của gấu nâu vang lên trong hang động. Một lúc , gấu nâu còn động tĩnh, xem Mai Ngạn Quân thành công.
Cô kéo dây thừng tiếp tục leo xuống, nơi cách đáy vực còn xa.
DTV
Chân đặt mặt đất, Đinh Mộ ngẩng đầu thấy Mai Ngạn Quân từ trong hang động qua thiết đêm.
“Xong ?” Cô hỏi.
Hiếm khi thấy nhẹ nhõm, Mai Ngạn Quân chút kiêu ngạo: “Anh tay còn việc gì xong .”
“Chồng của em thật tuyệt vời! Một phát giải quyết con gấu xui xẻo .” Đinh Mộ tiếc lời khen ngợi.
“Bây giờ chúng lên dạo xung quanh?”
Cô liếc khu rừng chân vực : “Ở đây xem một lát .”
Vì là ban đêm, khắp nơi tối đen như mực, cũng gì, ngược thấy nhiều thỏ và một động vật nhỏ rõ tên khác ngoài kiếm ăn.
Bị đôi mắt phát sáng trong đêm của chúng cho sợ hãi, Đinh Mộ định rút lui.
Đi lên dễ dàng hơn xuống nhiều, cô kéo dây thừng, chân nhiều mỏm đá nhô thể mượn lực, hai nhanh chóng trở thung lũng.
Không hiểu , Đinh Mộ nghĩ đến con báo hoa mai leo cây đó: “Chồng , còn nhớ con báo hoa mai đó ?”
“Nhớ, em lo nó từ đây lên thung lũng ?”
“Ừm, báo hoa mai khả năng leo trèo giỏi.”
Trong lòng Mai Ngạn Quân cũng chấn động, trong đầu nhanh chóng tính toán: “Vậy ngày mai bảo Lý Trí Dũng đào mấy cái móng nhà ở đây, dùng tấm đúc sẵn trong gian trộn thêm xi măng một bức tường cao hai ba mét, nó sẽ nữa.”
“Lén để một cánh cửa bí mật.”
Sau khi trở về, Đinh Mộ yên tâm về những bên ngoài tường rào, lo lắng bọn họ sẽ loạn ban đêm, cô liền thả tinh thần lực ngoài.
Phần lớn bên ngoài tường rào ngủ, trong rừng xa xa động tĩnh truyền đến, khi ý thức quét qua, tâm hồn của cô cảnh tượng bên trong cho sợ hãi.